TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Quan Khí​
Chương 169: Đi Thực Tế

- Trạch Vinh, em nên làm gì bây giờ?

Lữ Hàm Yên như một cô bé yếu ớt. Bây giờ nàng cảm thấy người có thể giúp mình chính là Vương Trạch Vinh.

Lữ Hàm Yên lúc này rất buồn, Vương Trạch Vinh thấy vậy cũng đau lòng.

- Hàm Yên, chuyện đã như vậy thì trốn tránh cũng không thể giải quyết được vấn đề. Anh cho rằng em phải suy nghĩ kỹ việc này, phải làm rõ thân thế của mình. Về phần sau này em lựa chọn thế nào cũng không phải suy nghĩ nhiều. Em không phải còn có anh sao?

Vương Trạch Vinh cảm thấy giờ mình chỉ có thể nói như vậy. Lữ Hàm Yên cho dù có hai người mẹ thì sao chứ? Đến lúc đó nàng không phải sống cũng mình sao?

Vương Trạch Vinh không ngừng khuyên nhủ làm tâm trạng Lữ Hàm Yên cũng tốt hơn.

Khóc một trận, Lữ Hàm Yên biết chuyện phát triển đến bây giờ thì muốn trốn cũng không thể.

- Trạch Vinh, cậu làm gì thế hả? Bí thư Hạng lập tức sẽ đến xã Hoàn Thành, sao cậu còn chưa tới?

Trịnh Chí Minh gần như là hét lên với Vương Trạch Vinh. Hắn đang rất sốt ruột. Bí thư Hạng đến xã Hoàn Thành tìm hiểu đã điểm danh yêu cầu Vương Trạch Vinh tham gia. Nếu đến lúc đó không thấy Vương Trạch Vinh đến, Trịnh Chí Minh biết nói như thế nào.

Trịnh Chí Minh thấy đã đến giờ mà Vương Trạch Vinh chưa xuất hiện, trong lòng hắn rất tức giận. Vương Trạch Vinh mày không muốn tiến bộ cũng đừng ảnh hưởng đến tao.

- Tôi tới ngay.

Vương Trạch Vinh vội vàng nói. Hắn biết hôm nay nhiều việc nhưng ở nhà có chuyện mà.

Vương Trạch Vinh dập máy rồi nói với Lữ Hàm Yên:

- Hàm Yên, em ra ngoài nói chuyện với hai người, hiểu thêm về tình hình rồi xác định rõ.

Lữ Hàm Yên ôm chặt lấy Vương Trạch Vinh. Vương Trạch Vinh an ủi nàng một lát, Lữ Hàm Yên mới do dự một chút mà nói:

- Nghe anh.

Ra ngoài, Vương Trạch Vinh kéo Lữ Hàm Yên đi ra giao cho Hứa Tố Mai và Lữ Khánh Phân.

Lữ Hàm Yên ngồi sát bên cạnh Lữ Khánh Phân.

Thấy Lữ Hàm Yên như vậy, Hứa Tố Mai không khỏi buồn bã. Bà với Lữ Hàm Yên vẫn còn rất xa lạ.

Vương Trạch Vinh nói:

- Cháu đã nói với Hàm Yên, trước hết xác nhận xem cô ấy có là con gái cô Hứa hay không. Về phần cuối cùng Hàm Yên quyết định thế nào để sau rồi nói.

Hứa Tố Mai gật đầu nói:

- Cô chú tìm con gái hơn 20 năm, có thể tìm được con gái đã là quá may mắn.

Lữ Khánh Phân nói:

- Cứ như vậy đi.

Vương Trạch Vinh vỗ vỗ nhẹ vào lưng Lữ Hàm Yên rồi nói:

- Mấy người nói chuyện một chút. Cháu đi làm.

Chuyện của Lữ Hàm Yên phải do chính nàng đối mặt, trốn không phải là cách. Vương Trạch Vinh tin rằng bốn người phụ nữ có thể giải quyết tốt vấn đề.

Thấy Vương Trạch Vinh vội vàng đến, cơn tức của Trịnh Chí Minh càng cao hơn. Hắn thầm nghĩ thằng ranh này sao không biết nặng nhẹ. Cùng với Bí thư tỉnh ủy đi thực tế quan trọng như vậy mà hắn còn đến muộn.

Lại nhìn về phía phòng Hạng Nam ở, Trịnh Chí Minh không khỏi thầm than thằng ranh này may mắn. Kế hoạch là tám rưỡi nhưng Bí thư Hạng đến bây giờ vẫn chưa ra.

- Bí thư Trịnh, trong nhà có chút việc nên tôi tới muộn.

Vương Trạch Vinh giải thích.

- Ừ, cũng may Bí thư Hạng còn chưa ra. Trạch Vinh, làm việc phải biết nặng nhẹ. Bí thư tỉnh ủy hôm nay muốn đến xã Hoàn Thành xem thực tế, nhất định phải làm tốt.

Vương Trạch Vinh thấy thế liền vội vàng nhận sai.

Đúng lúc này Chu Lâm ăn mặc rất đẹp đi tới. Cô ta vốn cũng đẹp, cẩn thận mặc nên càng đẹp hơn. Thấy cô ta như vậy, không ít tên đàn ông sáng mắt lên. Chu Lâm đi tới hỏi Vương Trạch Vinh:

- Phó chủ tịch Vương, Lữ Hàm Yên làm thế nào vậy hả. Nói đi cùng giám đốc Hứa mà đến bây giờ vẫn chưa tới?

Trong giọng Chu Lâm rõ ràng là rất khó chịu với Lữ Hàm Yên.

Chuyện hôm nay làm ả rất khó chịu. Sáng nay đã dậy sớm cẩn thận ăn mặc, trang điểm để hy vọng Hứa Tố Mai có ấn tượng tốt. Nhưng không ngờ Hứa Tố Mai không nói gì, ngồi trên xe Hứa Tố Anh lao đi như cơn gió.

Thấy Chu Lâm như vậy, Vương Trạch Vinh giả vờ kinh ngạc nói:

- Chị không biết sao? Sáng nay giám đốc Hứa gọi điện tới hẹn Hàm Yên ra ngoài mà.

“Hả” Chu Lâm giật mình nhìn Vương Trạch Vinh. Ả không ngờ Lữ Hàm Yên không đến là vì nguyên nhân này.

- Trưởng ban Chu, Hàm Yên không xin phép chị là không đúng. Tôi thay mặt cô ấy xn lỗi chị.

Vương Trạch Vinh nói.

- Ồ, là giám đốc Hứa hẹn cô ấy.

Chu Lâm bắt đầu suy nghĩ.

Vương Trạch Vinh nói vậy, Trịnh Chí Minh cũng nghe thấy. Biết Hứa Tố Mai hẹn Lữ Hàm Yên ra ngoài, Vương Trạch Vinh lại đến muộn như vậy làm hắn không khỏi suy nghĩ.

Đúng lúc này thì đoàn người Hạng Nam đi ra.

Thấy Hạng Nam đi ra, mọi người vừa tản mạn lập tức trở nên bận rộn.

Thấy Vương Trạch Vinh đứng phía sau Trịnh Chí Minh, Hạng Nam không nói gì mà trực tiếp đi ra khỏi nhà khách. Vương Trạch Vinh cũng đi theo phía sau Trịnh Chí Minh.

Điểm đầu tiên đoàn xe tới là thôn mà Phó Kiến Quân sống.

Nhìn thôn đã thay đổi rất nhiều, Hạng Nam thở dài nói:

- Một thôn giàu hay nghèo quan trọng nhất là cán bộ thôn đó đắc lực hay không. Chỉ có tổ chức Đảng với lực chiến đấu mạnh mẽ thì nơi nghèo khó đến đâu cũng có thể thay đổi.

Tô Hưng Minh nói:

- Bí thư Hạng nói rất đúng. Năm nay toàn tỉnh sẽ trọng điểm tuyên truyền điển hình xuất sắc trong công tác này.

Nghe nói Bí thư tỉnh ủy sẽ tới, người trong thôn chạy hết tới. Quan to như Bí thư tỉnh ủy, mọi người chỉ có thể thấy trong Tv. Ai cũng tranh lên bắt tay Hạng Nam. Ai bắt được tay Bí thư tỉnh ủy đều cảm thấy tự hào.

Hạng Nam còn tự mình hỏi tình hình cuộc sống một vài ông lão trong thôn, hiểu rõ thu nhập của toàn thôn đã tăng lên nhiều. Hạng Nam vui vẻ nói với Trịnh Chí Minh:

- Công tác xây dựng Hợp tác xã của huyện Khai Hà đúng là đã đạt được thành tích.

Mặc dù Hạng Nam chỉ khen một câu nhưng cũng khiến Trịnh Chí Minh thấy mặt mình có ánh sáng.

Xem hết thôn này, điểm tiếp theo chính là thôn Duyên Hà.

Ngay khi xe sắp khởi động, Bùi Dật Phi đi tới nói với Trịnh Chí Minh:

- Bí thư Hạng muốn hiểu rõ tình hình trước kia của xã Hoàn Thành, mời đồng chí Vương Trạch Vinh đến xe Bí thư Hạng.

- Cái này.

Trong mắt Trịnh Chí Minh đầy vẻ hâm mộ. Có thể ngồi xe Bí thư tỉnh ủy, đây là tình huống như thế nào? Vương Trạch Vinh này rõ ràng được Bí thư Hạng để ý.

Trương Thuận Tường nhìn theo Vương Trạch Vinh, hắn không khỏi thầm thở dài. Tên Vương Trạch Vinh này làm gì mà được Bí thư Hạng coi trọng. Xem ra về sau càng phải tạo quan hệ tốt với Vương Trạch Vinh. Vương Trạch Vinh còn trẻ lại được Bí thư tỉnh ủy coi trọng, tiền đồ sẽ rất lớn.

Thấy Vương Trạch Vinh lên xe Hạng Nam, không chỉ bọn họ mà rất nhiều lãnh đạo đều nhìn Vương Trạch Vinh.

Hạng Nam ngồi phía sau, Bùi Dật Phi ngồi ở vị trí tay lái phụ, Vương Trạch Vinh ngồi cạnh Hạng Nam.

Cửa xe vừa đóng, Hạng Nam nhìn Vương Trạch Vinh mà nói:

- Sao rồi?

Đừng nhìn Hạng Nam là Bí thư tỉnh ủy, tâm trạng cứng như thép nhưng biết con gái của mình đã về, lão vẫn có chút lo lắng.

- Trước giám định rồi nói tiếp.

Vương Trạch Vinh nói.

Hạng Nam gật đầu nói:

- Ở giữa làm tốt công tác.

Chuyện xảy ra quá đột nhiên. Hôm nay biết chuyện này, Hạng Nam lo lắng Lữ Hàm Yên sẽ suy nghĩ nhiều. Bây giờ nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, Hạng Nam không khỏi khen ngợi Vương Trạch Vinh.

Bùi Dật Phi mặc dù nhìn về phía trước nhưng tai hắn đang chú ý hai người phía sau nói chuyện. Nghe hai người nói như vậy, Bùi Dật Phi càng thêm xác định Lữ Hàm Yên là con gái mất tích của Hạng Nam.

Xe dừng lại ở thôn Duyên Hà, mọi người thấy Vương Trạch Vinh không khỏi hâm mộ.

Hạng Nam tiến hành kiểm tra tình hình quản lý của công ty Vật nghiệp trong thôn, hiểu rõ tình hình vài khu rồi vui vẻ nói với Lý Gia Hòa:

- Không ngờ công tác xây dựng Hợp tác xã ở xã Hoàn Thành làm tốt như vậy. Đây đúng là tương đương với tiểu khu trong thành phố. Nông thôn xây dựng được như vậy thật hiếm có.

Lý Gia Hòa cũng vui vẻ. Đây cũng là lần đầu tiên y đến xã Hoàn Thành. Có thể được Bí thư tỉnh ủy khen ngợi, điều này nói rõ công tác của thành phố Hoa Khê đạt thành tích.

Vừa nãy khi y thấy Vương Trạch Vinh từ trên xe Hạng Nam đi xuống liền nghĩ thành tích này không thể không có tên Vương Trạch Vinh:

- Đồng chí Vương Trạch Vinh đã làm rất nhiều công tác trong khi còn làm bí thư xã Hoàn Thành.

Hạng Nam nói với Lý Gia Hòa:

- Mấy năm gần đây thành phố Hoa Khê đã làm rất tốt trong việc sử dụng cán bộ trẻ tuổi. Hy vọng các đồng chí có thể giữ vững được xu thế này.