TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Quan Khí​
Chương 150: Quan Khí Của Vương Trạch Vinh

Thôi Minh Hà nói xong, mọi người lập tức vỗ tay vang vọng cả hội trường.

Lý Duy Hà đợi mọi người vỗ tay xong rồi nói:

- Kính thưa các đồng chí, vừa nãy phó bí thư Thôi đã truyền đạt cho chúng ta về công tác xây dựng cán bộ. Tôi đề nghị mọi người một lần nữa vỗ tay cảm ơn bài phát biểu của phó bí thư Thôi.

Lý Duy Hà còn chưa dứt câu, hội trường lại vang lên tiếng vỗ tay.

Thôi Minh Hà rất hài lòng với những gì mình nói, y khiêm tốn đưa tay lên ra hiệu cho mọi người im lặng.

Tiếng vỗ tay im đi, Lý Duy Hà nói:

- Bây giờ tôi xin mời đồng chí Bí thư huyện ủy Trịnh Chí Minh phát biểu.

Trịnh Chí Minh hắng giọng rồi lớn tiếng nói:

- Kính thưa các vị lãnh đạo, kính thưa các đồng chí. Thị ủy lần này điều đồng chí Vương Trạch Vinh vào Huyện ủy huyện Khai Hà chính là coi trọng công tác của huyện chúng ta, coi trọng với mấy trăm ngàn quần chúng nhân dân huyện Khai Hà. Là Bí thư huyện ủy, tôi đại biểu Huyện ủy chân thành cảm ơn Thị ủy, chính quyền thành phố. Tin rằng bộ máy Huyện ủy huyện Khai Hà sau đợt điều chỉnh này sẽ có lực chiến đấu mới. Huyện Khai Hà sẽ đạt được tiến bộ lớn hơn nữa trong công việc.

Trịnh Chí Minh vừa phát biểu, Vương Trạch Vinh thấy quan khí của mọi người trong hội trường có rất nhiều hướng về phía y. Vương Trạch Vinh cảm thấy công tác càng khó làm hơn.

- Kính thưa các đồng chí, huyện Khai Hà năm qua đã đạt được thành tích khá tốt, đã được lãnh đạo tỉnh ủy khen ngợi, được Thị ủy khen ngợi. Đây là kết quả cố gắng của các đồng chí. Trong công việc tiếp theo, Huyện ủy, chính quyền huyện sẽ đoàn kết tất cả các đồng chí, trên dưới một lòng để đạt các đột phá lớn hơn nữa. Đồng chí Vương Trạch Vinh mặc dù còn trẻ nhưng Huyện ủy sẽ trao trọng trách cho đồng chí đó, để đồng chí Vương Trạch Vinh càng nhiệt tình và đạt được thành tích mới trong công việc.

Vương Trạch Vinh nghe Trịnh Chí Minh nói như vậy không khỏi thầm suy nghĩ. Trịnh Chí Minh chỉ nói sẽ tạo thuận lợi cho mình ở cương vị mới chứ không phải là ở Huyện ủy.

Vương Trạch Vinh đưa mắt nhìn xuống dưới thấy những người đang lắc lư bắt đầu chuyển hướng về phía Trịnh Chí Minh.

Chu Hồng Thiên ngồi bên dưới nhìn lên Vương Trạch Vinh, tâm trạng hắn lúc này rất phức tạp. Không lâu trước đây hắn và Vương Trạch Vinh còn cùng trong Văn phòng Đảng chính. Khi đó Vương Trạch Vinh còn chút nữa mất vị trí. Khi hắn làm phó chủ tịch xã thì Vương Trạch Vinh mới là một nhân viên văn phòng. Nhưng bây giờ thay đổi quá nhanh, hắn liên tục xuống dốc, bây giờ chỉ là một phó chủ nhiệm Ủy ban Kiết thiết huyện, mà Vương Trạch Vinh đã là phó chủ tịch thường trực. Nghĩ đến đây, Chu Hồng Thiên không phục không được. Đây là do hắn không có chỗ dựa. Dù nói như thế nào thì Vương Trạch Vinh cũng quan hệ khá tốt với hắn. Chu Hồng Thiên quyết định sau này phải dựa vào đối phương.

Mặc dù Trịnh Chí Minh phát biểu rất hay, nhưng Chu Hồng Thiên cảm thấy đường ra duy nhất của mình chỉ có thể dựa vào Vương Trạch Vinh.

Ngay khi Chu Hồng Thiên có chuyển biến về suy nghĩ, Vương Trạch Vinh cũng đang quan sát quan khí của hắn. Thấy quan khí của Chu Hồng Thiên, Vương Trạch Vinh không khỏi vui mừng. Không ngờ quan khí của Chu Hồng Thiên lại hướng về phía mình.

Đúng lúc này Trịnh Chí Minh đã phát biểu xong, cả hội trường lại vang lên tiếng vỗ tay.

Vương Trạch Vinh nở nụ cười và giơ tay lên vỗ.

Vừa nãy khi Trịnh Chí Minh nói, Thôi Minh Hà cảm thấy thế lực của Trịnh Chí Minh ở huyện Khai Hà rất lớn. Vì thế y không khỏi có chút lo lắng về việc Vương Trạch Vinh có thể đứng vững trong Huyện ủy huyện Khai Hà không?

Hội nghị đến đây cơ bản là chấm dứt, Thôi Minh Hà cười nói:

- Tôi thấy bây giờ xin mời đồng chí Vương Trạch Vinh phát biểu vài câu.

Nghe thấy Thôi Minh Hà nói như vậy, Lý Duy Hà cười nói:

- Kính thưa các đồng chí, bây giờ xin mời đồng chí Vương Trạch Vinh – thường vụ huyện ủy, phó chủ tịch thường trực huyện Khai Hà phát biểu.

Vương Trạch Vinh cũng đã chuẩn bị sẵn về tâm lý về việc này, hắn nhận lấy mic từ tay Lý Duy Hà rồi nhìn mọi người mà nói:

- Kính thưa các lãnh đạo, kính thưa các đồng chí, Thị ủy điều tôi đến huyện Khai Hà công tác, đây là Thị ủy quan tâm và bồi dưỡng tôi. Là phó chủ tịch thường trực, tôi sẽ đoàn kết xung quanh Huyện ủy, phục tùng sự lãnh đạo của Huyện ủy, ủy ban huyện, hết lòng phục vụ quần chúng nhân dân.

Nói đến đây, Vương Trạch Vinh chân thành nói tiếp:

- Tôi vẫn luôn công tác ở huyện Khai Hà, rất yêu vùng đất này. Cho nên có thể đạt được một chút thành tích đó là nhờ sự ủng hộ của các đồng chí, của quần chúng nhân dân. Lãnh đạo Tỉnh ủy, thành phố đều khen ngợi và quan tâm công tác của huyện Khai Hà, chúng ta không thể nằm trên thành tích mà phải tiến về phía trước. Công tác tiếp theo tôi cần nhờ sự giúp đỡ của mọi người, xin mọi người ủng hộ phối hợp với tôi.

Nghe Vương Trạch Vinh nói như vậy, Thôi Minh Hà không khỏi thầm gật đầu. Vương Trạch Vinh đã nói ra tin tức rất quan trọng đó là hắn được lãnh đạo tỉnh ủy và thành phố coi trọng, điểm này rất quan trọng. Nó có thể khiến đám người đang lắc lư cảnh giác.

Lời Vương Trạch Vinh nói đúng là có ý này. Tình hình ở huyện Khai Hà bây giờ là Trịnh Chí Minh một tay che trời. Vương Trạch Vinh cần làm là để mọi người cảm thấy hắn có chỗ dựa rất mạnh. Chỉ có thể như vậy thì mọi người mới có thể thực sự làm việc.

Nghe Vương Trạch Vinh phát biểu, rất nhiều người bên dưới đột nhiên nghĩ tới Vương Trạch Vinh có chỗ dựa ở Tỉnh ủy. Nghĩ đến thủ đoạn của Vương Trạch Vinh, không ít người rất nhanh dừng lại suy nghĩ sẽ dựa vào Trịnh Chí Minh. Bọn họ thầm nghĩ tốt nhất là đứng ngoài xem. Đồng thời cũng có một số người cảm thấy cơ hội của mình đã đến.

Vương Trạch Vinh vẫn thầm quan sát quan khí của mọi người. Hắn vừa phát biểu đã khiến quan khí bên dưới thay đổi. Vốn chỉ có vài người theo hắn, nhưng chỉ trong nháy mắt lại có vài người ngả về phía hắn.

Vương Trạch Vinh bây giờ coi như đã có một nhóm binh lính.

Nhìn Vương Trạch Vinh ngồi bên trên, Lữ Hàm Yên vô cùng kích động. Chồng tương lai của nàng xuất sắc như vậy, Lữ Hàm Yên rất tự hào.

Lữ Khánh Phân còn kích động hơn nữa, bà có chút đắc ý nhìn xung quanh giống như sợ mọi người không biết Vương Trạch Vinh là con rể mình vậy.

Tiểu Giang nhìn Vương Trạch Vinh phát biểu ở trên đó, hình tượng Vương Trạch Vinh lúc trước đã hoàn toàn biến mất. Vương Trạch Vinh bây giờ không còn là người lo mất vị trí nữa, mà bây giờ là ngôi sao đang phát triển rất nhanh. Trong mắt nàng bây giờ đầy tình cảm.

Người ngồi đây không thăng bằng nhất có lẽ chính là Hòa Quốc Hùng được điều đến làm phó trưởng phòng Đất đai. Hắn dù như thế nào cũng không thể liên hệ Vương Trạch Vinh trước mặt và Vương Trạch Vinh cầm cặp cho mình với nhau. Thấy Vương Trạch Vinh mà mình trước đây không coi vào đâu đã bò đến mức này, Hòa Quốc Hùng chỉ có thể thở dài trong lòng.

Kế Vĩnh Hòa – trưởng phòng Dân chính có vợ là bạn học của Vương Trạch Vinh, lúc này đang rất hưng phấn. Hắn nghĩ đến việc lợi dụng vợ mình để tạo quan hệ với Vương Trạch Vinh và tiến bộ. Hắn nghĩ sau khi về nhất định phải nghĩ cách để vợ liên lạc với Vương Trạch Vinh, xem có thể mời Vương Trạch Vinh ăn cơm không?

Diệp Ny Na sáng nay cũng đã về đến huyện Khai Hà. Nàng ngồi bên dưới mà mắt sáng rực nhìn Vương Trạch Vinh giống như sợ nghe sót từ nào vậy. Hôm qua nàng uống khá nhiều, sáng nay tỉnh lại thì được ông bố cho người đưa về huyện Khai Hà. Diệp Ny Na nghĩ lại hành động hơi quá của mình hôm qua là đỏ mặt.

Vương Trạch Vinh phát biểu không dài nhưng các nội dung cần nói đã nói. Từ hiệu quả trước mắt thì hắn thấy bước tiếp theo mình chỉ cần làm ra thành tích thì sẽ được mọi người ủng hộ.

Vương Trạch Vinh cảm thấy quan khí của mình lại mạnh thêm đôi chút.

Sau khi kết thúc đại hội, mọi người nhìn các lãnh đạo rời đi mà trong lòng đều nghĩ đến tương lai của mình. Đại hội hôm nay rất thành công. Bọn họ không ngờ Vương Trạch Vinh nhìn rất thân thiện nhưng khi phát biểu lại lợi hại như vậy.

Sau khi bắt tay Trịnh Chí Minh và Trương Thuận Tường, Thôi Minh Hà cầm chặt tay Vương Trạch Vinh rồi nói:

- Tiểu Vương, sau này phải đoàn kết các đồng chí, cố gắng triển khai công việc. Bí thư Lý và tôi đều chú ý công tác của cậu, hy vọng cậu có thể làm ra thành tích.

Lời này rõ ràng là nói cho Vương Trạch Vinh, cậu muốn làm gì cứ làm, phải mau chóng thay đổi tình hình hiện nay của huyện Khai Hà.

Vương Trạch Vinh hiểu rõ ý của Thôi Minh Hà, hắn gật đầu nói:

- Xin phó bí thư yên tâm, tôi nhất định sẽ nhanh chóng tập trung vào công việc, cố gắng đạt được thành tích trong thời gian ngắn.

Trịnh Chí Minh đi tới bắt tay Thôi Minh Hà:

- Trong huyện đã bố trí tiệc chào đón đồng chí Vương Trạch Vinh, xin mời lãnh đạo Thị ủy.

Thôi Minh Hà nhìn đồng hồ rồi nói:

- Cũng được, cơm thì có thể ăn nhưng rượu thì không được. Buổi chiều chúng ta còn phải làm việc.

Trịnh Chí Minh cười nói:

- Vâng, nghe ý kiến của lãnh đạo.

Buổi trưa không được uống rượu đã là quy định, không ai dại gì mà vi phạm.

Trong bàn ăn, Thôi Minh Hà cười nói với Trịnh Chí Minh và Trương Thuận Tường:

- Hai vị lãnh đạo huyện, tôi giao đồng chí Vương Trạch Vinh cho các anh. Các anh phải quan tâm giúp đỡ đồng chí Vương Trạch Vinh nhiều hơn trong công việc.

- Phó bí thư cứ nói đùa. Chúng tôi đâu dám xưng là lãnh đạo, chỉ là đàn anh của Trạch Vinh thôi. Xin lãnh đạo yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ đoàn kết triển khai công việc.

Trịnh Chí Minh cười nói.

Trương Thuận Tường cũng nói:

- Đồng chí Vương Trạch Vinh mặc dù còn hơi trẻ nhưng năng lực rất mạnh. Tôi tin rằng cậu ta nhanh chóng sẽ làm quen với công tác trên huyện.

Vương Trạch Vinh khiêm tốn nói:

- Sau này xin các vị lãnh đạo giúp đỡ nhiều hơn, nếu làm không được mong lãnh đạo hiểu cho.

Thôi Minh Hà gật đầu hài lòng nói:

- Tôi rất vui thấy các đồng chí đoàn kết như vậy, tôi rất yên tâm.