Đường Kim rời phòng ngủ đi ra mở cửa thì thấy Tô Vân Phỉ, đương nhiên bây giờ nàng không mặc váy ngủ, cũng không mặc váy công sở, mà là một bộ đồ thể dục thoạt nhìn như nàng muốn đi tập thể dục.
Tuy rằng trong lòng buồn bực, nhưng trên mặt Đường Kim lập tức lộ ra nụ cười sáng lạn:
- Cô Tô dậy sớm a, cô muốn đi ra ngoài tập thể dục sao? Chúng ta cùng đi!
Đường Kim vừa đi vừa nói, ra dáng muốn cùng Tô Vân Phỉ cùng đi tập thể dục.
Tô Vân Phỉ vốn trong lòng có điểm khoái cảm khi trả thù, nhưng khi thấy Đường Kim ăn mặc chỉnh tề chuẩn bị đi ra ngoài thì chút khoái cảm đã biến mất mà thay vào đó là tức giận, bất quá nàng vẫn cố gắng bình thản nói:
- Đường Kim tôi chỉ tới nhắc nhở cậu rời giường.
Nói xong câu đó, Tô Vân Phỉ liền xoay người đi về phía cầu thang, hiển nhiên nàng đi tập thể dục cùng Đường Kim, đương nhiên Đường Kim cũng không phải thật sự muốn cùng nàng đi tập thể dục.
Nhìn thấy dáng người Tô Vân Phỉ có chút động lòng, nàng đang chuần bị xuống cầu thang thì Đường Kim hô to:
- Cô giáo Tô.
- Có chuyện gì ?
Tô Vân Phỉ quay đầu hỏi.
- Cô Tô, em chỉ muốn nhắc cô một việc.
Đường Kim chân thành nói - Chuyện gì?
Tô Vân Phỉ hơi nhíu mi - Cô Tô, mắt cô có vành thâm a.
Đường Kim nghiêm chỉnh nói.
- Cậu !!
Lửa giận trong lòng Tô Vân Phỉ dâng lên thiếu chút nữa là phát hỏa tại chỗ, nhưng nàng vẫn cố kiềm nén cơn tức giận.
- Đường Kim, cậu nên quan tâm đến việc học cùa mình đi, không cần quan tâm đến việc khác.
Nói xong Tô Vân Phỉ vôi vàng chạy xuống cấu thang, nàng sợ ở cùng một chỗ với Đường Kim thêm một chút nữa nàng sẽ không khống chế được mình, làm mất đi phong độ của giáo viên.
Đường Kim ngáp một cái, xoay người vào phòng, nói thầm:
- Không luyện công nữa, đi ngủ .
Hôm nay là ngày khai giảng chính thức, bình thường thì chỉ có vài người đến trường, học sinh ngoại trú thì gần như không xuất hiện ở trường, một ít đã đi bay suốt đêm từ tối thứ sáu rồi.
Nhưng cuối tuần này lại là ngoại lệ,chưa tới bảy giờ đã có rất đông học sinh tới trường, thậm chí những tên thích trốn học, hay tối qua bay cả đêm hôm nay đều có mặt ở trường, ăn sáng uống trà đá chém gió xong đều đi cùng một hướng đến sân vận động Bây giờ vừa mới bảy giờ, nhưng trên khán đài sân vận động đã có ít nhất vài trăm người, phía dưới trong sân cũng còn có ít nhất vài trăm người, hơn nữa còn mỗi một phút đều có không ít người đến.
Lúc ấy chuông reo báo hiệu đã bảy giờ rưỡi, trên khán đài sân vận động đã muốn có đến mấy ngàn người, mà trong sân cũng có gần ngàn người, cơ hồ đây đã là sự kiện lớn nhất của trường Ninh Sơn Nhị Trung, lúc trước lễ khai mạc kỳ huấn luyện quân sự cũng là lễ lớn nhưng so với lễ khai giảng thì chẳng đáng gì, gần như toàn bộ năm ngàn học sinh của trường đều đã có mặt.
Thậm chí ngay cả những người không phải là học sinh của trường cũng tham gia, xét đến cùng đều là bởi vì một người tên là Đường Kim.
Đêm qua ở trên diễn đàn trường công bố tin tức, sáng hôm nay Đường Kim chấp nhận lời khiêu chiến của những người nộp phí báo danh cao nhất.
Vì bảo đảm chắc chắn mỗi người đều nhận được tin tức, Trương Tiểu Bàn đã truyền tin đến từng người báo danh, đến lúc này thì tin tức đã truyền tới tai mọi người, sáng sớm tất cả mọi người báo danh đều đi tới sân vận động hy vọng được khiêu chiến Đường Kim, để có cơ hội đi ăn cùng Tần Thủy Dao, cũng có người chỉ tới xem náo nhiệt.
Trên diễn đàn một bài post nói:
- Tập trung thành đoàn đi xem Đương Kim ăn hành nào!
Bài post phía dưới được vô số người ủng hộ, bất luận là nam hay nữ, les hay gay đều muốn xem Đường Kim bị ăn hành, một người báo danh nói:
- Đường Kim bị ăn hành chính là niềm sung sướng lớn nhất của chúng ta a.
Người ủng hộ Đường Kim trong cả trường chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Trương Tiểu Bàn miễn cưỡng xem như là người ủng hộ Đường Kim, hắn cảm giác mình cầm tiền của Đường Kim hơn nữa lại là số tiền lớn, tuy rằng hắn có chút hâm mộ ghen tị hâm mộ, nhưng tổng thể hắn vẫn ủng hộ Đường Kim - Bạn thân, tốt với cậu tức là giúp cậu kiếm thật nhiều tiền a.
Trương Tiểu Bàn lúc này đang ngồi trên sân vận động, phía trước đặt một cái bàn, tay cầm loa đang lớn giọng hét:
- Cơ hội cuối cùng được đi ăn cơm cùng Tần Thủy Dao đây, muốn được khiêu chiến thì mau nộp phí báo danh, thấp nhất là một trăm, không giới hạn mức phí cao nhất a… - Trương Tiểu Bàn con người cậu thật tham tiền a.
Có người nhịn không được lên tiếng, không phải ai khác chính là Lưu Hiểu Yến người ngồi phía trước Trương Tiểu Bàn.
- Tôi chỉ là có lòng tốt cho mọi người một cơ hội được đi ăn cơm với Tần Thủy Dao mà thôi.
Trương Tiểu Bàn tỏ ra hiên ngang lẫm liệt, sau đó hô to lên:
- Thời gian khiêu chiến là một buổi sáng a, số người báo danh là chín trăm chín mươi chín người, Đường Kim công việc bộn bề, cho nên những người nộp phí báo danh ít không có cơ hội ra tay a, người đứng đầu đã nộp năm vạn, đúng thứ mười là chín nghìn , nộp một vạn có thể vào top 10, cơ hội không thể bỏ lỡ......
- Tôi thật sự muốn đi đánh Trương Tiểu Bàn, tôi thấy hắn càng ngày càng giống Đường Kim đều muốn ăn đòn.
Có người mắng lớn.
- Chờ ngược đãi Đường Kim xong ta sẽ cho thằng Trương Tiểu Bàn ăn hành ngay.
Có người đề nghị.
- Chủ ý này không tệ, đánh cho hắn ói phí báo danh ra chắc cũng phải được mấy chục vạn.
- Đê Ka Mờ Đường Kim như thế nào còn chưa tới? Đã tám giờ rồi, nhưng ta nộp có hai trăm tiền phí báo danh không biết có cơ hội xuất thủ hay không… - Tiểu tử này có quen một nữ cảnh sát, chắc đang cùng nữ cảnh sát này luyện công buổi sáng.
Một đám người đang nói kháy, đột nhiên có người hô lớn một tiếng:
- Mau nhìn, Đường Kim đến kìa!