Người này tuy rằng mùi rượu nồng nặc nhưng quần áo vẫn chỉnh tề, hắn dùng hai mắt say khướt liếc mắt một cái, sau đó mất hẳn vẻ say xỉn:
- Ách, xin lỗi, tôi vào nhầm phòng… Nhờ người khác mở cửa, liền muốn đi ra ngoài, đúng lúc này, có hai gia hỏa đi giày Tây đụng phải tiến vào, hai người mỗi người một bên, đỡ nam tử say rượu, mà nam tử bên tay trái người này xin lỗi:
- Thật không phải a, hắn uống rượu say.
Hai người này hiển nhiên cũng uống không ít, đều mặt đỏ tai hồng, bất quá nhìn qua còn tỉnh táo, ít nhất đi đường vẫn ổn.
Nam tử ở bên phải người kia, lúc này lại thấy được Tần Thủy Dao, anh mắt nhất thời sáng lên:
- Biểu ca, cô gái kia thật đẹp a!
- Được rồi, mau đi ra. Nam nhân bên trái liếc mắt nhìn Tần Thủy Dao một cái, lại lắc đầu:
- Người ta là nữ hài tử đứng đắn, đừng loạn.
- Được rồi, đừng loạn, đi, chúng ta thuê phòng...
Nam tử say rượu cũng phất phất tay.
Biểu đệ kia có chút không cam lòng nhìn Tần Thủy Dao lần nữa, đúng là vẫn còn phải cùng biểu ca đỡ nam tử say rượu đi thuê phòng. Bọn hắn lúc rời đi không quên đóng cửa phòng lại.
- Đầu năm nay sắc lang nhiều thế sao a?
Trương Ny nói thầm một câu, tuy rằng trong phòng hơi ầm ĩ, nàng không nghe rõ mấy người kia nói cái gì, nhưng nàng vẫn nhìn ra có tên gia hỏa có ý xấu với nàng.
- Đừng quản bọn họ, chúng ta tiếp tục hát.
Tần Thủy Dao cũng không lo lắng gì, dù sao cũng đã có Đường Kim ở đây.
- Đừng hát nữa, nhảy múa tiếp đi.
Đường Kim tuy rằng cảm thấy được Tần Thủy Dao hát không tệ, nhưng hắn vẫn thấy nàng múa vẫn đẹp hơn.
- Tưởng bở, tôi mới khiêu vũ cho cậu xem rồi sao!
Tần Thủy Dao trừng mắt nhìn Đường Kim một cái, trong mắt lại mơ hồ có điểm đắc ý.
- Được rồi, tôi ngủ tiếp ngủ đây.
Đường Kim ngáp một cái, nằm trên ghế salon, nhắm mắt lại, thật giống bộ dạng đi ngủ thật.
- Trương Ny, chúng ta cùng hát.
Tần Thủy Dao cầm lấy microphone, còn cố ý tăng lớn âm lượng một ít, sợ gì Đường Kim không tỉnh.
Tần Thủy Dao cùng Trương Ny nhiệt tình hát xong, sau đó nàng liền nghe được bên cạnh truyền đến tiếng lẩm bẩm, quay đầu lại nhìn thì thấy Đường Kim đang ngủ say, nàng nhất thời liền buồn bực:
- Đường Kim thúi, cậu đúng là đầu heo!
- Ai bảo bạn không chịu múa cho người ta xem?
Trương Ny có chút bỡn cợt cười nói.
Tần Thủy Dao lườm Trương Ny một cái:
- Bạn nói cái gì đó? Đó có thể coi là múa sao? Hơn nữa, hỗn đản này cũng không phải là chồng tớ, tớ mới không múa cho hắn xem!
- Trên lý luận, hắn bây giờ vẫn là chồng bạn a!
Trương Ny nghiêm trang nói.
- Cắt, trên pháp luật tớ cùng hắn không có quan hệ gì, pháp luật mới không thừa nhận loại hôn ước này.
Tần Thủy Dao hừ một tiếng:
- Không nói nữa, chúng ta hát bài khác đi, tớ không tin ầm ĩ như vậy mà không đánh thức gia hỏa thối này!
- Này một mình cậu hát đi, tớ không hát được cao âm.
Trương Ny có chút im lặng.
- Một mình thì một mình.
Tần Thủy Dao cũng không thèm để ý, vặn âm tiếng lớn nhất, lên tiếng hát vang: truyện được lấy tại TruyenFull.vn - Là ai từ viễn cỗ kêu gọi… Loảng xoảng!
Cửa phòng bị người khác đẩy ra, một nam nhân đi vào.
Tần Thủy Dao nhíu mày, đây không phải là một trong ba người kia sao?
Nam nhân vừa tiến vào đúng là biểu đệ lúc trước không muốn rời đi, hắn đóng cửa lại, sau đó liền nhìn Tần Thủy Dao, phất phất tay:
- Được rồi, đừng hát nữa, ra giá đi!
- Ngươi có bệnh không?
Tần Thủy Dao thực mất hứng, người này trước có ý xấu, lúc hắn đi ra ngoài, nàng đã không nói gì, nào ngờ người này còn quay trở lại.
- Cô em còn giả bộ thuần khiết cái gì? Đến giờ này, các cô em còn ở nơi này vui chơi, khẳng định không phải là con gái đứng đắn, ta đây cho em tiền,em giúp ta tiếp đón ông chủ lớn ở tỉnh thành tới, chỉ cần ông chủ vừa lòng, ta tự nhiên sẽ không bạc đãi cô em!
Nam nhân này có chút mất kiên nhẫn:
- Nói thẳng đi, muốn bao nhiêu? Hai ngàn có đủ hay không?
- Cha anh mới không đứng đắn, bằng không sao có thể có người con thiểu não như anh chứ?
Tần Thủy Dao cực kỳ căm tức, nàng chỉ là ca hát mà thôi, sao lại không đứng đắn.
- Hừ, con điếm, ngươi dám mắng lão tử?
Nam nhân nhất thời giận dữ, bước nhanh vọt tới trước mặt Tần Thủy Dao:
- Lão tử dạy dỗ mày cái đã… A!
Tiếng mắng còn chưa chấm dứt, hắn đã phát ra một tiếng hét thê lương thảm thiết, cũng là Tần Thủy Dao đột nhiên hung hăn một cước đá vào hạ bộ của hắn!
Một cước đoạn tử tuyệt tôn này, Tần Thủy Dao đã sớm luyện thuần thục, mà mấy ngày trước lần đầu thực hành trên người, nàng càng thêm tin tưởng một cước này, cho nên, lúc này đây, lại là một kích tất trúng!
- Đường Kim, Đường Kim, mau tỉnh lại!
Trương Ny cơ hồ cùng một lúc, đã bổ nhào vào sô pha bên cạnh, không ngừng lay Đường Kim.
- Đê ca mờ… Nam nhân vừa dính một cước kia đau khổ che lấy hạ bộ, đau đớn kịch liệt, làm cho men say trong người hắn biến mất, ngẩng đầu hung ác nhìn Tần Thủy Dao:
- Lão tử đêm nay không chơi chết mày, lão tử sẽ mang họ mày…Ách!
Đột nhiên một vật thể lạ đánh vào mặt hắn, răng cửa bị đánh gãy, nam nhân này nhất thời miệng đầy máu tươi, dù thế nhưng hắn vẫn hoàn toàn không hay biết là ai đã đánh hắn.
- Moá, ai đánh ta…Ách!
Nam nhân này mới vừa nói một câu, răng cửa thứ hai lại bị đánh gãy, chuyện này làm hắn nói chuyện lộ vẻ khó tin:
- Ta, đê ca mờ… Các ngươi chờ lão tử… Người này vừa nhìn tình thế không đúng, lập tức liền nhịn đau xoay người vội vàng chạy đi, mà Trương Ny cùng Tần Thủy Dao lại có chút không hiểu gì cả, chuyện gì xảy ra đây?
Tần Thủy Dao có chút hoài nghi nhìn Đường Kim, lại phát hiện hắn còn đang ngủ, Trương Ny kéo hắn lâu như vậy, thật sự không thể làm hắn tỉnh dậy.
- Thật đúng là heo!
Tần Thủy Dao lại căm giận mắng một câu.
- Tần Thủy Dao, hay là chúng ta về nhà đi?
Trương Ny bắt đầu có chút bất an, nàng cảm giác người vừa rồi sẽ không từ bỏ ý đồ.
- Được rồi, bị tên kia làm loạn, tớ cũng không còn tâm tình.
Tần Thủy Dao gật gật đầu, sau đó nàng bước đi đến trước mắt Đường Kim :
- Đường Kim thối, mau đứng lên, đi thôi!
Đường Kim còn chưa có phản ứng thì Tiểu Đậu Nha đã bị đánh thức, nàng mở hai mắt thật to, có chút mơ hồ nhìn Tần Thủy Dao một chút, ngáp một cái:
- Phải về nhà sao?
Tiểu Đậu Nha ngồi dạy, xoa nhẹ bả vai, sau đó liền thấy Đường Kim còn đang ngủ:
- A, Anh Đường Tinh ca, anh cũng đang ngủ hả?
- Hắn há lại chỉ đang ngủ, quát hắn còn không tỉnh đấy chứ!
Tần Thủy Dao có chút tức giận, người nầy cũng quá ham ngủ đi?
- Anh Đường Tinh, tỉnh dậy!
Tiểu Đậu Nha kéo kéo cánh tay Đường Kim, chỉ là Đường Kim vẫn là không chút nhúc nhích.
- Đường Kim thúi, cậu nhất định là đang giả bộ ngủ!
Tần Thủy Dao không thể nhịn đước nữa nữa, nàng bưng một chén nước:
- Này, cậu còn không tỉnh, ta sẽ lấy nước vậy!
Đường Kim vẫn không có phản ứng, Tần Thủy Dao tức giận, vung tay hất cả ly nước vào Đường Kim.