Đường Hảo Nhiên cũng không do dự gì liền đáp ứng.
- Ông đã suy nghĩ kỹ rồi sao?
Hải Dương có chút không yên lòng mà hỏi:
- Nếu như người đàn bà kia đến tìm ông thì sao?
- Tối qua nàng gọi điện cho tôi, kêu tôi ra khỏi nhà sau đó thì đám người Phì Long bắt đi mà Thanh Thanh cũng thiếu chút nữa là bị bà ta đưa vào con đường chết.
Ánh mắt của Đường Hảo Nhiên có chút âm trầm:
- Từ đó bắt đầu trở đi thì tôi và bà ta đã hoàn toàn hết hy vọng rồi, cho dù bà ta có đối xử với tôi như thế nào đi chăng nữa tôi cũng có thể tha thứ cho bà ta nhưng mà bà ta đã thiếu chút nữa làm hại đến Thanh Thanh, chuyện này không thể tha thứ được.
- Tôi đã nói qua rồi, xuất thân của nàng ta chỉ tốt hơn tôi mà thôi.
Hải Dương hừ nhẹ mọt tiếng, sau đó giọng nói đã trở nên nhu hòa hơn rất nhiều:
- Ông cứ yên tâm đi, sau này chúng ta sẽ chiếu cố tốt cho Thanh Thanh.
Đường Hảo Nhiên vuốt nhẹ cằm của mình, nói:
- Tôi cũng sẽ cố gắng chiếu cố tốt cho cô.
- Tôi biết ông có bản lãnh này mà.
Trên mặt của Hải Dương nở ra nụ cười long lanh như nắng:
- Đúng rồi, ông có nói Thanh Thanh có quen với một đứa nhỏ thần bí, đứa nhỏ này là ai vậy?
- Đứa nhỏ kia cũng họ Đường.
Đường Hảo Nhiên mỉm cười:
- Nó gọi là Đường Kim.
Hai giờ rưỡi chiều, trước cổng trường Ninh Sơn Nhị Trung, giữa trưa thì có một ít học sinh ngoại trú trở về nhà bây giờ đã bắt đầu trở lại trường, lúc này cũng chính là một trong những lúc náo nhiệt nhất.
Đột nhiên một chiếc xe Lamborghini dừng trước cổng trường, chiếc Lamborghini này vừa xuất hiện thì liền hấp dẫn ánh mắt của mọi người.
- Woa, Lamborghini a, người nào mà có nhiều tiền như thế?
- Người lái xe là một cô gái, không phải là Hàn Tuyết Nhu sao? Tớ nghe nói mỗi ngày Hàn Tuyết Nhu đều lái một chiếc xe thể thao đến trường a.
- Không phải, Hàn Tuyết Nhu lái chiếc Ferrari.
- Chẳng lẽ là Tần Thủy Dao sao?
- Không thể nào, Tần Thủy Dao cũng không có lái xe đến học a.
- Đừng có đoán mò nữa, người ta xuống xe rồi kìa.
Đang lúc mấy cô mấy cậu học sinh đang bàn luận, suy đoán lung tung thì cô gái lái xe đã bước xuống xe, không để cho mọi người thất vọng chính là cô gái lái xe này trông cũng rất được bất quá khiến cho mọi người thất vọng chính là nàng ta không phải là Hàn Tuyết Nhu cũng không phải là Tần Thủy Dao, mà rất nhiều người không nhận ra cô gái này.
- Là Tiếu Thiền đó sao?
Có một người kinh hô lên một câu.
- Tiếu Thiền là người nào thế?
Lập tức liền có nhiều người liền đặt ra câu hỏi.
- Là hoa khôi của lớp chúng ta đó.
Một người khác liền lên tiếng nói, hiển nhiên người này chính là học sinh của lớp 10/4 rồi.
- Ta kháo, tên này không phải Đường Kim đây sao?
Đang lúc này thì mọi người còn thấy được trên xe còn có một nam sinh nữa, khi nam sinh này xuất hiện thì dường như mỗi người đều nhận ra hắn, có còn không phải là tên tiểu tử Đường Kim sao?
- Kháo, tại sao lại là hắn?
Mọi người không hẹn mà cùng nói tục.
- Tên tiểu tửu này hai ngày trước từng mắt đi mày lại với Tiếu Thiền, nay quả nhiên là hợp lại với nhau, thật sự là không có thiên lý a.
Đột nhiên, một tên học sinh của lớp 10/4 tỏ ra tức giận nói:
- Con mja nó, hắn đã có hoa hậu giảng đường rồi hiện tại còn có thêm hoa khôi của lớp chúng ta nữa, mja nó đây có phải là người không?
- Cậu có thể coi hắn là người sao?
Một đám người lên khinh bỉ tên này, Đường Kim tên tiểu tử này mà còn có thể là người sao? Đệt, từ đầu đến cuối thì căn bản tên tiểu tử này không phải là người a.
Đang lúc mọi người hâm mộ đang bắt đầu ghen tỵ, nguyền rủa Đường Kim thì đột nhiên Đường Kim xoay đầu lại nhìn mọi người liếc mắt một cái, sau đó lớn tiếng nói một câu:
- Ây za, mọi người cũng đừng nên hiểu lầm a, Tiếu Thiền không phải là bạn gái của tôi, nàng chỉ là lái xe cho tôi mà thôi.
- Con mja nó, ông trời ơi, ông mau để thiên lôi đánh chết tên tiểu tử này đi.
- Tên này thật sự là thứ người gì đây, người ta là hoa khôi của lớp, thế mà trở thành lái xe cho hắn sao?
Một đám người liền đứng ở nơi này mà nguyền rủa Đường Kim, mà Đường Kim cũng không có để ý đến chuyện này, hắn không nhanh không chậm đi vào trường.
Tiếu Thiền đuổi đi theo, có chút bất mãn:
- Nè Đường Kim chết bầm, khi nào thì tôi trở thành lái xe cho cậu vậy hả?
- Không phải là lái xe của tôi sao?
Đường Kim hướng về phía Tiếu Thiền rồi chìa tay ra:
- Vậy thì đưa chìa khóa xe đây cho tôi.
Tiếu Thiền đem chìa khóa xe giao lại cho Đường Kim nhưng mà đưa được nửa chừng thì đột nhiên nàng rút lại:
- Này, cậu có ý gì đây? Nếu tôi làm lái xe của cậu thì tôi có thể giữ lại chiếc chìa khóa này phải không?
- Đúng vậy, hiện tại tôi còn không biết lái xe cho nên chỉ cần cô tùy ý đến làm lái xe cho tôi thì chiếc chìa khóa này cô có thể giữ lấy.
Đường Kim không muốn tìm Tiếu Thiền để học lái xe nhưng mà hắn cảm thấy rằng nếu để nàng làm lái xe cho mình thì cũng không phải là tệ lắm.
- Vậy lúc cậu không dùng xe thì tôi có thể lái chiếc xe này của cậu để đi hóng gió sao?
Tiếu Thiền lại có chút hưng phấn lên, đối với một cô gái thích đua xe mà nói thì có một chiếc xe hơi thể thao Lamborghini như vậy thì đó tuyệt đối là một điều vô cùng hấp dẫn.
- Không thành vấn đề, kỳ thật thì lúc bình thường tôi cũng không có dùng xe là bao nhiêu.
Đường Kim trả lời, đáp ứng yêu cầu của Tiếu Thiền.
- Vậy thì xong, tôi tạm thời sẽ làm lái xe cho cậu.
Tiếu Thiền vội vàng đem chiếc chìa khóa bỏ lại vào trong túi áo của mình.
Tại lúc hai người còn đang thảo luận về vấn đề này thì đã có người liền cầm di động vào diễn đàn của trường, đăng lên một tin tức:
- Tin hot, quan hệ giữa Đường Kim và hoa khôi của lớp 10/4 đã trở nên rõ ràng hơn.
- Tin tức hoàn toàn chính xác, đây là ảnh chụp của Đường Kim và Tiếu Thiền cùng nhau xuống xe.
Bài thứ nhất: Đoạt hoa hậu giảng đường, cướp hoa khôi, Đường Kim này thật sự là một tên hoa tâm.
Bài thứ hai: Trái ôm hoa hậu giảng đường, phải ấp hoa khôi, Đường Kim là một tên vương bát đản, người bên dưới cần phải giữ vững đội hình.
Bài thứ ba: Không cần hoa hậu giảng đường mà cần hoai khôi, đầu óc của Đường Kim đúng là có bã đậu mà. Text được lấy tại Truyện FULL Bài thứ tư: Đường Kim là một tên vương bát đản, mọi người hãy cùng nhau mắng hắn đi.
Bài thứ năm: Bài đăng thứ tư của cậu cũng không đúng cách thức lắm… Bài thứ sáu: Chú đăng bài thứ năm kia, chú đã phá đội hình rồi.
Bài thứ bảy: Chủ đề đã càng trở nên sai lệch rồi… ….
Lúc này ở trong phòng học lớp 10/4, Trương Tiểu Bàn đang cầm điện thoại lướt diễn đàn của trường, thấy được chủ đề và những bài đăng ở trong này thì hắn ngẩng đầu lên, liền thấy Đường Kim và Tiếu Thiền một trước một sau đi vào phòng học.
- Anh bạn, thật sự cậu có quan hệ mờ ám với Tiếu Thiền sao?
Vẻ mặt của Trương Tiểu Bàn tỏ ra hâm mộ nhìn vào Đường Kim.
- Cô ta chỉ là lái xe cho tôi mà thôi.
Đường Kim thuận miệng trả lời:
- Hơn nữa, cô ta đáng để tôi phải dụ dỗ sao? À mà trông cô ta thế thôi chứ thật ra thì cô ta đang yêu tôi rồi.
- Nè Đường Kim chết bầm, cậu nói hươu nói vượn cái gì đó hả?
Tiếu Thiền tức giận, tên gia hỏa này sao có thể lớn tiếng thế chứ, không thể nói nhỏ chút đừng để nàng nghe được sao ?
- Tôi cái gì cũng không nói a!
Đường Kim ra vẻ vô tội, sau đó lại ngáp một cái :
- Ngô, ăn no, mệt rồi chỉ muốn ngủ, ngủ một giấc đã rồi tính sau!
- Cậu chính là con heo, đói bụng cũng kêu mệt muốn ngủ, giờ ăn no cũng kêu mệt muốn ngủ!
Tiếu Thiền tức giận nói.
Đường Kim lại không để ý tới nàng, trực tiếp gục đầu xuống bàn ngủ.
- A, Tiếu Thiền, cậu làm gì mà Đường Kim than mệt muốn ngủ vậy?
Từ trước đến nay Vương Giai luôn nhìn Tiếu Thiền không vừa mắt liền nhân cơ hội:
- Tựa hồ hắn ta lúc ngủ đều bên cạnh cậu a? Có phải các cậu ngủ cùng nhau?
- Vương Giai, tư tưởng của cậu có thể dơ bẩn như thế sao?
Tiếu Thiền căm tức Vương Giai.
Vương Giai còn chưa kịp đáp lời, Đượng Kim đang chuẩn bị ngủ lại đột nhiên ngẩng đầu:
- Ngủ là chuyện vĩ đại như vậy, sao có thể nói là dơ bẩn đây?
Nói xong lời này, Đường Kim lại gục xuống bàn, tiếp tục ngủ.
- Đường Kim, cậu đi chết đi!
Tiếu Thiền bị chọc tức, cầm lên một quyển sách, ném về phía Đường Kim.