TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thần Khống Thiên Hạ
Chương 2519: Phiêu Phiêu tỷ theo ta đi! (2)

Rất nhiều không gian bị rạch phá, vô số loạn lưu chợt hiện bay múa, không ít Chí tôn Thủy Thần ở dưới một kích này thần thể liên tục bạo liệt!

Trong nháy mắt lực lượng một kích này đã là xông đến trước thần hồn Lăng Tiếu!

Thần hồn Lăng Tiếu dù không thể nhìn được bên ngoài nhưng mà lại sớm phát hiện ra có lực lượng kinh khủng tấn công, đã là đem Bạo Phong thân pháp thôi diễn tới cực hạn, sau đó cực nhanh mà lui chạy!

Chỉ là bất kể hắn nhanh cỡ nào đều đừng nghĩ có thể trốn qua được truy kích của một chiêu này!

Chí tôn đỉnh phong muốn giết một người tuyệt đối không phải là dễ dàng có thể tránh qua được.

- Lão thất phu, ngươi cho là thật có thể làm gì được ta? Đi bạo hắn cho ta!

Chân thân Lăng Tiếu cách rất xa đã có thể thấy được hết thảy tình huống, hắn không muốn để cho thần hồn xảy ra chuyện gì, lập tức đối với khôi lỗi của hắn hạ xuống tử lệnh!

Chỉ thấy mấy tên trung cấp Chí tôn cùng với mấy tên đê cấp Chí tôn ở phụ cận Ảnh Mã nhất tề hướng về phía Ảnh Mã xông qua, những khôi lõi khác lại là tản mát ra mọi ngươi, khí tức của mấy người kia đã là cường đại đến cực điểm.

Ảnh Mã muốn một chiêu tru sát Lăng Tiếu nhưng mà bảy tám người này cùng nhau xông đến để hắn phát hiện ra một cỗ dự cảm không rõ ràng!

- Không tốt, bọn họ muốn tự bạo!

Ảnh Mã rốt cuộc là biết cái tình huống gì rồi, thần sắc của hắn đại biến hét lên, vội vàng thu về lực lượng muốn tránh né!

Một gã trung cấp Thủy Thần tự bạo có thể uy hiếp được một gã cao cấp Chí tôn, nhưng mà chỗ này có mấy tên trung cấp Chí tôn cùng với mấy tên đê cấp Chí tôn cùng nhau tự bạo, lực lượng kia đủ để Chí tôn đỉnh phong như hắn đều vì thế mà tâm kinh nhục khiêu.

Oanh long oanh long!

Lúc Ảnh Mã thu lại một chiêu kia, bảy tám tên Chí tôn Thủy Thần này cùng trong lúc nhất thời tự bạo thần thể, khiến cho phiến không gian này đều là bị oanh tạc đến trở thành một mảnh chân không hư vô rồi.

Tất cả loạn lưu bị quét sạch không còn, tất cả lực lượng đều bị sóng trùng kích kia quét tản mát ra, khiến cho không gian này càng không ngừng hồi đãng phiên đằng, thật lâu không thể bình tĩnh lại.

Ở lúc lực lượng này hồi đãng không ngừng, một đạo thanh âm tức tối phát ra tàn nhẫn mà truyền đi nói:

- Tiểu tạp chủng, thù này lão phu sớm muộn phải báo!

Một đạo huyết quang ngay lập tức trốn vào trong hư vô không gian, bát can kỳ thương cũng theo đó mà xông vào, tốc độ kia nhanh tới cực điểm, người nào cũng không cách nào truy kích được.

Cuối cùng "Mã Đáo Công Thành" tứ huynh đệ này chỉ có Ảnh Mã chạy trốn được, còn lại ba người đều đã chết hết, còn có mười mấy người đi theo bọn họ cũng toàn bộ chết đi!

Một trận này bên phái Lăng Tiếu đã tổn thất ước chừng ba bốn mươi người, hơn phân nửa đều là bị Ảnh Mã giết chết, càng có không ít người thân bị trọng thương, thần thể khó có thể khỏi hẳn!

Nếu như Lăng Tiếu không thu những khôi lỗi này chỉ sợ hắn thật phải chết ở dưới tay Tứ huynh đệ này rồi!

- Phiêu Phiêu tỷ!

Lăng Tiếu nhìn Ảnh Mã trốn chạy, vô cùng không cam lòng mà ngửa mặt lên trời trường khiếu lên, khóe mắt hắn lặng lẽ nhỏ ra từng điểm thủy châu trong suốt đã rất nhiều năm chưa từng xuất hiện qua!

Bất kể chất đi bao nhiêu khôi lỗi Lăng Tiếu đều sẽ không khó chịu, nhưng mà Liễu Phiêu Phiêu chết đi lại là để cho nội tâm hắn đau đến cực hạn!

Hắn mới phát hiện Liễu Phiêu Phiêu trong lòng hắn đã có một vị trí vô cùng trọng yếu rồi!

- Lăng Tiếu ngươi đây là đang gọi loạn cái gì!

Một đạo thanh âm trong trẻo điềm mỹ ở sau lưng Lăng Tiếu sâu kín truyền tới.

Chỉ thấy một đạo bóng hình xinh đẹp lăng không mà đến, khí tức nàng lộ ra hư nhược không ít, sắc mặt lộ ra tái nhợt nhưng mà vẫn đầy đủ vô khuyết không có quá nhiều tổn thương.

- Phiêu Phiêu tỷ!

Lăng Tiếu quay đâu nhìn bóng hình kia kinh hô lên, tiếp theo nhân hình dũng động liền đến bên cạnh Liễu Phiêu Phiêu.

Sau một khắc Lăng Tiếu làm ra một cái động tác để cho Liễu Phiêu Phiêu đều không nghĩ tới.

Hắn chặt chẽ đem nàng ôm vào trong lòng thâm tình nói:

- Phiêu Phiêu tỷ, ta... Ta còn cho là ngươi đã... Ngươi không chết thì thật tốt quá, sau này ngươi tuyệt không thể lại thay ta mạo hiểm nữa có biết không? Nếu như ngươi chết ta sẽ áy náy cả đời đấy!

Liễu Phiêu Phiêu không nghĩ đến Lăng Tiếu lại nói ra những lời như vậy, thoáng cái để nàng có chút không thích ứng được, trong nội tâm chảy qua một cỗ cảm giác ngọt ngào ấm áp trước nay chưa từng có.

Hai tay kia của Liễu Phiêu Phiêu do dự một chút, đồng dạng là chặt chẽ mà ôm lấy eo hổ của Lăng Tiếu, hai má nóng bỏng chôn ở trong lòng của hắn.

Nàng lên tiếng hỏi:

- Ngươi thạt để ý đến ta như vậy sao?

- Đương nhiên, cho dù ta chết cũng không hi vọng ngươi chết!

Lăng Tiếu chém đinh chặt sắt mà nói.

Lăng Tiếu không lừa gạt được chính mình, lúc hắn cho là Liễu Phiêu Phiêu đã chết hắn liền đau đến không muốn sống, cho nên hắn không hề lại áp chế tình cảm trong lòng, toàn bộ ở trong một khác này phóng thích ra.

Trên khuôn mặt của Liễu Phiêu Phiêu lập tức phù hiện lên nụ cười, vẻ hồng nhuận đã là đến tận bên tai.

Nàng chặt chẽ ôm lấy Lăng Tiếu, tham lam hít lấy mùi vị nam nhân kia của hắn, một cỗ cảm giác hạnh phúc dâng lên trong tâm khảm của nàng, để nàng cảm thấy không uổng công thay Lăng Tiếu đỡ một kích kia!

Đương nhiên nàng thay Lăng Tiếu ngăn cản một kích kia cũng không phải là vọng động nhất thời, mà là trên người nàng có mặc một kiện đỉnh cấp phòng ngự thần y được Phong Thanh Dương tặng cho nàng.

Cho nên nàng mới có thể đủ để ngăn cản công kích đáng sợ này mà không chết!

Một lúc lâu sau Lăng Tiếu đẩy Liễu Phiêu Phiêu ra một chút khoảng cách, hai tay ôm lấy khuôn mặt đỏ hồng vì xấu hổ kia của nàng, đối với đôi môi diễm hồng của nàng liền hôn xuống.

Thân thể của Liễu Phiêu Phiêu nhẹ run lên một chút, đôi mắt kia nhắm lại càng không ngừng run nhẹ.

Lăng Tiếu tham lam mà hút lấy đinh hương thanh lương kia của Liễu Phiêu Phiêu, dục niệm ngăn chặn rất lâu dâng lên, hậu chưởng không ngừng vuốt ve phái sau lưng của Liễu Phiêu Phiêu, lại càng thỉnh thaongr hạ xuống phía dưới, chạm đến bộ vị nhô cao lên của nàng!

Liễu Phiêu Phiêu chỉ cảm thấy một cỗ cảm giác giống như điện chạy qua truyền tới, để thân thể nàng trở nên mềm nhũn xuống, hai tay nàng chặt chẽ mà ôm lấy eo hổ của Lăng Tiếu, trong miệng không nhịn được mà khẽ hô lên.

Nàng vẫn là lần đầu tiên bị một nam nhân đối đãi như thế, loại cảm giác này trước kia chưa từng có.

Vực ngoại vô biên, bốn bề tràn đầy ngũ hành loạn lưu cuồng bạo, bất kỳ Thần Vương nào đều không cách nào ở trong loại hoàn cảnh này mà sinh tồn được.

Chỉ thấy từ chỗ xa lướt đến một đầu Quỷ Hồn thú, đầu Quỷ Hồn thú này rõ ràng đã đạt tới cảnh giới thập nhất giai trung cấp, thân hình kia nhanh như phong, chạy như điện, trong mấy cái nháy mắt liền lướt đi mấy chục vạn thước.

Ở trên đầu Quỷ Hồn thú này có một đôi tuấn nam mỹ nữ đang tựa sát nhiệt luyện với nhau.