Lăng Phi trầm ngâm một chút, nói:
- Chuyện này quan hệ trọng đại, phải muốn hảo hảo tính toán nên đi thế nào mới được, người của Ma Hổ Tông không dễ dàng cho chúng ta rời khỏi Thiên Nguyên địa vực ah!
Lăng Phi lo lắng không phải không có đạo lý, đám người này và Thiên Long Môn thề bất lưỡng lập.
Trước đây Lăng Tiếu còn đánh gãy mặt mũi của bọn họ, nếu bọn họ có thể dễ dàng thả hắn rời đi, vậy đó không phải là người Ma Hổ Tông nữa rồi.
Có thể khẳng định, Ma Hổ Tông chắc chắn thông qua con đường khác tìm hiểu hành tung của bọn họ.
Lăng Tiếu trầm tư một chút, nói:
- Vậy các ngươi nên rời đi vào ngày tổ chức đại hội luyện đan thì an toàn hơn.
- Vì cái gì nói như vậy?
Lan Kỳ hỏi.
- Bởi vì người Ma Hổ Tông ngày đó cũng tới tham gia, đến lúc đó các ngươi lặng yên rời khỏi, bọn họ tuyệt đối sẽ tìm mặt mũi trong đại hội.
Lăng Tiếu mang theo thần sắc tự tin.
Lăng Phi lúc này vỗ tay kinh hô.
- Đúng vậy, đây tuyệt đối là phong cách của Ma Hổ Tông, đến ngày đó bọn họ chắc chắn sẽ tìm mặt mũi quay về, đến lúc đó chúng ta rời khỏi không ai phát hiện, tiểu tử ngươi thật sự cơ trí chồng chất a.
- Ha ha, chuyện này đã rõ rồi, tính toán cái gì chứ, sau khi các ngươi quay về nên nói với Lăng Cương một tiếng, để hắn nhất định phải chiếu khán tốt người của ta,
Lăng Tiếu cười một tiếng, cũng căn dặn.
- Yên tâm đi, những người kia không ít là tộc nhân của chúng ta, bọn họ được ngươi mang tới Thiên Vực, vậy đó là người Thiên Long Môn chúng ta, sau khi trở về ta sẽ an bài chuyện cho bọn họ ở trong Thiên Long Môn, hoặc phái người chỉ đạo bọn họ, giúp bọn họ tu luyện thật tốt.
Lăng Phi sảng khoái đáp ứng.
- Ngũ ca ngươi nói thế thì ta yên tâm!
Lăng Tiếu ứng nói.
- Thế nhưng mà ta lo lắng cho đệ muội thay ngươi đấên thần sư rất hứng thú với ngươi đấy! Như thế nào có hứng thú hay không, dứt khoát kéo nàng vào tay, đến lúc đó ngươi ở trong Dược Minh công hội thân phận sẽ rất cao, lại có quan hệ tốt với Thiên Long Môn chúng ta nha!
Lăng Phi trêu ghẹo cười nói.
- Ta tán thành Lăng Phi trưởng lão nói, Yên thần nữ nhất định sẽ trở thành Chí Tôn dược thần, tiện nghi người khác không bằng tiện nghi Lăng Tiếu thần sư! Dù sao mỹ nữ cực phẩm bỏ qua thì quá đáng tiếc!
Lan Kỳ ở bên cạnh phụ họa.
Thiên Long Môn và Dược Minh công hội xem như môn đăng hộ đối, còn có Kim tộc phía sau Thiên Long Môn chống lưng, tuyệt đối không làm nhục mặt mũi Dược Minh công hội.
Nếu như cự đầu của hai địa vực kết thân với nhau, đúng là đề cao lợi ích của cả hai.
Nhưng so sánh mà nói vẫn là Thiên Long Môn chiếm tiện nghi, cho nên bọn họ khuyên Lăng Tiếu cứ làm tới.
Tới cảnh giới như bọn họ khó có khả năng động tình, nhưng mà vì lợi ích thì bọn họ cũng bán sắc mặt a.
Lăng Tiếu cũng hiểu đạo lý này, nhưng hắn đúng là không dễ bán mình đi.
Trong lòng của hắn nói thầm:
- Ca làm người thuần khuyết, chỉ bán nghệ không bán thân a.
Nếu có người quen nghe được lời này, chỉ sợ sẽ nhổ nước bọt dìm chết hắn. Lời này muốn bao nhiêu vô sỉ cũng có đấy!
Cách luyện đan đại hội còn mười hai ngày, Lăng Tiếu cũng không có đứng trong đại viện, hắn mặc trường bào trưởng lão đi ra ngoài, đây là trường bào cấp bậc thần dược sư, thực sự không phải ai cũng có tư cách đeo
Trước ngực của Lăng Tiếu còn mang huy chương thần dược sư, cũng không khiến người khác nghĩ hắn là võ giả, mà là luyện dược sư.
Nơi này chính là Thiên Nguyên địa vực, ở đây thì phải nhập gia tùy tục.
Lăng Tiếu mặc trường bào võ phục thì khí vũ hiên ngang, cho người ta cảm giác đại khí, mà hắn mặc trường bào thần dược sư thì nho nhã hơn nhiều, càng có hương vị xuất trần, có vài phần bộ dáng thần côn.
Lăng Tiếu dẫn đám người Lăng Phi và Triệu Tất Nghị đi đạo điện thành một lần.
Tuy nói điện thành là thành trong thành, nhưng nó không nhỏ hơn thành trì khác, nếu chỉ đi bộ thì mười ngày nửa tháng còn chưa đi hết.
Nhưng mà Lăng Tiếu cũng đi dạo những nơi trọng yếu mà thôi, tiếp theo là đi dạo Thiên Nguyên Thành.
Đi tới chỗ này thì đương nhiên phải đi tới nơi quen thuộc trước tiên.
Chớp mắt mười ngày đã trôi qua, Lăng Tiếu cũng đi dạo điện thành và Thiên Nguyên Thành một lần, quen thuộc không ít tình huống.
Đồng thời trong điện thành và trong Thiên Nguyên Thành ai cũng biết Lăng Tiếu là thần dược sư.
Một gã thần dược sư từ Thiên Long địa vực đi tới, hơn nữa còn là thần dược sư trẻ tuổi, hôm nay chỉ mới chín mươi tuổi, còn vài năm mới đủ trăm tuổi, bị nhị điện chủ phong làm khách khanh trưởng lão, cư trú trong điện thành.
Lăng Tiếu xem như dương danh trong Thiên Nguyên Thành, mà danh hiệu của hắn ngày sau sẽ truyền bá khắp Thiên Nguyên địa vực, trở thành thần tượng của tất cả luyện dược sư trong Thiên Nguyên địa vực.
Trong điện thành có mấy phe phái thần dược sư cũng phái người đi lôi kéo Lăng Tiếu, cũng đồng ý lợi dụ khuyên Lăng Tiếu có thể gia nhập trận doanh của bọn họ, tăng cường thực lực thế lực.
Lăng Tiếu đều khách khí từ chối nhã ý của bọn họ, hắn cầm cớ ngày sau mình sẽ quay về Thiên Long địa vực để bọn họ không nên khuyên hắn gia nhập thế lực, bọn hắn cũng không có biện pháp với Lăng Tiếu.
Trong điện thành mọi người đều vui vẻ vì có thần dược sư mới gia nhập, mà Lăng Tiếu đối đãi người ta nho nhã hữu lễm không có một chút ngạo khí, cho người ta cảm giác hòa ái.
Nhưng mà cũng có người ghen ghét hắn, trong đó có Miêu Thanh Dược là chủ yếu, trong nội tâm của hắn đã sớm xem Lăng Tiếu trở thành đại địch cả đời.
Mặt ngoài Miêu Thanh Dược vẫn nho nhã hữu lễ với người, trầm ổn rộng lượng, nhưng mà hắn thực tế là lòng dạ hẹp hòi, có thù tất báo!
Miêu Thanh Dược và Lăng Tiếu cũng không có thâm cừu đại hận gì, nhưng mà Yên Điệp Kiều đối với Lăng Tiếu có vài phần kính trọng, như vậy đã khiến Miêu Thanh Dược thù hận.
Đối với hắn mà nói đây là mối thù đoạt vợ, hắn muốn trừ Lăng Tiếu cho thống khoái.
Đương nhiên hắn không có khả năng và can đảm tiêu diệt Lăng Tiếu.
Biện pháp tốt nhất là chờ Lăng Tiếu rời khỏi điện thành, lại tiêu diệt Lăng Tiếu là tốt nhất.
Hắn đang chờ cơ hội, hắn muốn tạo kế hoạch mượn đao giết người hoàn mỹ.
Mà Ma Hổ Tông chính là thanh đao nhọn sắc bén của hắn, hắn đang chuẩn bị thật kỹ.
Hắn cảm thấy thanh đao này nhất định sẽ lấy mạng của Lăng Tiếu!
Dược Minh công hội rốt cuộc cũng cử hành luyện đan đại hội cho luyện dược sư trẻ tuổi.
Đến từ các nơi của Thiên Vực, là thần dược sư không được vượt qua năm ngàn tuổi, Dược Minh công hội sẽ thỉnh mời bọn họ tham gia luyện đan đại hội lần này.
Ai có thể chiến thắng sẽ có vinh hạnh gặp mặt ba đại Chí Tôn dược thần.
Cho nên lần này toàn bộ Thiên Vực có ba mươi tên thần dược sư tham gia.
Số lượng này so sánh với luyện dược sư ở các nơi của Thiên Vực là ít tới đáng thương, tỉ lệ cũng chưa tới một phần trăm vạn.
Nhưng mà có thể trong năm ngàn tuổi trở thành Thần Vương, lại đạt tới thần dược sư thì ít càng thêm ít.