TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thôn Phệ Tinh Không
Chương 277: Đến Cầu Long Tinh

Việc đột nhiên phải xa nhà một tháng sẽ gặp những câu hỏi của thê tử, cha mẹ. Việc này làm La Phong rất đau đầu, chỉ sợ người trong nhà lo lắng, chỉ có thể lấp liếm nói là muốn đi một chỗ bí ẩn để bế quan một lần. Sáng sớm hôm sau. La Phong và người trong nhà đang ăn điểm tâm. Xong bữa điểm tâm này là hắn sẽ ly khai Địa Cầu, rời khỏi hệ Ngân Hà, tiến về Cầu Long Tinh cách hệ Ngân Hà rất xa. - Anh! La Hoa từ ngoài cửa đi vào - Nghe nói anh phải ra ngoài một tháng à? Thế mà không nói cho em biết. Nếu không phải ba mẹ báo cho em, em cũng chẳng biết nữa. - Anh chuẩn bị nói cho em mà. La Phong húp cháo vừa nói. Bất lực quá! La Phong kỳ thật không tính sẽ nói cho đệ đệ, và cả hai vị huynh trưởng Hồng và 'Lôi Thần ". Dù sao… nếu phải giải thích rõ ràng thì vô cùng phiền phức. Với tốc độ bây giờ của La Phong, cho dù đi vòng quanh Địa Cầu một vòng cũng không tới một ngày. Vậy muốn ra ngoài một tháng, để làm gì? Nói là bế quan tu luyện, lấp liếm với người trong nhà thì còn được, lừa Hồng, Lôi Thần lại rất khó. - Tiểu Hải, Bình Bình. La Phong ôm mình hài tử hai - Ba ba thơm cái nào. Hai con La Bình, La Hải đưa mặt ra, thơm vào má La Phong. Song thê tử Từ Hân, cha mẹ, đệ đệ đều có vẻ hơi lo. - Yên tâm đi, bây giờ trên thế giới không có cái gì có thể uy hiếp tới ta cả. Chỉ là lần này bế quan rất trọng yếu, không thể cho bất luận ai quấy rầy, lại yêu cầu rất hà khắc về hoàn cảnh, do đó ta phải cách ly. La Phong an ủi người trong nhà đạo - Tiểu Hân, anh không ở nhà, nhớ chiếu cố cho ba mẹ nhé. Nếu Hồng và Lôi Thần điện thoại, nói là anh đang bế quan, không được quấy rầy. - Ừm. Từ Hân gật đầu. - Anh đi đây. La Phong để hai con xuống đất, cười đi ra ngoài. Người trong gia đình, kể cả hai hài tử, đều đi ra đình viện. - Chào ba ba. Tiếng chào trong trẻo của hai đứa bé. - Gặp lại. La Phong cười vẫy tay, từ từ bay lên không. Người trong nhà ngẩng đầu nhìn theo La Phong không ngừng bay lên, cho đến lúc biến mất khỏi tầm mắt. Trên trời cao. Một chiếc phi thuyền khổng lồ màu đen hình đĩa bay xuất hiện, cửa khoang mở ra. La Phong nhanh chóng bay vào. Cửa khoang đóng lại. Sau đó phi thuyền nhanh chóng xé gió lao ra khỏi Địa Cầu, hướng vào vũ trụ xa xôi. Trong phòng điều khiển Phi thuyền Hắc Long. La Phong mặc quân phục tác chiến huyết sắc, đứng trên màn hình đài kiểm soát. Trên màn hình xuất hiện khuôn mặt nhỏ nhắn của Ác Ma Ba Ba Tháp, Ba Ba Tháp đắc ý nhếch miệng nhe chiếc răng khểnh: - La Phong, phi thuyền đã ly khai Địa Cầu. - Ngoại cảnh, mô phỏng toàn phần. La Phong nói. Xoát! Tất cả phòng điều khiển đều biến mất. May mà vẫn còn đứng trên sàn nên có thể cảm giác được sự tồn tại của mặt sàn. Chứ dùng mắt thường là không thể thấy. Nhìn quanh… tinh không mênh mông bao la, xoay người nhìn về phía phía sau, một tinh cầu màu xanh lam khổng lồ - Địa Cầu! - Ba Ba Tháp, lần đầu tiên ly khai Địa Cầu, đi tinh cầu có sinh mạng khác, ta lại cảm giác thấy không kìm được hồi hộp. La Phong không kìm được thốt lên. - Cũng như lúc trước ngươi thi đại học ấy. Cái này gọi là khẩn trương! Trên màn hình, Ba Ba Tháp cầm quả táo cạp vài miếng, cười hắc hắc nói: - Không có gì khó hiểu, con người các ngươi thường nói 'bà Tám ra thành" _ , hoặc _"nhà nông ra tỉnh'! Ngươi từ Địa Cầu, đi Cầu Long Tinh, một tinh cầu phồn hoa cường đại như vậy, đương nhiên phải hồi hộp chứ! La Phong khẽ gật đầu. Kỳ thật chủ yếu là… dựa theo Ba Ba Tháp nói, Cầu Long Tinh còn cường đại hơn gấp trăm lần đế đô của Ngân Lam Đế Quốc, một quốc gia vũ trụ văn minh sơ cấp nắm trong tay tám đại tinh hệ! Đến cả Ngân Lam đế quốc mà La Phong trước giờ cũng chẳng tới bao giờ, bây giờ lại đi Cầu Long Tinh, làm sao không hồi hộp cơ chứ? May mà thân là tinh thần niệm sư, ý thức cường đại, chẳng mấy chốc đã điều chỉnh được tâm tình của mình. - Ba Ba Tháp, phi thuyền chưa tới tốc độ ánh sáng à? La Phong không kìm được hỏi. - Nếu là Vẫn Mặc Tinh Hào, đương nhiên là chẳng mấy chốc đã tới tốc độ ánh sáng rồi. Nhưng, dù sao đây cũng chỉ là phi thuyền cấp C5. Trên màn hình, Ba Ba Tháp lắc đầu khinh thường, rồi lập tức cười hắc hắc - Đương nhiên, phi thuyền cấp C5 xem như là một hàng rất tốt ở Hắc Long Sơn đế quốc. Cường giả cấp vũ trụ cũng chỉ điều khiển phi thuyền như vậy thôi. - Gia tốc của Phi thuyền Hắc Long cũng coi như không tệ rồi. Nếu là mấy phi thuyền bình thường trong hạm đội không gian, gia tốc của chúng mới gọi là chậm! Hơn nữa một vài phi thuyền rác rưởi loại kém, lúc gia tốc còn khiến cho áp lực lớn do tăng tốc độ sinh ra. Còn bắt hành khách phải tiến vào 'khoang An Toàn'. Nếu không hành khách có thể bị đè chết. - Ba Ba Tháp nói La Phong đột nhiên tỉnh ngộ. Đúng rồi, tăng tốc độ! Gia tốc tới tốc độ ánh sáng, cho dù một giây tốc độ gia tăng 10.000 km mỗi giây, cũng phải tới 5 vạn lần trọng lực Địa Cầu! Nhưng khi mình ở trong phi thuyền, chẳng cảm giác thấy gì cả. - Đây là ưu thế của phi thuyền xịn. Trong phi thuyền có hệ thống điều tiết trọng lực tự động. Nó có thể điều tiết tự động, bảo trì trọng lực trong phi thuyền luôn duy trì ở một mức cố định. Bây giờ trọng lực trong phi thuyền chỉ gấp đôi trọng lực Địa Cầu. Ba Ba Tháp nói. - Đúng rồi La Phong bừng tỉnh. Mình vào trong phi thuyền vẫn luôn cảm giác như đang trên Địa Cầu, trọng lực không khác gì nhau mấy. Ba Ba Tháp không nói thì mình không biết. Bây giờ Ba Ba Tháp nói thế, La Phong mới phát hiện… trong vũ trụ, việc phi thuyền duy trì trọng lực Địa Cầu quả là một kiện việc rất đáng chú ý. - Ha ha, ta ở trên Địa Cầu lâu rồi, loại trọng lực này cũng đã quen, nên chưa phát hiện ra. La Phong cười - Còn mười hai giây nữa là đạt tới tốc độ ánh sáng! Ba Ba Tháp hô. Trên màn hình, khuôn mặt nhỏ nhắn của Ba Ba Tháp rất nghiêm túc, đếm thời gian ngược. - 8, 7! La Phong nhìn ngoại giới, mắt thường đã không thể thấy rõ tinh cầu nữa rồi, chỉ có thể thấy tinh không chung quanh hoàn toàn mơ hồ, thậm chí còn dần dần trở nên mờ tối. - Lạ thật. La Phong nín thở. - 3… 2… 1! Ba Ba Tháp hô. Không gian mênh mông, một chiếc phi thuyền màu đen đã trở nên mơ hồ đột nhiên… không gian khẽ dập dờn, rồi cả phi thuyền biến mất! Tuyệt nhiên không phải là vì đạt tới tốc độ ánh sáng, nên biến mất khỏi ánh mắt, mà là biến mất chính thức khỏi vũ trụ! Ầm! La Phong cảm thấy phi thuyền khẽ rung động. Rung động mạnh khoảng mười giây, rồi chung quanh hoàn toàn tối đen, lập tức bừng tỉnh. - Xuyên toa vũ trụ thành công, đã tiến vào 'Ám Vũ Trụ'. Trên màn hình Ba Ba Tháp hô - Đóng mô phỏng ngoại cảnh. - Ám Vũ Trụ? La Phong rất tò mò - Ba Ba Tháp, Ám Vũ Trụ là cái gì? - Bây giờ phi thuyền đang phi hành với tốc độ ánh sáng, không thể thu hình ngoại cảnh. Ba Ba Tháp nói: - Phải bay chậm lại mới có thể thu được. Nhưng… gia tốc chậm lại sẽ tiêu hao năng lượng lớn. La Phong, ta chiếu vài cảnh đặc biệt của Ám Vũ Trụ mô phỏng cho ngươi xem nhé. Trước mắt La Phong, chợt xuất hiện một màn hình. Trên màn hình xuất hiện một vài cảnh sắc hoa mỹ. Đây là một không gian mênh mông, trong không gian chỉ có những đốm sáng lấp lánh như đom đóm, đây là 'biển sáng" _ . Ngoại trừ những điểm sáng mỹ lệ tuyệt vời đó, không gian mênh mông cũng không còn gì khác. Ồ… Còn có phi thuyền! - Ám Vũ Trụ và _"Nguyên Vũ Trụ" mà chúng ta sống luôn đối ứng tọa độ. - Nhưng, chúng ta phi hành một khoảng cách trong Ám Vũ Trụ, tỷ như ba mươi giây ánh sáng, rồi xuyên toa trở lại Nguyên Vũ Trụ, thì ngươi sẽ phát hiện, khoảng cách di chuyển của ngươi là 30 giây ánh sáng nhân với 10.081.000 lần… Ba Ba Tháp nói: - Tỉ lệ đối ứng giữa Ám Vũ Trụ và Nguyên Vũ Trụ là 1/10.081.000 lần. La Phong thầm giật mình. Trong Ám Vũ Trụ, phi hành với tốc độ ánh sáng một năm, cũng chỉ mới là một năm ánh sáng mà thôi. Nhưng khi xuyên toa vũ trụ, trở lại Nguyên Vũ Trụ, thì đã là trên 1008 vạn năm ánh sáng rồi. - Trong Nguyên Vũ Trụ, vật chất không thể đột phá tốc độ ánh sáng, một khi đến tốc độ ánh sáng, sẽ xuyên toa vũ trụ, đến Ám Vũ Trụ. Trong Ám Vũ Trụ, thật ra có thể đột phá tốc độ ánh sáng. Ba Ba Tháp nói: - Bây giờ phi thuyền đang từ từ gia tốc. Tốc độ cao nhất của phi thuyền Hắc Long là 15 lần tốc độ ánh sáng. Nhưng để tiết kiệm năng lượng, gấp 1,2 lần tốc độ ánh sáng là vừa. Ba Ba Tháp nói. - Dự tính sẽ đến Cầu Long Tinh trong vòng mười ngày. La Phong, trong khoảng thời gian này, ngươi có thể nghỉ ngơi thoải mái hoặc tu luyện. Những ngày phi hành trong Ám Vũ Trụ rất khô khan vô vị. Chín ngày sau. - La Phong, còn 20 phút nữa là sắp xuyên toa vũ trụ, đến Cầu Long Tinh. Ba Ba Tháp nói. - Được rồi, Ba Ba Tháp, từ Nguyên Vũ Trụ tới Ám Vũ Trụ, cần đạt tới tốc độ ánh sáng mới được. Vậy muốn trở về thì sao? Từ Ám Vũ Trụ về Nguyên Vũ Trụ, thì xuyên toa như thế nào? La Phong hơi tò mò. Vũ trụ mênh mông quá huyền bí. Người Địa Cầu nghĩ mãi không biết đạt tới tốc độ ánh sáng sẽ phát sinh việc gì? Có thuyết nói là đạt tới tốc độ ánh sáng thì thời gian quay ngược. Nhưng La Phong luôn không đồng ý. Một tinh cầu xa xôi cách Địa Cầu 100 vạn năm ánh sáng, khi người Địa Cầu trông thấy có thể là cảnh tượng 100 vạn năm trước. Dựa theo suy luận của con người, khi bay về phía tinh cầu đó với tốc độ vượt qua tốc độ ánh sáng, có thể thấy tinh cầu đó như trong thời gian quay ngược, thấy cảnh tượng tinh cầu đó lúc trước. Nhưng La Phong thấy không đúng! Việc tinh cầu trẻ lại, chỉ là trong mắt người nhìn. Trên thực tế, về mặt bản chất, tinh cầu đó vẫn không ngừng già đi! - Rất đơn giản, chậm lại. Chậm lại tới mức đứng yên, thì sẽ tự động xuyên toa trở lại Nguyên Vũ Trụ. Ba Ba Tháp nói: - Ám Vũ Trụ không tồn tại vật chất tĩnh. - Hả? La Phong rất kinh ngạc. Phi thuyền dần dần chậm lại, từ 1,2 lần tốc độ ánh sáng, một mạch giảm xuống tới mức đứng yên! La Phong chỉ cảm thấy dưới chân phi thuyền khẽ rung lên. Rung động liên tục đại khái mười giây, rồi không động nữa. - Xuyên toa vũ trụ thành công, trở lại Nguyên Vũ Trụ. Ba Ba Tháp nói. - Ngoại cảnh giả định, 100%. La Phong liền nói. Xoát! La Phong nhất thời thấy chung quanh tinh không mênh mông, đặc biệt nhất là… Liếc mắt thấy xa xa có một tinh cầu như đang phát ra hào quang. Chung quanh tinh cầu đó thấp thoáng có hai vệ tinh. - Tinh cầu đó chính là Cầu Long Tinh. Ba Ba Tháp nói: - La Phong, khi tiến vào Cầu Long Tinh, cứ dựa theo kế hoạch của chúng ta mà làm. - Ba Ba Tháp, ngươi nói tiến vào tinh cầu cũng phải mua bán. Nhưng, ta không có tiền mà. La Phong nói ngay. Mình dù rất có tiền trên Địa Cầu, nhưng Ngân Lam đế quốc, Hắc Long Sơn đế quốc sao có thể thừa nhận tiền của Địa Cầu? Dù cầm trong tay cũng chỉ như một mớ giấy lộn ngoằn ngoèo mà thôi. - Ngươi không có, nhưng mà ta có. Ba Ba Tháp nói: - Tuy thẻ ngân hàng của chủ nhân cho ngươi vô dụng, vì liên quan tới tinh thần ấn ký. Nhưng chủ nhân lúc đó còn để lại mớ xu lẻ. Đó là mấy xu lẻ mà chủ nhân mang bên mình. Có đôi khi xu lẻ cũng có công dụng. - Xu? La Phong giật mình. - Ừ, ta tìm cả không gian trữ vật, tìm được một mớ 932 đồng Càn Vu. Ba Ba Tháp nói. - 932 đồng à? La Phong chớp chớp mắt. Nghèo thật. - Đây là đồng Càn Vu, không phải đồng Hắc Long, lại càng không là đồng Ngân Lam mất giá. Ba Ba Tháp gào lên - Đủ cho ngươi sống ở Cầu Long Tinh một thời gian! ----- o O o -----