Đường Tam vẫn như trước đứng ở nơi đó, cũng không có bị đập bể thành thịt vụn như trong tưởng tượng của hắn. Thân thể của Thất trưởng lão lại bị bắn ngược lên, kịch liệt cuốn mấy vòng trên không trung mới rơi xuống nơi xa xa, khi đã đứng trên mặt đất, vẫn liên tiếp lui về phía sau vài bước mới miễn cưỡng đứng vững được thân hình. Song chưởng của hắn rõ ràng vẫn còn run rẩy.
Cả đỉnh núi lạnh ngắt như tờ, chỉ có thanh âm nổ vang quanh quẩn tại quần sơn.
Ai có thể nghĩ đến sẽ là như thế này? Đường Tam đứng ngạo nghễ ở trên ngọn núi, cầm trong tay Hải Thần Tam Xoa Kích, đầy vẻ coi thường thiên hạ.
Nhị trưởng lão và bốn vị trưởng lão khác đều mở to hai mắt nhìn, bọn họ căn bản không thể tin đây là sự thật. Cứ việc một kích lúc trước của Thất trưởng lão tuy cũng không có sử dụng bất cứ hồn kĩ gì, nhưng hắn làm Phong Hào Đấu La, sức nặng của Hạo Thiên Chuy ít nhất cũng vượt qua năm nghìn cân, cứ như thế vận lực oanh kích, uy thế của nó có thể tưởng tượng ra được, vừa là từ trên hướng phía dưới, bản thân đã chiếm được ưu thế rất lớn. Nhưng Đường Tam lại cứ như vậy chặn lại công kích của hắn, vẫn không nhân nhượng đem Thất trưởng lão đẩy lui. Đương nhiên, điều làm bọn hắn không thể giải thích được là, Đường Tam như vậy cũng không có phóng xuất ra võ hồn của bản thân.
Đường Tam dựng thẳng Hải Thần Tam Xoa Kích lên, nặng nề đập lên mặt đất một cái, nhất thời, tiếng ầm ầm lai lần nữa vang lên, cả tòa pháo đài Hạo Thiên Tông đều kịch liệt run rẩy, từng đạo vết nứt thật lớn từ dưới chân Đường Tam hướng phía ngoài lan ra, cho dù là Đường Khiếu mạnh như vậy, cũng cảm giác được dưới chân hơi rung rung.
Đường Tam sở dĩ có thể không phóng thích võ hồn cũng có thể ngăn trở một kích này của Thất trưởng lão, cố nhiên là bởi vì Hải Thần Tam Xoa Kích, nhưng đồng dạng cũng là bởi vì thân thể hắn lúc này đã đạt tới một giới hạn cực kì kinh khủng. Sau khi đạt được hồn hoàn, hồn cốt của hai đại hồn thú Thái Thản Cự Viên cùng Thiên Thanh Ngưu Mãng, bất luận là lực lượng hay là thuộc tính thân thể, Đường Tam cũng có thể nói là tăng lên tới trình độ cực kì kinh khủng. Từ lúc da dẻ mặt ngoài biến thành kim sắc, thân thể của hắn cũng đã không hoàn toàn thuộc về cấp độ thân thể của loài người. Bởi vậy, tuy Thất trưởng lão thực lực cường đại, nhưng khi thật sự không dùng hồn kĩ, đừng nghĩ đến chuyện làm thương tổn đến Đường Tam.
- Hiện tại ta có tư cách cùng các vị trưởng lão nói chuyện chứ?
Đường Tam thản nhiên nói ra.
Nhị trưởng lão lạnh lùng nói:
- Đường Tam, ngươi trở về tông môn, chính là để hướng tông môn khiêu khích sao? Tuy ngươi có chút thực lực, nhưng lại chẳng tôn trọng trưởng bối, hướng tông môn thị uy, đây là tội gì?
Đường Tam lãnh đạm nói:
- Ta không có không có không kính trọng trưởng bối,cũng không có thị uy với các vị. Ta chỉ muốn đòi lại một chút công đạo cho phụ thân. Việc vừa rồi là do mấy vị động thủ trước, ta chỉ tự vệ mà thôi.
- Hảo, Đường Tam, ta cũng muốn biết xem ngươi tu luyện tới trình độ nào rồi.
Thất trưởng lão lần nữa bị đẩy lui, không khỏi khí nộ công tâm, bất quá, trải qua lần va chạm này, hắn cũng nhận thức đầy đủ được sự lợi hại của Đường Tam, nhất là cây Tam Xoa Kích trong tay của hắn, hắc quang lưu động, trong tay Hạo Thiên Chuy chợt tăng lớn, hai tay đều có chuy, đã phân biệt dùng ra hai cái hồn kĩ, hai thanh Hạo Thiên Chuy võ hồn chân thân phân biệt cầm ở trên hai tay, mắt lộ tinh quang, muốn lần thứ hai động thủ.
Đến lúc này, Đường Khiếu cũng không có cách nào tiếp tục ngăn cản mấy vị trưởng lão. Đường Tam biểu hiện là quá kiêu ngạo. Lúc này, âm thanh va chạm lúc vừa rồi, cùng với sự rung động của cả tông môn do Đường Tam gây ra đã kinh động đến cả tông môn. Đại lượng đệ tử Hạo Thiên Tông rất nhanh từ trong tông môn tuôn ra, đứng phía sau ở các trưởng lão, kinh ngạc nhìn hoành kích trên ngọn núi của Đường Tam.
- Chờ một chút.
Đường Tam hét lớn một tiếng, ngăn cản hành động của Thất trưởng lão.
Nhị trưởng lão trầm giọng nói:
- Ngươi còn gì muốn nói ?
Đường Tam lạnh nhạt nói:
- Các vị trưởng lão nói vậy đã đem ta trở thành phần tử nổi loạn của tông môn rồi. Nếu như trận chiến này, ta thắng, ta hy vọng các vị trưởng lão cùng với các vị tộc nhân bổn môn có thể nghe ta giải thích một chút về chuyện phụ thân ra ngày trước.
Nhị trưởng lão cả giận nói:
- Kể cả ngươi có đánh bại lão Thất. Ngươi cũng không có tư cách này. Lão Thất, bắt lấy hắn. Còn muốn ta lặp lại lần thứ ba sao?
Thất trưởng lão lúc này trong lòng cũng rất là nổi giận. Bị một người mới hơn hai mươi tuổi, đệ tử đời thứ ba trước sau bức lui hai lần. Tổn thương mặt mũi cũng là hắn không tiếp nhận nổi. Gầm lên một tiếng, tay trái cầm Hạo Thiên Chuy, chân thân đã hướng về Đường Tam bay tới.
Đường Tam như trước không có ý tứ phóng thích võ hồn, tay phải nắm Hải Thần Tam Xoa Kích, đột nhiên tiến lên trước một bước, tay trái nắm quyền, hướng thẳng đến Hạo Thiên chân thân đang bay đến mà đấm. Một đoàn quang mang kim sắc tại quyền trái của hắn ngưng tụ, xung quanh vùng ánh sang màu vàng, không khí tựa hồ hình thành một vũng xoáy vặn vẹo thật lớn, tựa hồ không khí đã bị quang mang kinh khủng này đè nén, mỗi người đều cảm giác được không khí chung quanh mình trở nên ngưng trọng đè nén, sau một khắc, quyền trái của Đường Tam đã không nhân nhượng đón nhận Hạo Thiên chân thân của Thất trưởng lão.
Một cột sáng màu vàng thật lớn từ của Đường Tam ầm ầm phóng ra, cùng Hạo Thiên chân thân va chạm ở cùng một chỗ. So với lúc trước chuy kích tương giao thì càng thêm mãnh liệt, tiếng oanh minh lần nữa bạo vang, chỉ thấy Thất trưởng lão trên mặt thần sắc biến đổi, một thanh Hạo Thiên Chuy chân thân khác trong tay cũng bay ra.
Song chuy hợp nhất, phun ra hai cỗ quang mang màu đen kinh khủng, lúc này mới miễn cưỡng chống đỡ được trụ ánh sánh nặng tựa Thái Sơn nọ của Đường Tam. Bất quá, quang mang màu vàng kia vẫn không ngừng ép sát lại, từng bước đẩy Thất trưởng lão lui về phía sau, cũng không biết là bởi vì nổi giận, hay là bởi vì trực tiếp thừa nhận áp lực quá, mặt của Thất trưởng lão đã dần dần biến thành màu tím hồng.
Mặt khác thần sắc bốn vị trưởng lão nhất thời trở nên càng thêm khó coi, môn nhân Hạo Thiên Tông cũng nhìn đến trợn mắt há hốc mồm. Rất hiển nhiên, Đường Tam không có sử dụng năng lực của võ hồn cũng như hồn hoàn. Đây là chỉ là kĩ năng thuộc về hồn cốt.
Nhưng là, vẻn vẹn chỉ bằng vào một cái hồn cốt kĩ năng mà có thể ngăn cản được hai võ hồn chân thân Thất trưởng lão, đây là thực lực khủng bố cỡ nào?
Vẫn áp bức Thất trưởng lão lui tiếp ba mươi thước, tay trái Đường Tam mạnh mẽ nhấc lên, hai đạo Hạo Thiên chân thân nương theo ánh sang màu vàng trong tay Đường Tam phát ra mà bay thẳng lên trời, một tiếng nổ đùng vang lên trong không trung, hai đạo võ hồn chân thân dĩ nhiên đều mất đi quang mang rơi xuống. Thất trưởng lão cuống quít triệu hồi, lúc này mới không để Hạo Thiên Chuy chân thân bị phá vỡ.
Cũng không phải nói Hạo Thiên Chuy yếu ớt, mà là Đường Tam phát ra công kích quá mạnh mẽ, hồn cốt cánh tay trái của Đường Tam chính là của Thái Thản Cự Viên giao cho, tên là Thái Thản Cự Viên hồn cốt cánh tay trái. Khối hồn cốt này mang đến cho hắn hai đại kĩ năng, trong đó một cái là trọng lực khống chế, một cái chính là Thái Thản Khung Thương Phá mà Đường Tam vừa thi triển.
Thái Thản Khung Thương Phá lợi dụng trọng lực khống chế, trong nháy mắt đem không khí đè nén thành năng lượng kinh khủng, giúp cho Thái Thản Cự Viên toàn lực phát động công kích. Uy lực mạnh, đủ để so sánh cùng đệ cửu hồn kĩ bình thường của Phong Hào Đấu La. Đường Tam ra tay đã là hạ thủ lưu tình, tay trái phát ra một kích, cuối cùng lại là cho bạo ở trên không, nếu không, Thất trưởng lão tuyệt không chỉ là lui ra phía sau ba mươi thước đơn giản như vậy.
Ba lần đánh lui Thất trưởng lão, còn không có vận dụng võ hồn, lần này, Thất trưởng lão trừ bỏ phẫn nộ ở ngoài, trong lòng không khỏi dâng lên một trận sợ hãi. Thực lực này của Đường Tam hắn đã không thể giải thích, tại sao mạnh như vậy?
Đường Tam nhìn phía Đường Khiếu cùng Nhị trưởng lão, thản nhiên nói:
- Đánh bại Thất trưởng lão quả thật không thể đại biểu cái gì, cho nên, ta hy vọng khiêu chiến toàn bộ năm vị trưởng lão. Nếu như ta có thể đánh bại các ngươi, như vậy, ta hẳn là đã có tư cách nói chuyện chứ.
- Tiểu Tam.
Cho dù là Đường Khiếu, nghe xong Đường Tam nói câu này, không khỏi kinh hô lên tiếng. Lấy sức một người, khiêu chiến Hạo Thiên Tông ngũ đại trưởng lão,dù là hắn cường giả mạnh nhất của Hạo Thiên Tông hiện tại, cũng tuyệt đối không có nắm chắc cái này. Tuy năm vị trưởng lão đạt tới Phong Hào Đấu La khi đã lớn tuổi, đạt được hồn hoàn cũng đều không phải hết sức cường đại. Nhưng bọn hắn dù sao cũng là Phong Hào Đấu La a! Càng huống chi bọn họ có võ hồn đều là Hạo Thiên Chuy. Đường Tam nói câu này, thật sự quá kiêu ngạo, quả thực chính là coi rẻ ngũ đại trưởng lão một cách trắng trợn. Mắt thấy mấy vị trưởng lão tức đến mặt trắng bệch ra không còn chút máu.
Đường Tam làm như vậy, đương nhiên là có mục đích, hắn cho tới bây giờ đều không lỗ mãng bao giờ. Sở dĩ không có xuất ra ngay tín vật của cụ cố giao cho, là bởi vì hắn biết, bản thân cho dù có tín vật này, nhưng không nếu đủ thực lực, đám trưởng lão này liệu có nghe mình? Liệu có trả lại phụ thân hai khối hồn cốt? Điều đó đương nhiên khó có khả năng, đại bá mặc dù bảo hộ cho mình, nhưng từ trước đến giờ hắn cũng cho rằng lúc đầu phụ thân làm sai. Ở dưới loại tình huống này, Đường Tam không thể không dùng phương thức này để tiến hành.
Hồn sư giới, luôn luôn lấy thực lực làm đầu, Đường Tam chính là muốn bằng vào thực lực của chính mình khuất phục tất cả tông môn đệ tử, thậm chí bao gồm cả đại bá Đường Khiếu, chỉ có như vậy, lời nói của hắn mới có thể làm người khác tin phục. Mới thật sự có cơ hội lấy lại chính danh cho phụ thân. Mặc dù chuyện như vậy là có một chút cường quyền, bạo lực, nhưng cũng đồng dạng là tiết kiệm thời gian nhất. Đường Tam cho tới bây giờ cũng không chuẩn bị để cho phụ thân ở lại Hạo Thiên Tông, cũng không có quá trông cậy vào quá Hạo Thiên Tông có thể giúp mình chống lại Võ Hồn đế quốc trong tương lai. Bởi vậy, hắn chính là muốn lấy thủ đoạn lôi đình vạn quân này để đạt tới mục đích của mình.
Nhị trưởng lão chậm rãi đi ra, mặt khác ba gã trưởng lão đi theo phía sau hắn, bọn họ mỗi một bước đi tới, đều có vẻ đặc biệt ngưng trọng, đồng thời, những cái hồn hoàn trên người bọn họ nối tiếp được phóng xuất ra. Đường Tam khiêu chiến quyền uy, mặt mũi của bọn họ, cứ việc lấy năm chiến một, tuyệt không quang vinh gì. Nhưng từ cách mà Đường Tam ứng đối Thất trưởng lão, đơn đả độc đấu với Đường Tam bọn họ sợ rằng thật sự không phải đối thủ của cái người tuổi trẻ này. Ngay lúc này tâm tình của mấy vị trưởng lão cũng là hết sức phức tạp, không chỉ là Đường Tam kích thích bọn họ phẫn nộ mà còn là giật mình, vô cùng giật mình. Năm năm qua, bọn họ mặc dù không biết Đường Tam xảy ra những chuyện gì, nhưng rõ ràng cảm giác được, nhi tử của Đường Hạo lúc này đã hoàn toàn thoát thai hoán cốt so với năm năm về trước.
Thất trưởng lão cũng trở về trong đội ngũ các trưởng lão, đi ở phía cuối cùng, sắc mặt mặc dù khó coi, nhưng ánh mắt hắn lại hết sức ngưng trọng.
Một trận chiến này, đối với năm vị trưởng lão mà nói là cửa ải quan trọng nhất. Mặc dù bọn họ chưa bao giờ nghĩ tới chính mình có thể thất bại, kể cả có thắng đi chăng nữa, cũng tuyệt không quang vinh chút nào. Đường Tam có can đảm khiêu chiến bọn họ, xử lý Đường Tam cũng là một việc đương nhiên phải làm dù hơi khó khăn. Dù sao hắn có được thực lực như thế này đối với tông môn mà nói là chuyện hết sức quan trọng, phi phàm.
Đối mặt với áp lực của mấy vị trưởng lão đồng thời tiến lên, sắc mặt Đường Tam cũng trở nên ngưng trọng hẳn lên. Mặc dù lần này hắn đối mặt chỉ là năm gã Phong Hào Đấu La (chỉ có năm 0.0), nhưng là, hắn hiểu được, trận chiến này tuyệt sẽ không dễ dàng hơn so với chuyện lần trước đối mặt Bỉ Bỉ Đông cùng sáu tên Phong Hào Đấu La. Dựa vào võ hồn Hạo Thiên Chuy của tông môn, thực lực của mấy vị trưởng lão trước mắt này tuyệt đối mạnh hơn sáu gã Phong Hào Đấu La ngày đó Bỉ Bỉ Đông mang theo, hơn nữa để cứu viện hai vị Sâm Lâm Chi vương bọn họ chỉ cần bỏ chạy là được rồi, mà hôm nay là phải đánh bại cả năm vị trưởng lão.
Thần quang trong mắt đại phóng, Đường Tam rốt cuộc đã phóng xuất võ hồn, Lam Ngân Hoàng phóng thích.
Trong khoảnh khắc, quầng sáng màu vàng lam từ trong cơ thể hắn tràn ra, vô số quang mang màu vàng lam, làm không khí trở nên vặn vẹo ba động, Đường Tam tay phải nắm Hải Thần Tam Xoa Kích, toàn thân đắm chìm trong quang mang màu vàng lam đó, mặc dù đối mặt với áp lực ngập trời, nhưng hắn không có chút nào sợ hãi, mỗi một cái hồn hoàn từ dưới chân hiện ra, mỗi cái hồn hoàn hiện ra khí tức của hắn càng trở nên ngưng tụ, trong nháy mắt áp lực đã không thua kém chút nào so với áp lực của năm vị trưởng lão.
Năm vị trưởng lão cơ hồ là đồng thời dừng cước bộ, mắt thấy từng cái hồn hoàn xuất hiện trên người Đường Tam mà không thể che giấu sự kinh hãi.
Màu đen, màu đen, màu đen, màu đen, màu đỏ, màu đen, màu đỏ, màu đỏ, màu đỏ. Chín cái hồn hoàn lẳng lặng xoay quanh thân thể Đường Tam.
Giờ khắc này, trước Hạo Thiên Tông tông môn, trên ngọn núi đỉnh cao này tuy có mấy trăm người, nhưng là lạnh ngắt như tờ.
Lúc đầu, năm vị trưởng lão đưa ra đích ba cái điều kiện, Đường Tam lúc này đã bằng vào sắc thái hồn hoàn trả lời bọn họ ít nhất hai cái.
Dưới ánh sáng màu đỏ long lánh của bốn cái hồn hoàn mười vạn năm, chín cái hồn hoàn đại biểu cho cấp bậc của Đường Tam với bọn họ là giống nhau, đều là Phong Hào Đấu La. Toàn bộ hồn hoàn đều là vạn năm hồn hoàn trở lên cho thấy hắn cường đại như thế nào? Tuy Đường Tam cũng chưa đưa ra chứng cớ đã đánh chết một gã Phong Hào Đấu La của Võ Hồn Điện nhưng lúc này bất luận là Đường Khiếu hay năm vị trưởng lão đều không có chút hoài nghi hắn đã hoàn thành ba sự kiện lúc trước, hơn nữa là hoàn thành một cách tuyệt vời, siêu ngạch. (perfect )
Nhị trưởng lão giật mình nhìn Đường Tam, sự tức giận trong mắt giảm đi rất nhiều:
- Ngươi là làm như thế nào vậy?
Đường Tam trả lời chỉ có đơn giản bốn chữ:
- Trải qua khó khăn.
Mặc dù chỉ có bốn chữ, nhưng làm trong lòng chúng môn nhân đệ tử trên đỉnh núi Hạo Thiên Tông đồng thời run rẩy một chút. Hắn năm nay bao tuổi? Bất quá mới hai mươi lăm tuổi mà thôi. Chín hồn hoàn vạn năm trở nên không chỉ đại biểu cho thực lực cường đại mà còn thể hiện rằng hắn đã trải qua bao nhiêu nỗ lực, bao nhiêu khổ cực.
Lo lắng trong mắt Đường Khiếu đã không còn sót lại chút gì, mà thay vào đó là sự hưng phấn, từ trên người Đường Tam hắn phảng phất thấy được vị tông chủ lúc trước đã dẫn đầu Hạo Thiên Tông tung hoành vô địch thiên hạ, cũng chính là gia gia Đường Thần. Cũng từ trên người Đường Tam hắn còn chứng kiến hi vọng của Hạo Thiên Tông trong tương lai.
Đường Tam chậm rãi nhấc Hải Thần Tam Xoa Kích lên, dấu hiệu trên trán hắn phát sáng lên, màu đỏ của đệ thất hồn hoàn lóng lánh, trong khoảnh khắc đó, thân thể của hắn đã hoàn toàn biến thành một mảnh màu vàng lam.
Tâm tình Nhị trưởng lão đột nhiên trở nên bình tĩnh rất nhiều, trầm giọng nói:
- Không tồi, lấy thực lực ngươi bây giờ, quả thật có tư cách phát ngôn tại tông môn. Ta thu hồi lời nói lúc trước. Nhưng là ngươi đối với ngũ đại trưởng lão lại tỏ vẻ bất kính, nhất định phải chịu hình phạt. Chỉ cần ngươi thừa nhận sai lầm vừa rồi,chúng ta cũng se không quá mức, chỉ trách phạt ngươi mà thôi.
Đường Tam chậm rãi giơ Tam Xoa Kích trong tay lên, thản nhiên nói:
- Cha ta năm đó vẫn không có làm sai cái gì, ta cũng đồng dạng không có sai. Ta cũng không phải là khiêu khích thể diện của năm vị trưởng lão. Hơn nữa còn muốn nói với mỗi vị tộc nhân rằng, Hạo Thiên Tông chúng ta hai mươi năm nay hết thảy đều là sai lầm.
Vừa nói, một đạo sánh sánh vàng rực rỡ trên trán Đường Tam chiếu rọi vào Hải Thần chi tâm trên Hải Thần Tam Xoa Kích. Nhất thời vạn đạo kim quang sáng lên trên đỉnh núi. Quang mang Hải Thần Tam Xoa Kích nở rộ, từng đạo hoa văn kim sắc phảng phất, kim quang trên lưỡi Tam Xoa Kích ba động như gợn sóng. Hơi thở áp bức trong người Đường Tam bạo phóng, bức cho khí thế của mấy vị trưởng lão phải quay trở về bản thân. Thời khắc này Đường Tam đã trở thành trung tâm trên đỉnh núi.
- Hải Thần Tam Xoa Kích, nặng mười vạn tám nghìn cân. Các vị trưởng lão cẩn thận.
Vừa nói, bỗng nhiên, hết thảy toàn bộ mọi thứ chung quanh biến thành màu vàng lam. Bóng dáng Đường Tam cũng biến mất khỏi tầm mắt của mấy vị trưởng lão.
- Lĩnh vực. Cẩn thận.
Nhị trưởng lão trầm giọng hét lớn, năm người vẫn chưa kích động, lưng dựa vào lưng kết thành một cái trận hình ngũ giác, đồng thời phóng xuất ra Hạo Thiên chân thân, hình thành một ngũ giác màu đen trong Lam Ngân lĩnh vực của Đường Tam. Hơi thở của năm vị trưởng lão cơ hồ hòa hợp lại thành nhất thể.
Bọn họ đều là cấp bậc Phong Hào Đấu La, lại đều có được võ hồn đồng dạng, nhiều năm cùng nhau tu luyện, sớm đã luyện ra một bộ thuật hợp kích. Cho dù là đối mặt đương kim thiên hạ cường đại nhất, bọn họ tuyệt sẽ không lùi bước.
- Chuy hám thiên địa.
Nhị trưởng lão hét lớn một tiếng. Năm người đồng thời cầm giơ Hạo Thiên Chuy trong tay lên cao. Nhất thời, năm đạo hắc quang ngưng làm một luồng, phóng lên cao, đúng là trong nháy mắt phá tan Lam Ngân lĩnh vực của Đường Tam, phi thẳng vào giữa không trung.
Từng đạo tia tuyến kim sắc xuất hiện tại bên trong Lam Ngân lĩnh vực, nhưng là, chúng không cách nào xâm nhập trận hình ngũ giác mà các trưởng lão kết thành. Kim sắc thôn phệ vừa mới tiếp cận đã bị hắc quang chấn động bay ra, hiệu quả suy yếu của Lam Ngân lĩnh vực cũng chưa gây ra được tác dụng gì.
Đúng lúc này, năm vị trưởng lão đồng thời cảm giác trống ngực đập liên hồi, không gian bên ngoài vốn màu vàng lam giờ đã biến thành màu đỏ, thân hình Đường Tam cũng xuất hiện trước bọn họ ba mươi thước. Không khí như đặc quánh lại, không gian như vặn vẹo, tất cả như biến thành khối thủy tinh màu đỏ nhạt. Dưới chân Đường Tam, từng đạo ma vân màu đỏ nhấp nhô phát ra.
Đây chính là đệ bát hồn kĩ của Đường Tam, Lam Ngân Hổ Kình Kính Chi Diệt.
Mắt thấy thân thể sắp đông cứng năm vị trưởng lão đồng thời quát lên một tiếng, trong nháy mắt hắc quang như chiếc ***g phóng lên cao, bao phủ lấy thân thể bọn họ. Một tiếng nổ âm vang phát ra, không gian màu đỏ đang bao trùm như bị nghiền nát, không khí tựa hồ biến thành từng tảng lớn chi chit vết rách.
Bị ảnh hưởng, Đường Tam kêu lên một tiếng lui ra phía sau một bước. Mặc dù bị hồn kĩ cắn trả nhưng hắn cũng không có bị thương. Trải qua sự cải tạo của nhiều hồn hoàn hồn cốt cực phẩm như vậy, cùng với Hải Thần ánh sáng nữa, cơ thể hắn bây giờ đã rất kiên cường dẻo dai. Cho nên khi bị đệ bát hồn kĩ cắn trả hắn cũng chỉ bị đình trệ một chút mà thôi.
Công kích của Đường Tam cũng không có chấm dứt, một vòng sáng lại lóe lên, đó là đệ bát hồn hoàn.
Quang mang trong mắt Nhị trưởng lão ngưng tụ, trầm giọng nói:
- Cẩn thận kĩ năng thứ hai của hồn hoàn mười vạn năm.
Vừa nói đệ bát hồn hoàn trên tay hắn cũng chói sáng, mang Hạo Thiên Chuy chém về phía Đường Tam. Tất cả hắc quang khi nãy tập trung lại về phía Hạo Thiên Chuy của Nhị trưởng lão,tạo lên một năng lượng cực lớn, như một ngọn núi nhỏ Hạo Thiên Chuy đập thẳng tới đầu Đường Tam.
Kĩ năng này là Lăng Thiên Nhất Kích, lực công kích thậm chí vượt qua đệ cửu hồn kĩ của Nhị trưởng lão. Trong trận hình năm vị trưởng lão đây cũng là một kích cực mạnh.
Lăng Thiên Nhất Kích bá đạo ở chỗ công kích này là không thể né tránh, chỉ có thể đón đỡ, cho dù có được kĩ năng thuấn di nhưng vẫn bị đập trúng.
Nhưng ngay trước khi Lăng Thiên Nhất Kích sắp thành hình trong không trung, Nhị trưởng lão đột nhiên thấy được hai điểm lam quang từ trong mắt Đường Tam bắn ra.
Cự chuy trong không trung tuy lớn nhưng trong nháy mắt Nhị trưởng lão lại cảm giác rõ ràng rằng đại não của chính mình lại bị một cây chuy cực lớn đập vào, bi thảm kêu lên một tiếng, thân thể không thể khống chế lui lại, thất khiếu đồng thời chảy máu. Chẳng những trận hình ngũ giác của năm vị trưởng lão bị phá vỡ mà ngay cả Lăng Thiên Nhất Kích vừa thành hình trong không gian cũng bị phá vỡ. Lúc này dưới chân Đường Tam tỏa ra những gợn sóng đỏ lóng lánh, rất nhanh đã đến trước năm vị trưởng lão.
Tam trưởng lão địa vị chỉ dưới Nhị trưởng lão trực tiếp tiếp lấy vị trí chỉ huy đội ngũ, hét lớn một tiếng:
- Hạo Thiên hộ thể.
Bốn chuôi Hạo Thiên Chuy đồng thời phi ra, hắc quang mãnh liệt chợt biến thành màu vàng lợt, ở trên bốn chuôi Hạo Thiên Chuy này sáng lên màu sắc của các hồn hoàn có sự bất đồng, có đệ bát hồn kĩ cực mạnh, lại có có đệ nhị hồn kĩ yếu nhược, nhưng chúng lại sinh ra tác dụng giống nhau. Quang mang vàng lợt bao trùm thân hình bọn họ, làm cho mọi người có cảm giác thân hình của bọn họ cùng với Hạo Thiên Chuy đã hòa hợp lại làm một thể.
Hồng quang lan tràn, Lam Ngân Hổ Kình Ma Chi Nhiếp (chiêu khác chăng >.
Đây là Hạo Thiên Chuy, đệ nhất võ hồn, đệ nhất cường đại há lại chỉ có hư
danh.
Bởi vì đang ở trong Lam Ngân lĩnh vực của Đường Tam nên bọn họ lựa chọn phương pháp phòng thủ phản công. Lam Ngân lĩnh vực vẫn chưa gây ra ảnh hưởng gì đến họ. Mặc dù Đường Tam tấn công liên tiếp, dung Tử Cực Ma Đồng phá vỡ Lăng Thiên Nhất Kích của bọn họ nhưng cũng chưa có gây ra uy hiếp lớn gì được. Như vậy có thể thấy khi hết 3s stun (ba giây choáng váng) này thì Đường Tam sẽ phải đón nhận đòn phản công mạnh đến như thế nào của năm vị trưởng lão này, chắc không kém so với kinh đào hải lãng.
Từ thực lực chân chính mà xem Đường Tam mặc dù có đông đảo kĩ năng, lại có Hải Thần Tam Xoa Kích nhưng cũng khó mà hơn được ngũ đại trưởng lão Phong Hào Đấu La của Hạo Thiên Tông, nhất là cả năm người đều có võ hồn cực mạnh Hạo Thiên Chuy.
Đường Tam động, nhưng không phải hướng mấy vị trưởng lão mà công kích bởi vì hắn cảm nhận được rằng mình có sử dụng công kích gì cũng không phá được hợp thể phòng ngự cường đại kia.
Ba giây thời gian rất ngắn ngủi, ngoại trừ việc công kích Đường Tam còn có thể làm một số việc khác.
Hải Thần Tam Xoa Kích lặng yên rung lên, từng quầng sáng từ Tam Xoa Kích nhấp nhô tán phát ra, quầng sáng có to có nhỏ, nhìn như tán loạn nhưng phảng phất như nhấp nhô theo một nguyên lý pháp tắc thiên địa nào đó, hướng về phía thân thể năm vị trưởng lão bao trùm lấy.
Ngay lúc này, sau lưng Đường Tam đã hiện ra một cái hư ảnh kim sắc thật lớn, kim quang mãnh liệt phát ra làm cho thân thể hắn như sáng chói. Hơi thở thần thánh vừa uy nghiêm vừa thần bí.
Một đạo quang mang kim sắc rạch ngang không trung lặng yên rơi xuống bao trùm lấy năm vị trưởng lão. Làm cho chúng đệ tử Hạo Thiên Tông giật mình chính là, phòng ngự nhất thể của năm vị trưởng lão cũng không có chút nào ngăn cản lại, chỉ có thể để quang mang đó tùy ý bao trùm lấy.
Không sai, đây chính là tuyệt học của Hải Thần, Hoàng Kim Thập Tam Kích, kích thứ nhất Vô Định Phong Ba.
Khi kim sắc quang mang kia bao trùm lấy năm vị trưởng lão thì Lam Ngân Hổ Kình Ma Chi Nhiếp lúc trước đều biến mất. Năm vị trưởng lão mặc dù tỉnh táo lại nhưng sau một khắc lại cảm giác được thân thể mình đều không thể nhúc nhích, mặc dù vẫn duy trì Hạo Thiên nhất thể. Bọn họ lập tức cảm giác được nguy cơ mãnh liệt đang tới.
Thân là khống chế hệ hồn sư, cho tới bây giờ Đường Tam cũng không có chút nào khinh thường đối với việc khống chế chiến trường. Hắn sở dĩ không có trực tiếp sử dụng Hoàng Kim Thập Tam Kích, Vô Định Phong Ba, chủ yếu là bởi vì lúc đầu trí nhớ của Hải Thần từng nói cho hắn, đối với đối thủ thực lực càng cường đại xác xuất thành công của Vô Định Phong Ba lại càng thấp. Nhưng thấp nhất cũng không thấp hơn 50%. Lúc vừa rồi mặc dù Đường Tam có 70% nắm chắc có thể chế trụ toàn bộ bọn họ nhưng vẫn là dùng trước kĩ năng Lam Ngân Hổ Kình Ma Chi Nhiếp. Như vậy khi trong trạng thái choáng váng, công phòng nhất thể của bọn họ làm sao ngăn cản được Vô Định Phong Ba chứ?
Tám giây, lần này, Đường Tam gây cho các trưởng lão tám giây không thể hành động.
Ba giây cùng tám giây, đây là hai khái niệm hoàn toàn bất đồng, ba giây thời gian, nhiều nhất chỉ có thể làm cho hồn sư hoàn thành một kĩ năng cường đại, nhưng tám giây lại có thể làm cho một hồn sư thong dong hoàn thành hai cái, thậm chí là ba cái kĩ năng. Chiến đấu ở cấp bậc Phong Hào Đấu La, tám giây không thể di động, cơ bản cũng đã phân thắng bại. Có thể có mấy ai có được kĩ năng bất tử thân như Bỉ Bỉ Đông chứ?
Lúc này, sắc mặt Đường Tam cũng đã trở nên ngưng trọng, đây là lần đầu tiên hắn sử dụng tam đại thần kĩ mà Hải Thần ban cho trong chiến đấu, cũng là cơ hội duy nhất để chiến thắng năm vị trưởng lão.
Bóng dáng Đường Tam biến thành kim sắc, nhún người nhảy lên, hóa thành vô số kim quang, đầy trời kích ảnh, tựa như từng đoàn kim sắc quang vân bình thường làm người khác hoa cả mắt, quang vân trực tiếp bao phủ trước mặt năm đại trưởng lão. Chính là thức thứ hai trong Hoàng Kim Thập Tam Kích, Ngàn Năm Không Du.
Lúc đầu ấn ký Hải Thần thi triển một thức này, bởi vì năng lượng không đủ nên cũng không có đạt hiệu quả cao nhất, lúc này Đường Tam sử dụng, lập tức cảm nhận được sự kinh khủng của một kích này.
Cơ hồ hắn cảm nhận được tinh thần lực cũng như hồn lực của mình đều tiêu hao trên năm thành, dưới ánh sáng Hải Thần, tất cả đều rót vào trong Hải Thần Tam Xoa Kích.
Trên đỉnh núi tất cả đều biến thành màu kim sắc, ngay cả sương mù trên đỉnh núi cũng tựa hồ trở thành một bộ phận trong công kích này của Đường Tam, biến thành kim sắc quang vụ ba động.
Hải Thần Tam Xoa Kích trong tay Đường Tam chợt biến mất, quầng sáng kim sắc như bài sơn đào hải vọt đến năm vị trưởng lão, va chạm với Hạo Thiên nhất thể phòng ngự kinh người kia, vang lên một tiếng nổ vang, kinh thiên động địa.
Tiếng oanh minh khổng lồ đó làm thiên địa cũng phải run rẩy, chúng môn nhân đệ tử Hạo Thiên Tông dưới sự chỉ huy của Đường Khiếu đều lui về phía sau. Hải Thần chi lực cũng không có phát tán ảnh hưởng đến mọi thứ xung quanh, tất cả tập trung tại năm vị trưởng lão mà thôi. Dưới một kích này của Đường Tam, Hạo Thiên nhất thể kia cũng tựa như mưa gió phiêu diêu.
Vết rách đầu tiên xuất hiện, rồi rất nhanh sau đó như lây lan,lại một vết rách nữa xuất hiện trên lớp Hạo Thiên nhất thể vốn có phòng ngự lực vô cùng cường ngạnh kia.
Oanh
Ở trong tiếng nổ cuối cùng,năm vị trưởng lão đồng thời bị chấn bay ra ngoài, lực phòng ngự do bọn họ hợp thể cuối cùng cũng bị phá. Hải Thần Tam Xoa Kích, Ngàn Năm Không Du không phải là công kích mà bọn hộ có khả năng chống cự. Bất quá bọn họ có thể ngăn cản lâu như vậy, so với sáu gã Phong Hào Đấu La của Võ Hồn Điện thì mạnh hơn nhiều. Phải biết rằng lúc này Đường Tam thi triển là Ngàn Năm Không Du hoàn chỉnh, mặc dù hắn cũng không có sử dụng hết Hải Thần chi lực.
Hải Thần Tam Xoa Kích một lần nữa xuất hiện trong lòng bàn tay Đường Tam, bất quá, hắn cũng không có ý tứ tiếp tục xuất ra công kích nữa, mà là đem Tam Xoa Kích đưa vào trong tay trái, tay phải hướng về năm vị trưởng lão tạo thành một hư trảo hướng về phía bọn họ.
Một trảo ảnh màu xanh thật lớn xuất hiện trong không trung, chộp lấy năm vị trưởng lão kia. Lúc này mấy vị trưởng lão vẫn còn trong ảnh hưởng của tám giây choáng váng của Vô Định Phong Ba, căn bản không thể phản kháng, chỉ có thể thúc giục hồn lực, nhưng Ngàn Năm Không Du có sức nổ công phá quá lớn, lớp phòng ngự Hạo Thiên nhất thể bị phá tách ra thành từng đơn thể.
Cự trảo màu xanh khổng lồ bắt lấy thân thể năm người, năm người chỉ cảm thấy một sự thống khổ truyền đến từ sâu trong linh hồn, cả suy nghĩ dường như cũng chậm lại, động tác của họ hết thảy đều trở nên rất chậm. (choáng rồi có cử động được đâu mà chậm chứ 0.0)
Hồn hoàn cùng hồn kĩ bất đồng, kĩ năng của hồn hoàn chính là do kĩ năng của hồn thú bị liệp sát kết hợp với bản chất võ hồn của hồn sư mà tạo thành. Mà kĩ năng hồn cốt lại chính là kĩ năng cường đại nhất của hồn thú.
Đường Tam vừa thi triển chính là một trong hai kĩ năng của hồn cốt cánh tay phải Thiên Thanh Ngưu Mãng, Thiên Thanh Trì Độn Thần Trảo. Đối mặt với Thiên Thanh Trì Độn Thần Trảo, phòng ngự vật lý không có hiệu quả. Tập trung, truy tìm mục tiêu, một khi trúng, cả sáu giác quan cùng năng lực hành động của đối phương đều bị khống chế, làm cho đối phương chậm chạp lại mười lần.
Kĩ năng này vô thanh vô tức, không có bất cứ năng lượng ba động sinh ra, không thể chống lại.
Bị nó bắt lấy, cho dù là cường đại cao thủ, nếu không phải dùng phương pháp phá thân, thì so với cái chết không có gì khác nhau lắm.
Đây là Đường Tam vẫn đang tìm hiểu và giải thích kĩ năng này. Kĩ năng này có rất nhiều hiệu quả,nhất là không ngừng thông qua thực chiến hắn mới giải thích được.
Thiên Thanh Ngưu Mãng cùng Thái Thản Cự Viên không hổ là sâm lâm chi vương cường đại nhất, riêng hồn cốt, mỗi một cái đều mang đến cho Đường Tam hai cái kĩ năng vô cùng uy lực.
Mà uy lực của kĩ năng hồn cốt tuy không mạnh hơn kĩ năng hồn hoàn nhưng ưu thế lớn nhất chính là tiêu hao rất nhỏ so với hồn kĩ. Nhất là hồn cốt mười vạn năm so với hồn kĩ ngang cấp thì tiêu hao chỉ bằng một phần năm trở xuống mà thôi. Nếu không, lúc trước hắn làm sao có thể thực hiện được kĩ năng Thuấn Di do hồn cốt của Tiểu Vũ sinh ra một cách không hạn chế cơ chứ. Đáng tiếc hiện tại hắn đã không còn kĩ năng này.
Muốn phá giải Thiên Thanh Trì Độn Thần Trảo thực ra cũng không khó, chỉ cần sử dụng năng lượng hình thái công kích của ít nhất là đệ bát hồn kĩ là có thể phá thân. Bất quá lúc phá thân, hồn kĩ sử dụng cũng sẽ biến mất. Nhưng năm vị trưởng lão trước mắt này vẫn còn đang bị hạn chế, làm thế nào có thể phá vỡ kĩ năng này chứ? Thanh quang bao trùm, các giác quan cùng năng lực hành động của cả năm người đều lâm vào trạng thái bị trì trệ đi mười lần.