Đái Hoa Bân rất tin tưởng, cho dù Hoắc Vũ Hạo có vũ hồn song sinh nhưng hoàn toàn kém hơn hắn ở phương diện tu vi.
Đái Hoa Bân vẫn cho rằng, đến bây giờ bản thân chưa hề thua Hoắc Vũ Hạo. Tất cả đều do trùng hợp, nếu trực diện một chọi một, Hoắc Vũ Hạo bất kể thế nào cũng không thể là đối thủ của hắn.
Vừa nghĩ tới Hoắc Vũ Hạo, Vương Đông và Tiêu Tiêu tu vi hồn lực kém hơn hẳn lại được chọn làm thành viên đội dự bị của học viện tham gia Đấu Hồn Đại Tái, trái tim hắn tràn ngập oán hận và ghen tị. Hắn thầm nghĩ _ - Bọn hắn đi cũng khá lâu rồi, nhưng vẫn chưa trở về. Hay là bọn nó bị giết chết trong đại tái rồi? Ngày mai sau khi sỉ nhục lớp 2-1, cũng nên ra ngoài sai người hỏi thăm tin tức đại tái một chút. _ Từ lần trước sai người ám sát Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông bị bại lộ, biểu hiện của hắn cũng ngoan ngoãn hơn nhiều, hầu hết dành thời gian khắc khổ tu luyện, rất ít liên hệ với bên ngoài. Mà Đái Thược Hành sau khi trở về do quy định của nội viện cũng không được hé răng với ai, chính hắn cũng ngay lập tức bế quan để chuẩn bị cho khảo hạch tốt nghiệp. Thậm chí ngoại viện không có một chút tin tức gì về việc học viện tham gia đại tái. Học viện chỉ thông báo lần này lại đạt được quán quân, mà cũng không chi tiết rõ ràng quá trình và thành viên tham dự thế nào. Đối với phần đông các học viên mà nói, việc Shrek đoạt giải quán quân ở đại tái, là cái chuyện hiển nhiên bình thường nhất trong những chuyện vô cùng bình thường.
Mà oán khí của lớp 2-2 đối với lớp 2-1 cũng không riêng gì hắn. Chu Lộ, Tà Huyễn Nguyệt, Vu Phong, còn có người cũng bị chuyển ban, trước kia là một đội với Lam tỷ muội, Hoàng Sở Thiên, địch ý cũng không ít. Trong đội hình hiện tại của hai đội, lớp 2-1 chỉ có hệ cường công và khống chế, còn bọn họ lại có đầy đủ cường công, khống chế, phòng ngự, mẫn công. Tuy vẫn chưa được như đội hình chuẩn vì thiếu đi phụ trợ, nhưng xem ra cũng khá hài hòa và mạnh mẽ. Nương theo sự phát triển của hồn đạo khí, địa vị của khí hồn sư phụ trợ cũng trở nên không còn quan trọng lắm. Cứ xem những đội hình ở Đấu Hồn Đại Tái Khí Hồn Sư phụ trợ xưa nay vốn ít nay lại càng hiếm.
Sáng sớm.
Hôm nay thời tiết có hơi oi bức, nhưng không khí lại rất trong sạch, mang theo hơi nước ướt át bốc lên từ Hải Thần hồ dịu mát khiến cơ thể vô cùng sảng khoái.
Sáng sớm, đấu hồn khu ngoại viện đã tụ tập rất đông đệ tử, bọn họ hầu hết là học viên năm hai, không riêng lớp 2-1 và 2-2, mà còn cả lớp 2-3 và 2-4. Lý do rất đơn giản, các lão sư muốn chúng quan sát, học tập.
Chu Y luôn mang vẻ mặt lạnh lùng và cứng rắn, làm cho người ta sinh ra một cảm giác né tránh. Bên cạnh nàng, bảy người Chu Tư Trần được chọn ra ngày hôm qua đều đã được chuẩn bị kỹ càng. Nhưng nhìn kỹ nét mặt của một vài người vẫn còn khá căng thẳng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL Lớp 2-2 bên này lại khác, Mộc Cận dẫn đội tiến ra, bảy người Đái Hoa Bân sục sôi chiến ý. Những học viên trong lớp thì đều ra vẻ hùng dũng kiêu ngạo, ưỡn ngực hóp bụng mà tiến ra theo.
Cũng khó trách bọn họ như thế, ở ngoại viện năm học nào cũng vậy, lớp đầu tiên luôn cực mạnh, khiến lớp thứ hai luôn không ngóc đầu lên được. Mà năm nay học viên năm hai lại đặc biệt, lúc trước Đái Hoa Bân, Hoàng Sở Thiên, Vu Phong bị Chu Y đuổi khỏi lớp 2-1 mà chuyển sang lớp 2-2, khiến thục lực lớp 2-2 tăng cường một cách đáng kể, khiến họ có cơ hội tranh vị trí lão đại với lớp 2-1. Tổng thể lực lượng thực ra vẫn còn kém hơn, nhưng ở trận quyết đấu hôm nay, có vẻ lớp 2-2 mới là kẻ chiếm ưu thế.
Hầu hết học viên lớp 2-2 đều nghĩ rằng, dù có cả Vũ Hạo, Vương Đông và Tiêu Tiêu trong đội, thì cả bảy người cũng không thể so sánh với đội bên này. Dù sao, Hoắc Vũ Hạo và Tiêu Tiêu cũng mới có 2 hồn hoàn. Còn trong lớp 2-2, không chỉ Đái Hoa Bân bá đạo đạt tới cấp 39, Tà Huyễn Nguyệt cũng đã cấp 35. Vu Phong và Hoàng Sở Thiên cũng thuận lợi đột phá cấp 30, Chu Lộ, Thôi Nhã Khiết tu vi cũng đã đến cấp 29, khoảng cách đến cấp 30 cũng chỉ như đường chỉ. Hảo huynh đệ Long Tường Dược của Chu Tư Trần và Tào Cẩn Hiên cũng đã cấp 28, miễn cưỡng xem như một trong vài hồn sư mẫn công cực mạnh, lần này cũng tham gia tỷ thí.
Lớp 2-1 bên này, tu vi cả lớp đều vượt qua cấp 25, nhưng trên cấp 30 lại chẳng có ai. Chu Tư Trần, Tào Cẩn Hiên, Lam Tố Tố, Lam Lạc lạc đều là cấp 29, 3 người còn lại cũng chỉ đến cấp 28. Nếu có bọn Vương Đông, Vũ Hạo, Tiêu Tiêu thì vẫn tốt hơn. Dù sao Vương Đông cũng hơn cấp 30, Hoắc Vũ Hạo và Tiêu Tiêu đều có vũ hồn song sinh.
Trái ngược với bên kia, sĩ khí lớp 2-1 chỉ có thể nói là sa sút thảm hại. Cả một đám học viên ủ rũ ảo não cúi đầu. Hẳn nhiên là chẳng dám mơ đến một chiến thắng ở trận này Do Chu Y đeo mặt nạ, người ngoài không biết được thần sắc của nàng như thế nào, nhưng thực tế nàng đã hối hận. Nàng cực kỳ hiểu rõ chênh lệch thực lực hai bên, nàng hối hận vì cảm xúc nhất thời của bản thân, bị Mộc Cận nhất khiêu khích mà chấp nhận thi đấu đối kháng. Nàng đến không phải sợ thua, mà sợ sau trận thua này, chiến ý của các học viên trong lớp sẽ chịu ảnh hưởng nặng nề. Nhưng nàng cũng còn một chút hi vọng, sáng sớm nghe Phàm Vũ nói Tiêu Tiêu đã xuất quan, hắn cũng đã vào nội viện tìm cô bé, nhưng mà sao lúc này còn chưa về? _ - Chu lão sư. _ Đúng lúc này, Mộc Cận dẫn chiến đội 2-2 đến trước mặt Chu Y, sắc mặc vô cùng bình tĩnh, nhưng sâu trong ánh mắt là sự đắc ý không thể nào che giấu. _ - Mộc lão sư. _ Chu Y nhàn nhạt đáp lại nói.
Mộc Cận nhìn thoáng qua bảy người phía sau Chu Y, toát ra vẻ mỉm cười _ - Gì, ta nhớ Chu lão sư có nói, trong lớp cái vài học viên tu vi cũng khá lắm mà, sao đâu mất hết rồi? Không lẽ chúng nó làm sai gì đó, lại bị Chu lão thái thái khai trừ mất rồi? _ Chu Y ánh mắt lạnh lùng, Mộc Cận vốn biết rõ còn giả đò hỏi _ - Việc này cũng không nhọc công Mộc lão sư lo lắng. Lớp 2-1 chúng ta thế nào, đó là chuyện riêng của chúng ta. _ Mộc Cận mỉm cười nói - Cũng không thể nói như vậy, Chu lão sư, ngoại viện chúng ta lớp đầu tiên ở mỗi khối lớp đều được tuyển chọn từ những nhân tài ưu tú nhất. Những nhân tài này đều là tương lai của học viện, tuy rằng ta dạy học ở lớp 2-2, nhưng cũng nên quan tâm một ít đến tương lai học viên một chút thôi. Bất quá, khối lớp 2 chúng ta có hơi đặc biệt, xét theo thực lực tổng thể, đương nhiên lớp của ngươi không ai so bằng. Nhưng nếu bàn về cá nhân xuất sắc, e rằng lớp ta thất lễ mà vượt mặt các ngươi rồi. Chưa nói gì khác, chỉ xét Hồn Tôn thì lớp ta đã có 4 người rồi. Xem ra, việc bồi dưỡng đệ tử vĩ đại, Chu lão sư có thể còn kém ta một chút.
Đứng ở phía sau Chu Y, Chu Tư Trần buột miệng thốt lên: _ - Mộc lão sư, Đái Hoa Bân bọn họ vốn là... _ Hắn vừa nói tới đây thì bị Chu Y quay đầu ngắt ngang _ - Câm miệng _ Chu Tư Trần sợ tới mức run rẩy, cũng không dám nói nữa, nhưng trong mắt lại tràn đầy vẻ khinh thường. Vị Mộc lão sư này da mặt cũng dày quá đi, bốn gã Hồn Tôn đó ngoại trừ Tà Huyễn Nguyệt, thì ba kẻ kia vốn đều ở lớp 2-1, chẳng qua bị Chu Y đuổi đi mà thôi.
Mộc Cận bật cười nói: _ - Chu lão sư, thài độ dạy học của người không được rồi. Sao lại cấm học viên phát ngôn chứ? Ở lớp chúng ta không bao giờ có chuyện này, phải phát triển dân chủ trong lớp. Nếu các học viên lớp 2-1 không thích Chu lão sư, bất cứ lúc nào cũng có thể qua lớp 2-2 tìm ta, cửa lớn luôn rộng mở. _ Gương mặt Chu Y đột nhiện hiện lên vẻ khó coi, lạnh lùng nói: _ - Đã là lão sư mà lời nói nhảm cũng không ít đi. Làm lão sư học viện Shrek, mà ngay cả việc hồn lực không phải tối thượng mà cũng không biết sao? _ Mộc Cận nhất thời nghiêm trọng _ - Được, ta chờ chính là những lời này của Chu lão sư, vậy chúng ta gặp nhau trên đài thi đấu. Ta thật muốn xem, Chu lão sư dạy dỗ đệ tử như thế nào để chứng minh cấp bậc hồn lực không phải là tối thượng. _ _ - Đương nhiên, chúng ta sẽ giúp Chu lão sư chứng minh điểm này. _ Một âm thanh réo rắt vang lên. Phía sau Chu Y các học viên đều tránh sang một bên, bóng dáng ba người đang lao nhanh về phía này.
Nhìn thấy ba bóng hình trẻ trung, ban đầu Chu Y đang nổi giận sắp sửa bùng nổ ngay lập tức chuyển sang vui mừng khôn xiết, nhịn không được mắng to: _ - Các ngươi ba cái tên nhóc khốn kiếp còn biết trở về ư? _ Ánh mắt chăm chú của tất cả học viên lớp 2-1 đều trở nên phấn khởi nhìn ba đệ tử mặc đồng phục năm hai đang bước nhanh đến. Đi phía trước đúng là Hoắc Vũ Hạo, sau hắn là Vương Đông và Tiêu Tiêu.
Tiêu Tiêu bế quan chỉ hơn ba mươi ngày, còn Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông bế quan lại ước chừng hơn sáu mươi ngày. Khiến cho năng lực của cả hai đều có bước tiến bộ vượt bậc.
Tiêu Tiêu sau khi bế quan xong cũng không rời khỏi ngay, mà ở lại Hải Thần đảo để hấp thu hồn cốt. Vốn hấp thu hồn cốt xong nàng muốn quay về ngoại viện, nhưng bị Mục Lão giữ lại, mời một vị trưởng lão Khí Hồn Sư phụ trợ cường đại nhất Hải Thần Các chỉ đạo cho nàng tiến hành tu luyện. Một khi đã lựa chọn chiến hồn sư phụ trợ, những kiến thức nàng cần học bây giờ cũng hoàn toàn khác với trước kia.
Mục Lão sở dĩ giữ nàng ở lại nội viện còn có một nguyên nhân, bởi vì nàng và Hoắc Vũ Hạo đã đạt cấp 30, chờ khi Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông xuất quan, sẽ sai người mang theo bọn họ cùng đi liệp sát thích hợp hồn thú, phụ thêm hồn hoàn trở thành Hồn Tôn.
Sau khi Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông xuất quan, đều tự hấp thu khối hồn cốt dành hco mình, gặp Tiêu Tiêu ở Hải Thần Các, Mục Lão cho bọn hắn nghỉ ngơi vài ngày để tự điều chỉnh trạng thái trước khi thu hoạch hồn hoàn thứ ba. Cũng vừa lúc đó, Phàm Vũ tới nội viện tìm Tiêu Tiêu. Vì muốn cho Chu Y ngạc nhiên, Phàm Vũ cũng không nói Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông đã xuất quan.
Vào lúc này, những đệ tử ưu tú nhất của Chu Y cuối cùng đã trở lại.