Sau khi cân nhắc mấy lượt, Thái Úc Lũy quyết định tự mình đến trần gian một chuyến3
Chuyện đã xảy ra rồi, y không thể nào thay đổi, nhưng có thể ngăn cản chuy4ện chưa xảy raY tin rằng chỉ cần mình ở bên cạnh Bạch Khởi thì sẽ không x5ảy ra tai họa “giết hàng binh” lúc trước nữaVì vậy y gọi Thần Đồ vẫn đang1 nghỉ ngơi, bảo hắn xử lý công việc giúp mình mấy ngày, y muốn đích thân lên trần 5gian giải quyết chuyện này cho xongMặc dù Thần Đồ điện hạ oán trách rất nhiều, nhưng vẫn đành cam chịu trở lại làm việc.Khi Thái Úc Lũy gặp lại Bạch Khởi, hắn đã là Vũ An Hầu tiếng tăm lan xa của nước TầnToàn bộ trên dưới nước Tần đều xưng người này là “Chiến thần”, chứ không phải “Sát thần” như thế gian nói! Đương nhiên, điều này chủ yếu phải xem là đối mặt với người dân của nước nàoĐối với dân chúng của nước Tần, tất nhiên Bạch Khởi là “Chiến thần” trăm trận trăm thắng, là người đáng kính nhất của nước Tần ngoại trừ vương thượng, bởi vì hắn có thể bảo vệ bờ cõi nước Tần bình an.Tuy nhiên đối với người dân của máy nước khác, cái tên “Vũ An Hầu” quả thật như quỷ dữ đến từ địa ngụcNăm đó, nếu trẻ con nhà nào không nghe lời, người lớn sẽ lấy Vũ An Hầu ra hù dọa nó, quả thật còn hiệu quả hơn tất cả mọi yêu ma quỷ quái khácCho nên danh hiệu “Sát thần” này của Bạch Khởi tuyệt đối hoàn toàn xứng đáng! Bạch Khởi cũng không ngờ nhiều năm trôi qua mà còn có thể gặp được Thái Úc Lũy, tình cảm vui sướng bộc lộ ra ngoàiHắn mời Thái Úc Lũy ngồi vào ghế trên, sau đó lập tức sai kẻ dưới đi chuẩn bị rượu và thức ăn, muốn chiêu đãi vị ân nhân cứu mạng này thật tốtThái Úc Lũy nhận ra thái độ của Bạch Khởi với mình không thay đổi gì, cho nên y biết ở sâu trong tim, Bạch Khởi vẫn là Bạch Khởi năm xưa được mình cứu trên chiến trườngNhưng từ hai tròng mắt hơi đỏ của Bạch Khởi, không khó nhận thấy rằng một phần linh thức của Cùng Kỳ đã hòa nhập vào với hồn phách của hắn rồiĐừng nói Trang Hà, kể cả chính Thái Úc Lũy cũng không thể tróc nó raTrước khi gặp Bạch Khởi, Trang Hà đã từng khuyên Thái Úc Lũy, hy vọng, đừng quá nương tay với Bạch KhởiBởi vì nếu tiếp tục mặc kệ Bạch Khởi giết người, không biết Âm Ti sẽ còn tăng thêm bao nhiêu oan hồn nữa đây?! Đương nhiên Thái Úc Lũy biết điều này, nhưng trong lòng y thấy thẹn với Bạch KhởiTrước giờ y đều cho rằng mình đuổi chó vào hẻm cụt nên mới tạo thành cục diện hôm nay! Bởi vì nếu không phải năm đó y đuổi giết Cùng Kỳ, Bạch Khởi cũng sẽ không thay đổi thành dáng vẻ hiện giờCho nên y không thể giải quyết vấn đề qua loa như thế, y tin chỉ cần mình luôn ở cạnh Bạch Khởi, canh chừng hẳn kỹ càng là sẽ không saoSuy cho cùng số phận của người phàm chẳng qua là mấy chục năm ngắn ngủi, Thái Úc Lũy này vẫn đủ khả năng kéo dài đượcBạch Khởi vẫn rất vui vì sự xuất hiện của Thái Úc LũySau ba lượt rượu, hắn hơi ngà ngà say và nói với Thái Úc Lũy: “Úc Lũy huynh không biết đấy, thật ra mấy năm trước ta đã từng sai người hỏi thăm tung tích của huynh khắp nơi, tiếc là luôn không có được tin tức của huynh.” Thái Úc Lũy nghe vậy cười đáp: “Người như ta đã quen trôi dạt bên ngoài như mây trời, từ trước đến nay đều không có chỗ ở cố địnhHuynh không tìm được tin tức về ta cũng là bình thường thôiVề phần huynh..mấy năm nay tiếng tăm lên cao, thật sự khiến người ta phải nhìn bằng con mắt khácSau khi Bạch Khởi nghe thế thì đặt ly rượu xuống: “Không sợ Úc Lũy huynh chê cười, ta cảm thấy mấy năm nay mình sống không chân thật, cứ cảm thấy hình như mình đã thay đổi thành người khác.” Sắc mặt Thái Úc Lũy chùng xuống, im lặng một lát rồi mới nói với Bạch Khởi: “Xin chỉ giáo cho...” Bạch Khởi khẽ thở dài rồi nói: “Tính tình ta thẳng thắn và cũng nóng nảy, gặp phải chuyện mình nhìn không thuận mắt cũng không kiêng dè, từ trước đến nay đều là có gì nói đóBởi vậy thời trẻ đã đắc tội nhiều ngườiCũng không biết tại sao..giống như theo lời Úc Lũy huynh nói, mấy năm nay ở trong quân, tiểu đệ cũng coi như là hô mưa gọi gió, nhưng rốt cuộc không tìm lại được cảm giác năm xưa.” Nghe xong, Thái Úc Lũy cũng không biết nên nói gì, chỉ lẳng lặng cầm ly rượu lên uống với Bạch KhởiBuổi tối hôm đó, Bạch Khởi và Thái Úc Lũy uống tới tận khuya, hắn cũng kể rất nhiều chuyện thời niên thiếu của mìnhĐúng như Thái Úc Lũy biết, Bạch Khởi là tai tinh chuyển thểSự ra đời của hắn dường như cũng không mang lại niềm vui gì cho dòng họBởi vì từ nhỏ hắn đã là đứa con bị bỏ rơi, từ khi nhớ được sự việc, hắn vẫn luôn lang thang bên ngoài, ăn cơm thừa canh căn nhà người khác để sống qua ngày.Cho đến năm mười hai tuổi, khi chạy trốn với những người dân tị nạn ngang qua một nơi tên là thôn Bạch gia, hắn đói quá nên ngất xỉu ở ven đườngLúc tỉnh lại, hắn nhận ra mình được một cặp vợ chồng già họ Công Tôn cứu về nhàCon trai của cặp vợ chồng già này đã chết trên chiến trường thời trẻ, bởi vậy họ quyết định nhận nuôi đứa trẻ mồ côi tội nghiệp, cũng đặt tên cho hắn là Công Tôn KhởiLúc ấy Công Tôn Khởi thường xuyên bị những đứa trẻ khác trong thôn bắt nạt, một là bởi vì tuổi tác cha mẹ nuôi của hắn đã cao, không ai để hai ông bà già cô đơn vào mắt, thêm nữa là ở trong mắt rất nhiều người, hắn là một đứa trẻ hoang dã không rõ gốc gác, cho nên thường xuyên bị trẻ con trong thôn khinh thườngLúc ấy mặc dù trong lòng Công Tôn Khởi tức giận, nhưng biết mình có thể có một mái nhà đã tốt lắm rồi, cho nên hắn không dám dễ dàng gây chuyện cho cha mẹ nuôi, chỉ có thể mặc cho người ta bắt nạtCho đến khi nước Tần thực hiện cải cách, dân thường có thể gia nhập quân đội, cho phép Công Tôn Khởi gia nhập quân đội với tư cách là một thường dânHắn nhanh chóng thể hiện tài năng trong quân, hơn nữa giành được sự đánh giá cao của thừa tướng nước Tần lúc ấy là Ngụy NhiễmĐể lôi kéo Công Tôn Khởi, Ngụy Nhiễm cố tình lấy danh tiếng tỷ tỷ mình là Mị Thái hậu, vừa ban họ vừa tặng phủ đệ, từ nay về sau Công Tôn Khởi trở thành Bạch Khởi, hắn ngày càng trở thành một phần thể lực mạnh mẽ trong quân của Ngụy Nhiễm.Những việc này đều do Bạch Khởi tự nhớ đượcNhưng hắn cũng không biết rằng Thái Úc Lũy còn biết nhiều hơn hắnTương truyền mỗi năm trăm năm tại tinh sẽ chuyển thể một lầnMỗi lần tai tinh giáng thể đều sẽ gây ra ra dịch bệnh hoành hành, tai họa liên miênMỗi khi đến lúc này, vong hồn dưới Âm Ti đều sẽ nhiều gấp mấy lần hoặc là mấy chục lần bình thường! Bởi vậy, là chủ nhân của Âm Ti, Thái Úc Lũy cũng chú ý đến việc tại tinh giáng thế một cách đặc biệtBạch Khởi sinh ra ở một thôn nhỏ xa xôi của nước TầnBắt đầu từ khi mẹ hắn mang thai, trong thôn đã gặp phải hạn lớn, ruộng đồng không thu hoạch được một hạt gạo nào..Khi Bạch Khởi còn chưa sinh ra, rất nhiều thôn dân đã chết đói vì không có lương thực để ănMẹ ruột của Bạch Khởi khi đó cũng phải dùng hết hết sức lực cuối cùng của mình mới sinh được hắn ra, rồi cũng lìa đời.Về sau, bởi vì người chết đói trong thôn càng ngày càng nhiều, lại không kịp thời chôn cất nên gây ra dịch bệnhNhững thôn dân còn chưa bị đói chết gần như bị nhiễm dịch bệnh hết một nửa..Vì chẳng có tiền để mời thầy thuốc, thôn trưởng đành phải mời một vị vu y tới để xem bệnh cho thôn dânKết quả vị vu y này vừa nhìn đã nhận ra, Bạch Khởi vẫn đang khóc lóc nỉ non liên hồi vì đói khát chính là tại tinh chuyển thế!Người trong thôn nghe nói Bạch Khởi là tai tinh chuyển thể, bọn họ nhao nhao lên đề nghị thiêu chết hắnCòn cha ruột của Bạch Khởi có tính cách yếu đuối, vốn không dám đưa ra bất cứ ý kiến phản đối nào.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Tìm Xác
Chương 1927: Ngoại truyện 9
Chương 1927: Ngoại truyện 9