Nếu như Diệp Trần chỉ là sơ đẳng Siêu cấp Chí Tôn thì đối mặt với cái bổ nhào về phía trước này của Tinh Không Hùng Khuyển Chi Vương, khẳng định là phải tránh lui ba thước, hung thú cùng trí tuệ tánh mạng không giống với nhau, nhất cử nhất động của chúng hàm ẩn Thiên Đạo huyền ảo, có rất nhiều Vô Thượng võ học đều là căn cứ vào tập tính của hung thú để sáng tạo ra.
Bất quá Diệp Trần cũng không phải sơ đẳng Siêu cấp Chí Tôn, dù là không có Thiên kiếm trong tay thì Diệp Trần cũng có được thực lực của trung đẳng Siêu cấp Chí Tôn, hơn nữa Bất Hủ kiếm thể còn có thể ngăn cản công kích của đỉnh phong Siêu cấp Chí Tôn, vì vậy không có bất kỳ tất yếu phải kiêng kị Tinh Không Hùng Khuyển Chi Vương cả.
Đang!
Vừa đưa tay nhấc lên, Diệp Trần đã chặn đứng Tinh Không Hùng Khuyển Chi Vương.
Độ rắn chắc của hai tay Diệp Trần khó có thể tưởng tượng nổi, có thể so với vũ khí Chí Tôn.
Rống!
Tinh Không Hùng Khuyển Chi Vương quét một trảo không trúng được địch nhân, liền duỗi cổ ra, phảng phất nhanh như tia chớp muốn cắn vào cổ Diệp Trần. Mỗi cái răng nhọn của nó dài đến nửa xích, nhất là hai đôi răng nanh kia, dài chừng tám tấc và liên tục lóe ra hàn quang. Nếu như bị nó cắn trúng thì bên trên vũ khí Chí Tôn bình thường cũng đều phải lõm xuống mấy cái dấu răng.
Diệp Trần tuy không sợ nó cắn xé, thế nhưng cũng không muốn bị cắn trúng cổ, liền co chân đạp nó bay ra xa hơn mấy chục thước, “bá”, không để cho nó có cơ hội phản ứng, Diệp Trần tiến lên một bước rồi lập tức phóng lên cưỡi trên lưng Tinh Không Hùng Khuyển Chi Vương, tay trái thì nắm chặt bộ lông, tay phải thì nắm lấy tai của nó, hung hăng vật xuống đất.
Tinh Không Hùng Khuyển Chi Vương bị đánh đến đầu bị choáng váng, hai quyền này của Diệp Trần ẩn chứa không phải là lực đạo bình thường, mà là lục trọng kình vô cùng đáng sợ. Tứ Trọng Kình hay ngũ trọng kình đã có thể đánh nát vạn vật, còn lục trọng kình tắc thì có thể đánh tan cả lỗ đen trong tinh không, đương nhiên, lỗ đen cũng có lớn có nhỏ, nếu gặp phải đến lỗ đen lớn thì Diệp Trần cũng không có cách nào để phá giải.
Bị đánh quá đau đớn, Tinh Không Hùng Khuyển Chi Vương kích phát ra hung tính, đột nhiên nó đứng lên rồi phát lực tứ chi, đánh Diệp Trần bay ra xa. "Không hổ là Tinh Không Hùng Khuyển Chi Vương!" Diệp Trần xem chừng, Tinh Không Hùng Khuyển Chi Vương có thực lực mạnh tương đương với trung đẳng Siêu cấp Chí Tôn, e rằng ngay cả cao đẳng Siêu cấp Chí Tôn cũng đều không thể chế phục được nó, nhất định phải cao hơn hai cấp độ thì may ra. "Tôn Giả quá mạnh mẽ, rõ ràng có thể đánh áp cả Tinh Không Hùng Khuyển Chi Vương!" "Là chúng ta đã xem thường Tôn Giả rồi, Tôn Giả thân là người ngoại giới, khẳng định còn có rất nhiều thủ đoạn chưa thi triển ra, tất cả chúng ta đều nhìn không thấu hắn rồi." Các thành viên đội thợ săn nghị luận nhao nhao. "Xem ra cần phải xuất Thiên kiếm ra rồi." Vỗ vỗ đám bụi bám trên y phục, Diệp Trần tay phải đặt ở trên chuôi kiếm Thiên kiếm, “bang”, ngay khi Thiên kiếm được rút ra thì một cỗ kiếm khí vô cùng tuyệt thế kích xạ ra bát phương.
Bộ lông Tinh Không Hùng Khuyển Chi Vương dựng đứng lên, nó đã cảm thấy uy hiếp mãnh liệt.
Vèo!
Vượt quá dự kiến của tất cả mọi người, Tinh Không Hùng Khuyển Chi Vương quay người chạy trốn với tốc độ cực nhanh. "Chạy đâu cho thoát!" Diệp Trần sao lại để cho đối phương chạy thoát, thân hình chợt biết mất tại chỗ, lúc xuất hiện lần nữa thì đã đến phía bên phải Tinh Không Hùng Khuyển Chi Vương, không dùng mũi kiếm để tấn công đối phương, tay Diệp Trần run lên, thân kiếm lập tức đập trúng vào người nó đối phương.
Đùng đùng!
Thiên kiếm uy năng cường đại cỡ nào, Tinh Không Hùng Khuyển Chi Vương bị đập một cái đã văng ngang ra ngoài, hung hăng đụng nện vào ngọn núi cao ở bên trái làm ngọn núi bị thủng một lỗ lớn, khói bụi văng ra tràn ngập.
Không để đối phương kịp đi ra, Diệp Trần lướt tiến vào trong lỗ thủng.
Ầm ầm...
Lại là một tiếng nổ mạnh nữa truyền ra, chỉ chốc lát sau, thanh âm đã bình tĩnh trở lại. "Tôn Giả không có việc gì chứ?" Các thành viên của độ Thợ săn thập phần khẩn trương.
Ở bên trong lỗ thủng, Diệp Trần trái tay đè chặt đầu Tinh Không Hùng Khuyển Chi Vương xuống đất, nó đã bị Thiên kiếm đập trúng nên đầu bị choáng váng, thân thể như mềm nhũn ra. Diệp Trần uy hiếp nói: "Đừng giãy dụa nữa, bằng không ta cho ngươi nếm mùi khổ ải đấy." Tinh Không Hùng Khuyển Chi Vương tựa hồ nghe rõ, sau khi vật lộn một phen thì đã không chống cự nổi nữa.
Muốn thuần phục hung thú thì tất nhiên phải lạc ấn Linh Hồn Ấn Ký vào trong Hồn Hải của chúng, Linh Hồn Ấn Ký càng cường đại thì độ trung thành của chúng càng cao, những thứ khác thì không nói làm gì, riêng đối với linh hồn của mình thì Diệp Trần thập phần tự tin. U Minh Thánh Nhãn càng làm cho linh hồn của hắn có chứa cả Địa Ngục ý chí, hung thú trúng phải tuyệt đối sẽ không cải lời. Rất nhanh, Diệp Trần đã lạc ấn một Linh Hồn Ấn Ký tại trong toàn bộ Hồn Hải của Tinh Không Hùng Khuyển, đến đây vẫn chưa xong, Diệp Trần lại làm ra cấm chế cho đạo Linh Hồn Ấn Ký này, phòng khi Tinh Không Hùng Khuyển Chi Vương muốn dùng Linh Hồn Lực làm phai mờ Linh Hồn Ấn Ký, sẽ bị lọt vào phản kích của cấm chế.
Làm xong hết thảy, Diệp Trần buông tay thả Tinh Không Hùng Khuyển Chi Vương ra. "Đứng lên!" Diệp Trần ra lệnh.
Ô ô ô...
Tinh Không Hùng Khuyển Chi Vương lúc này hệt như một con chó con vậy, nó bò trên mặt đất, đầu lưỡi duỗi ra liếm láp bàn chân Diệp Trần, cái đuôi lắc tới lắc lui. "Từ giờ tên của ngươi sẽ là Liệt Thiên." Diệp Trần nghĩ nghĩ rồi đặt cho Tinh Không Hùng Khuyển Chi Vương một cái tên, Tinh Không Hùng Khuyển Chi Vương có nanh vuốt thập phần sắc bén, đủ để xé rách cả Thiên Địa, tên của nó bởi vậy mà có.
Đợi đến khi Diệp Trần cùng Tinh Không Hùng Khuyển Chi Vương lướt ra khỏi lỗ thủng thì những thành viên thợ săn hoan hô nhiệt liệt, Tôn Giả là đệ nhất cao thủ của Vĩnh Hằng bộ lạc bọn hắn, nay có thêm Tinh Không Hùng Khuyển Chi Vương nữa thì người phương nào có thể ngăn cả chứ.
Không hổ là Tinh Không Hùng Khuyển Chi Vương, khả năng đi săn của nó rất cao minh, Diệp Trần cũng không động thủ mà ở một bên xem nó săn mồi như thế nào.
Gần kề một ngày thời gian qua đi, số hung thú bị săn giết đã vượt qua 100 con, thắng lợi trở về.
Về tới bộ lạc Vĩnh Hằng, mọi người hoan hô không ngớt, theo truyền thuyết, ai có thể thuần phục Tinh Không Hùng Khuyển Chi Vương thì sẽ có tư cách Vấn Đỉnh Hoang Thần Đại Lục, tuy nói truyền thuyết này cũng không nhất định là sự thật, nhưng không thể nghi ngờ là có thể chiếm trọn nhân tâm. "Tôn Giả, địa đồ mới đã vẽ xong rồi, cách chúng ta gần đây chính là Nhị cấp bộ lạc - Kim Sa bộ lạc." Lão thôn trưởng cầm một tấm bản đồ đưa cho Diệp Trần xem, trên đó có một cái điểm đỏ, được ghi chú là Kim Sa bộ lạc, điểm đen đại biểu cho Vĩnh Hằng bộ lạc. "Kim Sa bộ lạc à ?" Diệp Trần nhướng mày, có thể trở thành bộ lạc Nhị cấp thì số lượng nhân khẩu ít nhất cũng có hơn 2000 hộ dân, cao hơn vài lần so với Vĩnh Hằng bộ lạc. Chắc chắn số lượng Chí Tôn ít nhất cũng cao hơn vài lần, bất quá cũng may đây không phải là bộ lạc Tam cấp, bằng không Diệp Trần cũng không dám khẳng định Vĩnh Hằng bộ lạc có thể ngăn cản sự chinh phục của đối phương, ai biết liệu rằng đối phương có cao thủ lợi hại hay không, chỉ cần có ba bốn cao đẳng Siêu cấp Chí Tôn thì Diệp Trần muốn đánh bại họ là rất khó khăn, chứ đừng nói chi là công phá trận pháp của bộ lạc đối phương.
Cùng thời gian đó, tại Kim Sa bộ lạc. "Đầu lĩnh, đã dò xét qua, bộ lạc mới tới có tên gọi là “Vĩnh Hằng”, là bộ lạc nhất cấp." trong đại điện của Kim Sa bộ lạc, người ngồi kín hết chỗ, ngồi ở vị trí thủ tọa chính là một trung niên có mái tóc vàng, khí thế bàng bạc. "Chỉ là bộ lạc nhất cấp mà cũng dám xưng là Vĩnh Hằng, chứng tỏ dã tâm không nhỏ." Trung niên có đầu tóc vàng hừ lạnh một tiếng. "Đầu lĩnh, ngài giao cho ta một phần ba đội quân, Kim Hầu ta có nắm chắc có thể chinh phục bộ lạc Vĩnh Hằng này." Một trung niên Chí Tôn có thân hình gầy gò đi ra, xung phong nhận việc.
Kim Sa bộ lạc sở hữu 3800 hộ gia đình, người có sức chiến đấu đạt tới hơn một ngàn, như vậy một phần ba là đã không ít rồi. "Sư tử vồ thỏ cũng phải dùng toàn lực, Kim Hầu, ngươi dẫn theo một nữa số Nhân Mã xuất phát, ta ở tại bộ lạc chờ tin tốt của ngươi." đầu lĩnh Kim Sa bộ lạc cảm thấy một phần ba đội quân là không an toàn, nói ra. "Ta nhất định không để ngài thất vọng." Kim Hầu trên mặt vui vẻ, chờ sau khi hắn chinh phục dược bộ lạc Vĩnh Hằng, sẽ có thể được ban cho vài nữ nhân làm thê thiếp, vì sanh con dưỡng cái cúa mình.
Bực chuyện tốt này chỉ có thể ngộ nhưng không thể cầu. "Kim Sa bộ lạc ta rốt cục đã có thể thăng cấp lên bộ lạc Tam cấp rồi." đầu lĩnh Kim Sa bộ lạc trong nội tâm thập phần sảng khoái, cầm lấy bầu rượu uống.