TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Kiếm Đạo Độc Tôn
Chương 1352: Chương 1352: Một Kiếm Phá Hủy Tinh Cầu

"Cái gì?" Ma Thủ Hoàng và bọn người Thiết Giác Hoàng chấn động vô cùng, một kiếm diệt sát sơ đẳng đỉnh phong Hoàng giả, đây là sự tình mà rất nhiều cao đẳng Hoàng giả đều không làm được, dù sao sơ đẳng Hoàng cấp bảo giáp không phải phá vỡ dễ dàng như vậy, ít nhất cũng sẽ ngăn cách được tám chín thành tổn thương, một hai thành còn lại sẽ không đủ để diệt sát sơ đẳng đỉnh phong Hoàng giả.

Ma Thủ Hoàng rốt cuộc đã biết trong lòng mình đang lo lắng cái gì.

Diệp Trần còn lợi hại hơn gấp trăm, gấp nghìn lần so với trong tưởng tượng của hắn, quả thực là cường đại vượt quá tưởng tượng, đây cũng không phải là tuyệt thế thiên tài trên ý nghĩa bình thường nữa rồi, mà là tự cổ chí kim kinh thế quỷ tài, chỉ có những Quỷ Tài có tiếng tăm lừng lẫy trong lịch sử mới có thể so sánh với hắn. Phải biết rằng hắn hiện tại chỉ mới là Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên tu vi, tựa hồ chỉ mới tấn chức trong vòng hai năm qua, nếu để cho hắn đạt tới Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên đỉnh phong, chẳng phải là cao đẳng Hoàng giả cũng không thể là đối thủ của hắn sao, còn nếu hắn đạt tới Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên, phía dưới Chí Tôn, còn có ai có thể chống lại được hắn đây?

Vừa tiến vào Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên tu vi, thực lực có thể là vô địch dưới cấp bậc Chí Tôn cũng không phải là chưa từng có, chỉ là quá ít mà thôi, Ma tộc Vu Yêu Hoàng chính là một trong số đó. Trước mắt, thiên tài Vu Yêu nhất mạch coi như là những kẻ mạnh nhất trong toàn bộ Vũ Trụ Tinh Không, phải biết rằng loại nhân vật này, tổng cộng lại cũng tuyệt đối không cao hơn mười tên, đây là đã tính luôn cả những kẻ đã chết rồi, còn hiện tại, trước mắt tựu chỉ còn trên dưới năm gã mà thôi.

Thế nhưng so với Diệp Trần, Vu Yêu nhất mạch vĩnh viễn cũng không có khả năng tấn thăng làm Chí Tôn, còn Diệp Trần thì không có bất kỳ hạn chế nào.

Kỳ thật, công kích của Diệp Trần cũng không mạnh đến tình trạng có thể phá hỏng sơ đẳng Hoàng cấp bảo giáp. Cái này chủ yếu là bởi vì dưới tình huống Hủy Diệt Kiếm Ý cùng Bất Hủ Kiếm Ý đều đã đạt đến Thất giai, có thể sinh ra Kiếm Ý cộng hưởng, từ đó làm tốc độ tiến bộ tăng lên rất nhiều. Hiện tại, Hủy Diệt Kiếm Ý cùng Bất Hủ Kiếm Ý đều đã tăng lên tới cảnh giới Thất giai hậu kỳ, so với Thất giai sơ kỳ đã mạnh hơn không ít.

Trên phương diện hộ thể thì Bất Hủ Kiếm Ý càng cường đại hơn, được người đời xưng tụng là “vạn tà bất xâm”, có thể nói là khắc tinh tà thuật của Tà Linh tộc. Mà Hủy Diệt Kiếm Ý, tại trên phương diện công kích càng khủng bố phi phàm, có thể cưỡng ép phá hỏng những thứ vốn dĩ không cách nào phá hỏng được, càng có thể làm cho kiếm khí đâm xuyên thấu qua bảo giáp mà truyền đến trong người đối phương.

Hiện tại Hủy Diệt Kiếm Ý thực sự chỉ mới bắt đầu có chút “hương vị” hủy diệt vạn vật mà thôi.

Trừ việc đó ra, bản thân Siếp Na Huy Hoàng cũng có thêm một năng lực rất quỷ dị, Diệp Trần mặc dù biết Không Gian Áo Nghĩa sau khi đạt đến đại thành thì tính chất của Siếp Na Huy Hoàng cũng sẽ cải biến theo. Nhưng bất quá đến cùng vẫn không đoán được nó sẽ sinh ra loại biến hóa này, nó vẫn chưa hẳn là giống với kiểu thiết cắt thời không, nhưng chí ít cũng bắt đầu bước vào trạng thái có thể thiết cắt thời không rồi. "Mau giết hắn đi." Trong mắt Ma Thủ Hoàng bộc phát ra cường thịnh sát cơ, lần này, dù phải hao tổn một nửa số Hoàng giả thì hắn cũng phải giết cho được Diệp Trần. "Giết!" Thiết Giác Hoàng là kẻ có thực lực cao nhất ở đây, chỉ thấy hắn đánh ra một quyền, quyền phong liền hóa thành một cái sừng nhọn cực lớn, oanh kích về hướng Diệp Trần, đây chíh là tuyệt học thành danh của hắn - Phá Kiên quyền. "Ân?" Diệp Trần vừa định né tránh thì thân thể bỗng nhiên dừng lại một chút. Nguyên lai, hai gã Hoàng giả ở gần đó đã phóng xuất ra lĩnh vực của bọn hắn. Hai lĩnh vực điệp gia cùng một chỗ, chẳng những không triệt tiêu nhau mà ngược lại càng tăng cường thêm nhiều lần, khiến cho Diệp Trần không cách nào né tránh trong nháy mắt được. "Hắc hắc, Điệp Lãng lĩnh vực của hai huynh đệ chúng ta cũng không phải là thứ ăn chay đâu." Hai bên trái phải của Diệp Trần là hai gã Hoàng giả Dạ Xoa tộc, hai gã Hoàng giả này phân biệt chính là Dạ Giang Hoàng và Dạ Hải Hoàng, lĩnh vực của bọn hắn hoàn toàn giống nhau, được gọi là Điệp Lãng lĩnh vực. Tên gọi đúng như ý nghĩa của nó, cái lĩnh vực này có thể điệp gia với nhau làm uy năng có thể tăng lên gấp bốn lần, hai huynh đệ bọn hắn liên thủ thì coi như là Cao đẳng Hoàng giả cũng đều tiến thoái lưỡng nan chứ đừng nói chi là Diệp Trần.

Lao tới với tốc độ gần như ánh sáng, Phá Kiên quyền của Thiết Giác Hoàng đã đến trước mặt Diệp Trần.

Nếu trúng phải một quyền này, Diệp Trần bị tan xác là điều hiển nhiên.

Bang!

Tuy không cách nào né tránh, nhưng không có nghĩa là Diệp Trần sẽ thúc thủ chịu trói, ngay lập tức Phi Thiên kiếm được giơ lên, Diệp Trần chém ra một kiếm mang theo hắc sắc kiếm quang lạnh lùng lao về phía chiếc sừng nhọn quyền phong.

Oanh!

Sóng xung kích vô cùng cuồng bạo phát tán tứ phía, cả người Diệp Trần cũng bị chấn kích bay rớt ra ngoài, Phá Kiên quyền cuối cùng vẫn là tuyệt học của Thiết Giác Hoàng, không phải là thứ có thể dễ dàng ngăn cản như vậy, mà lại dưới tình huống đang bị Điệp Lãng lĩnh vực áp chế, Diệp Trần cũng không cách nào tại trong thời gian ngắn mà thi triển ra tuyệt học của mình được. Bất quá hiện tại hắn đã mạnh hơn trước đây rất nhiều, lại đồng thời sở hữu Phi Thiên kiếm giáp, hộ thể Kiếm Ý cùng với Bất Diệt lực lượng, đã giúp cho hắn có được lực lượng đủ để đối mặt cùng cao đẳng Hoàng giả, chứ đừng nói chi là trung đẳng đỉnh phong Hoàng giả như Thiết Giác Hoàng.

Sau khi bị đẩy lui gần kề mấy vạn dặm, Diệp Trần đã ngừng lại được.

"A, rõ ràng hắn đã chặn được chưởng của ta." Thiết Giác Hoàng nhìn nhìn nắm đấm của mình, rồi lại nhìn thoáng qua Diệp Trần, công kích của đối phương rất lợi hại, không thể tưởng được phòng ngự cũng không kém, quyền phong tán loạn vừa rồi rõ ràng đã đánh trúng Diệp Trần nhưng cuối cùng hắn vẫn không sao cả. "Giết!" Công kích của Thiết Giác Hoàng vừa chấm dứt thì những dị tộc Hoàng giả khác đã công kích đến, nguyên một đám liên tiếp công kích Diệp làm phát ra khí kình sáng lạn và điên cuồng bùng nổ, giống như từng khỏa tinh cầu đang bị bạo tạc vậy.

Lại bị chấn lui về sau thêm một khoảng nữa, khóe miệng Diệp Trần bắt đầu tiết ra một tia máu tươi.

Mười hai gã dị tộc Hoàng giả liên thủ công kích, nói “không sao” thì đó là giả dối, Diệp Trần có thể phòng thủ đến bây giờ là đã rất không dễ dàng rồi, đương nhiên, điều này cũng làm mất mát rất nhiều Bất Diệt lực lượng. "Không có khả năng, hắn chỉ là một Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên tu vi, làm sao có thể thủ đến bây giờ chứ." "Thủ lâu tất cũng có mất mát, ta cũng không tin Bất Diệt lực lượng của hắn còn quá nhiều." "Đúng vậy, hắn thủ không được lâu nữa đâu, rồi cũng bị hao tổn mà chết thôi." Đám người Ma Thủ Hoàng khiếp sợ, đồng thời sát tâm đối với Diệp Trần cũng càng thêm đậm đặc.

Ngẩng đầu, Diệp Trần nhìn về phía mười hai người Ma Thủ Hoàng, thản nhiên nói: "Có qua tất có lại, kế tiếp, đến phiên ta công kích." Hai tay nắm lấy Phi Thiên kiếm, Diệp Trần hít sâu một hơi rồi giơ Phi Thiên kiếm lên cao. "Một kiếm này là ta chuẩn bị riêng cho các ngươi." Thở ra một hơi khí tức, Diệp Trần đồng thời chém xuống một kiếm trùng trùng điệp điệp.

Không ai có thể hình dung một kiếm này cường đại và sáng lạn đến dường nào.

Phương viên vũ trụ đen kịt mấy tỉ dặm bỗng nhiên bộc phát ra ánh lửa vô cùng đáng sợ, ánh lửa này hoàn toàn bất đồng cùng với cái ở Hỏa Hoa Thành, lúc thi triển tại Hỏa Hoa Thành, Diệp Trần cũng không có dùng đến Kiếm Nguyên cùng Kiếm Ý. Nhưng ở chỗ này, hắn không cần phải hạn chế bất luận thứ gì, chỉ cần huy kiếm thỏa thích mà thôi. “Phốc”, ánh lửa lóe lên, một đạo Lưu Tinh Kiếm mang đáng sợ dài đến trăm vạn dặm bộc phát, tựa như một con Hỏa Long nằm vắt ngang cả vũ trụ vậy.

Đùng đùng!

Lưu Tinh Kiếm mang dài đến cả trăm vạn dặm, làm lóe sáng cả một vùng rộng lớn, hướng phía chỗ xa hơn phi tốc lao đi. Trên đường càn quét của nó, mọi quần tinh đều bị bạo liệt, vài tinh cầu bình thường lớn chừng mấy ngàn vạn dặm cũng đồng dạng không chịu nổi sức nóng của Mạt Nhật Lưu Tinh Kiếm, chỉ thấy nó khẽ run lên rồi đột nhiên bị bạo tạc hoàn toàn.

Mạt Nhật Lưu Tinh Kiếm, phảng phất là một “tận thế chi kiếm” thực sự. Nó có thể tạo ra một “phản ứng dây chuyền” trong vũ trụ rồi.

Đương nhiên, một kiếm này cũng tiêu hao rất lớn, nhiều gấp trăm lần so với Siếp Na Huy Hoàng, Chân Nguyên của Diệp Trần thoáng cái đã bị rút sạch một phần ba, đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn không dễ dàng vận dụng chiêu kiếm pháp này, nó quá hao tổn Chân Nguyên rồi.

Phốc!

Phốc! Phốc!

Mười hai người Ma Thủ Hoàng đang đứng tại đâu đó, sau một khắc, bảy gã sơ đẳng đỉnh phong Hoàng giả trong số đó đã bị chấn thành huyết vụ và hóa thành tro bụi, Ma Thủ Hoàng cùng năm tên trung đẳng Hoàng giả còn lại miệng cũng phun đầy máu tươi, thần sắc vô cùng uể oải.

Một kiếm này đã hoàn toàn làm mất đi ý chí chiến đấu của bọn hắn rồi.