Thông qua Chiến Thần tháp tầng thứ 10 được ban thưởng rất cao, cao đến vượt quá dự kiến của Diệp Trần, khoảng chừng 1000 vạn Thần tệ, cộng thêm 1500 vạn Thần tệ mà Diệp Trần đang có, như vậy đã đạt tới 2500 vạn, chỉ còn thiếu 500 vạn nữa thì liền có thể hối đoái đỉnh tiêm Thiên Vương cấp sáo trang, phải biết rằng, không chỉ có Chiến Thần tháp có ban thưởng Thần tệ, Sinh Tồn Tháp cũng có ban thưởng nữa.
Kế tiếp, Diệp Trần lại đi vào Sinh Tồn Tháp.
Sinh Tồn Tháp tầng thứ 10 khó hơn rất nhiều so với Chiến Thần tháp tầng thứ 10, bất quá tương đối mà nói, Diệp Trần căn bản không có cảm giác đến độ khó của nó.
Quả nhiên, Sinh Tồn Tháp tầng thứ 10 được ban thưởng gấp đôi Chiến Thần Tháp, là 2000 vạn.
Tổng cộng đã có 4500 vạn Thần tệ.
Đoái Hoán Tháp tại Thần Chi Nhạc Viên có tất cả ba tầng, tầng thứ nhất là cấp thấp Thiên Vương cấp sáo trang, tầng thứ hai là trung đẳng Thiên Vương cấp sáo trang, tầng thứ ba là cao đẳng Thiên Vương cấp sáo trang, tuy nhiên không ai biết rằng, tại tầng thứ ba còn có một bí các, đỉnh tiêm Thiên Vương cấp sáo trang ở bên trong nó chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, có thể để cho lựa chọn là rất ít.
Tử sắc, Thanh sắc, Ngân sắc, Kim sắc, Hồng sắc, tổng cộng có năm bộ sáo trang.
Tử sắc thì cao quý thần bí.
Thanh sắc thì mang thiên hướng tự nhiên.
Ngân sắc lạnh lùng sát phạt.
Kim sắc khí phách lạnh đến thấu xương.
Hồng sắc khát máu vô tình.
Nhưng điều để cho Diệp Trần thấy kỳ quái chính là, năm bộ sáo trang này có rất nhiều phụ kiện, bao gồm mũ giáp, nội giáp, ngoại giáp, cầu vai, bảo vệ tay, bao cổ tay, bao tay, nẹp chân, chiến váy, giày chiến, thêm nữa còn có cả vũ khí, tổng cộng mười cái phụ kiện, đều muốn nhiều hơn gấp hai lần cao đẳng Thiên Vương cấp sáo trang, nhìn vào đẹp lấp lánh như ngọc vậy.
Không chần chờ chút nào, Diệp Trần lựa chọn bộ Ngân sắc sáo trang kia.
Bộ ngân sắc sáo trang này là một Kiếm Sĩ sáo trang.
So với bốn kiện sáo trang khác, nó còn có nhiều thêm một món phụ kiện, đó là một đôi cánh hay còn gọi là đôi Kiếm Sí, cái đôi Kiếm Sí này hoàn toàn được tạo thành từ kiếm nhận, nhìn về phía trên thập phần lăng lệ ác liệt, khi được mở rộng ra, đoán chừng rộng đến 2-3m. Tên của bộ giáp này là Phi Thiên kiếm giáp.
Phi Thiên kiếm giáp không bao hàm bảo kiếm, có giá là 3000 vạn Thần tệ, có thêm bảo kiếm nữa là bốn ngàn vạn Thần tệ, cao hơn 1000 vạn, đương nhiên, đối với Diệp Trần mà nói, 1000 vạn này cũng không coi vào đâu, với tốc độ kiếm Thần tệ hiện tại của hắn, Thần tệ căn bản dùng không hết, để ở chỗ này cũng là lãng phí mà thôi.
Sưu sưu sưu. . .
Nguyên một bộ sáo trang bay đến trên người Diệp Trần, rất nhanh, Diệp Trần đã trở thành một người kiếm khách mặc Ngân sắc kiếm giáp, trong tay nắm giữ một thanh Ngân sắc bảo kiếm lập loè lưu quang. "Đôi Kiếm Sí này thật lợi hại." Tuy chưa đem Phi Thiên kiếm giáp luyện hóa vào thể nội, nhưng cũng có lực khống chế đến chín thành, tâm ý vừa khẽ động, Kiếm Sí sau lưng Diệp Trần liền mở rộng ra, phe phẩy rất nhanh.
Xuy xuy xuy xuy!
Từng đạo kiếm quang xẹt qua, trùng kích vào trên vách tường của bí các, phát ra âm ngân vang, Hỏa Tinh văng khắp nơi.
Kỳ thật, có Kiếm Sí hay không đối với Diệp Trần cũng không có nhiều ảnh hưởng lắm, Kiếm Sí có thể giúp cho Võ Giả càng thêm linh hoạt hệt như chim trời vậy, nhưng Diệp Trần tinh thông Không Gian Áo Nghĩa, vốn dĩ đã linh hoạt như chim trời rồi, đương nhiên, hoặc nhiều hoặc ít cũng có chút tăng thêm, trừ việc đó ra, tác dụng của Kiếm Sí cũng không chỉ là để cho Võ Giả linh hoạt, nó đồng dạng là một thủ đoạn công kích.
Còn thanh bảo kiếm kia chính là Phi Thiên kiếm, nó là một bộ phận của Đỉnh tiêm Thiên Vương cấp sáo trang, và nếu xét về bản chất, nó chỉ tương đương với cấp thấp Đế cấp bảo kiếm, nhưng một khi sử dụng cùng với Phi Thiên kiếm giáp thì uy lực liền gia tăng gấp bội thậm chí trăm ngàn lần, có thể so với Cấp thấp Hoàng cấp bảo kiếm.
Phi Thiên kiếm và Phi Thiên kiếm giáp!
Có được những thứ này, chiến lực của Diệp Trần không chỉ gia tăng lên gấp mấy trăm lần, nếu như nói trước đó, hắn chỉ có thể chống lại Sơ đẳng Hoàng giả trong thoáng chốc, và luận về lực phòng ngự thì yếu hơn một chút so với Sơ đẳng Hoàng giả, thì như vậy, hiện tại chiến lực của hắn đã có thể so với Trung đẳng Hoàng giả rồi, đương nhiên, phòng ngự như cũ vẫn còn rất yếu, vẫn yếu hơn so với Sơ đẳng Hoàng giả.
Đây là điều không cách nào bù đắp được, dù sao hắn có đỉnh tiêm Thiên Vương cấp sáo trang thì người khác cũng có Hoàng cấp bảo giáp, huống chi, người khác lại có tu vi cao hơn hắn đến nhị trọng thiên, năng lượng tinh thuần hơn không biết bao nhiêu lần. "Trước tiên cứ bế quan luyện hóa Phi Thiên kiếm giáp đã." Hối đoái được Phi Thiên kiếm giáp, trước mắt Diệp Trần vẫn chưa có cách nào phát huy ra toàn bộ uy lực của nó, cần phải luyện hóa nhập vào thể nội thì mới có thể triệt để khống chế được nó.
Tầng hai Thời Gian Tháp!
Diệp Trần ngồi xếp bằng, vận chuyển Chân Nguyên toàn lực luyện hóa Phi Thiên kiếm giáp.
Bảo Khí có đẳng cấp càng cao, uy năng càng cường đại thì việc luyện hóa càng gian nan, luyện hóa cả bộ sáo trang thì độ khó tắc thì gia tăng gấp ngàn lần, một thời gian ngắn sau, Diệp Trần mới chỉ luyện hóa được một phần mười, như vậy cũng có thể thấy được lốm đốm rồi.
Cũng may hắn đang ở bên trong Thời Gian Tháp, không thiếu nhất chính là thời gian, ở ngoại giới một ngày bằng trong Thời Gian Tháp một trăm ngày.
Trong nháy mắt, Thời Gian Tháp đã trải qua mười năm, tại ngoại giới một tháng lẻ bảy ngày.
Ông!
Phi Thiên kiếm giáp đã dần dần luyện nhập vào thể nội Diệp Trần, cùng mặt ngoài làn da Diệp Trần dung hợp thành một thể.
Thậm chí ngay cả Phi Thiên kiếm cũng đều được luyện hóa vào trên cánh tay phải Diệp Trần, thành một vết xăm hình thanh kiếm. "Ra!" Kiếm quang lóe lên, Phi Thiên kiếm liền xuất hiện.
Phi Thiên kiếm rất nhẹ, cầm trên tay nhưng cơ hồ không có cảm giác gì, sau khi luyện hóa vào thể nội, tắc thì đã có cảm giác huyết nhục tương liên, quả thực như là một bộ phận của thân thể vậy.
Việc thi triển kiếm pháp cũng rất tùy tâm tùy ý, cái này so với Vĩnh Dạ Đế Kiếm còn muốn mạnh hơn đôi chút.
Bá!
Ý niệm khẽ động, sau lưng Diệp Trần liền xòe ra một đôi Kiếm Sí, Kiếm Sí vỗ trông tựa như ngàn vạn bảo kiếm đang vung vẩy, vốn dĩ đôi Kiếm Sí này là tử vật chứ không phải là đôi cánh thực sự, nhưng bất quá Diệp Trần cũng không có loại cảm giác này, hắn cảm giác Kiếm Sí tựu là đôi cánh của mình, tựa như chim chóc có đôi cánh của chính mình vậy.
Kiếm Sí vỗ mạnh, Diệp Trần đột nhiên gia tốc chạy nước rút một chốc thì đã đến địa phương xa tít tắp, di động trong cự ly ngắn cũng không có gì khác với thuấn di. "Tốt, đã có hai thứ này, dù là chống lại trung đẳng Hoàng giả, ta cũng không rơi vào thế hạ phong nữa." Diệp Trần tự nhận thức phòng ngự của mình không thể bì kịp với sơ đẳng Hoàng giả, càng không bằng trung đẳng Hoàng giả, nhưng chỉ cần đối phương đánh không trúng hắn, như vậy hắn vẫn có thể quần chiến cùng đối phương, còn những đối thủ hơi yếu hơn một chút, nói không chừng ngược lại sẽ bị mình gây thương tích. "Không biết mấy người Xích Phong Đế thế nào rồi?" Sau khi luyện hóa được Phi Thiên kiếm giáp, Diệp Trần quyết định đi ra ngoài nghe ngóng tin tức thoáng một chút, lúc ấy, khi Nhân tộc chiến bại, thế cục quá mức hỗn loạn, vấn đề lớn nhất của hắn là tự bảo vệ tánh mạng của mình, vì vậy tất nhiên không có cách nào biết rõ an nguy của bốn người Xích Phong Đế.
Ly khai Thần Chi Nhạc Viên, Diệp Trần thoáng hỏi thăm một chút nên biết được, tại Bạch Hổ tinh vực đã xây dựng thập đại quân đội tinh cầu, chỗ đó đã trở thành tiền tuyến tối quan trọng của Nhân tộc, tựa như thập đại quân đội tinh cầu lúc trước tại Huyền Vũ tinh vực vậy.
Một trong Thập đại quân đội tinh cầu, Bạch Nhận Tinh Cầu.
Bên trên Bạch Nhận Tinh Cầu, Đại Nguyên Soái đúng là Kim Thương Nguyên Soái.
Thập đại Nguyên Soái của Nhân tộc đã chết mất ba vị, Kim Thương Nguyên Soái thì vẫn còn sống, đến nơi đây, nói không chừng có thể thăm dò được tin tức bốn người Xích Phong Đế. "Ngươi nói Xích Phong Đế a, trước mắt, bọn hắn đang ở Bàn Thạch quân doanh đấy." Hỏi rất nhiều người, Diệp Trần rốt cuộc đã biết được tin tức bốn người họ.
May mắn chính là, cả bốn người đều không chết, đây không thể nghi ngờ là may mắn trong bất hạnh.
Vài năm ở chung, Diệp Trần đã xem bọn hắn là bằng hữu thực sự rồi, con đường của Võ Giả rất dài, nếu không có mấy người bạn tri kỷ thì không khỏi quá tịch mịch rồi.
Đi vào Bàn Thạch quân doanh, Diệp Trần lập tức đã tìm được Xích Phong Đế. "Diệp Trần !" Bốn người vừa nhìn thấy Diệp Trần, liền rất cao hứng, bọn hắn cũng như Diệp Trần, đều lo lắng cho an nguy của đối phương. "Gặp lại ngươi, cứ như đã qua mấy đời vậy, cũng may là tất cả chúng ta đều còn sống." Xích Phong Đế vỗ vỗ bả vai Diệp Trần, cảm khái nói. "Ha ha, các ngươi lo lắng hắn làm gì, người như hắn, đoán chừng chúng ta chết hết rồi mà hắn vẫn sống nhăn đấy." Hỏa Tước Đế tùy tiện nói. "Đúng thế, năng lực sinh tồn của ngươi, chúng ta có thúc ngựa thế nào cũng đều cản không nổi." Bốn người đề hiểu rõ năng lực của Diệp Trần.