- Tinh Toái Vân!
Eo phát lực, lực lượng theo xương sống truyền tới cánh tay phải, Diệp Trần hai tay cầm kiếm, một kiếm mang theo lôi đình chi uy trùng trùng điệp điệp chém về phía ngọn núi kia.
"Crắc!"
Kiêm quang như tia chớp đánh vào khu vực bạc nhược trên ngọn núi.
Không có thanh âm bạo tạc truyền ra, bởi vì thanh âm đã bị chôn vùi trên bầu trời, từng đạo lôi quang điên cuồng đánh xuống, dày đặc như mưa, sau một khắc bầu trời đầy đá vụn rơi xuống, mỗi một khối đều được bao bọc bởi một màn lôi điện uy lực kinh người.
- Ngăn được?
Vẻ mặt hả hê của Mạc Ngôn cứng ngắt.
Thần sắc Thân Đồ Tuyệt cũng như đần độn, chợt quát lớn:
- Lần này xem ngươi làm sao ngăn trở?
"Ầm! Ầm!"
Lại hai ngọn núi lớn bị bốc lên, một trái một phải vọt tới Diệp Trần.
- Trảm!
- Thanh Liên đoạt hoa!
Thanh Mộc Kiếm cũng ra khỏi vỏ, tay phải Diệp Trần cầm Lôi Trạch Kiếm chém ra một kiếm, tay trái hoành ngang Thuỷ nguyên khí trước người. Một đoá Thanh Liên mấy chục trước hiện ra, trông rất sống động, thang sắc khí lưu sắc bén tràn ngập không gian, hình thành nên một khu vực phòng ngự cứng cỏi.
"Ông!"
Ngọn núi bên phải bị nghiền nát, ngọn núi bên trái thoáng đụng vào Thanh Liên.
Từ xa nhìn lại không thể thấy được Diệp Trần, dù sao hắn cũng đang ở độ cao mấy ngàn thước, so với ngọn núi to hơn mười dặm thì một đoá Thanh Liên mấy chục thướng với thân hình không tới hai mét của Diệp Trần thì Diệp Trần quá nhỏ bé, bằng vào thị giác có thể hình dung được bằng tự châu chấu đá xe.
Thanh Mộc Kiếm run lên, thế tới của ngọn núi liền tan biến, sau đó bị bắn ngược trở lại.
Một chưởng đem ngọn núi bị đánh bật trở lại đánh nát, Thân Đồ Tuyệt đang muốn thi triển tiếp một chiêu thì trong một tảng đá lớn trong đám loạn thạch của ngọn núi vừa bị đánh vỡ kia đột nhiên xông ra một đầu tiểu huyết ảnh, tiểu huyết ảnh này chỉ vừa bắt đầu có hình thú, tiểu huyết ảnh này có thể gọi là Bán hình Huyết Sát thú!
Huyết Sát thú lấy hình thú Huyết Sát thú là mạnh nhất, bán hình Huyết Sát thú kế tiếp, bình thường Huyết Sát thú có thân thể mỏng dài, luận chiến lực bất luận một cường giả Tinh Cực Cảnh cực hạn nào cũng có thể thắng nó.
"Vụt!"
Bán hình Huyết Sát thú lao tới, muốn thôn phệ Thân Đồ Tuyệt.
- Bất hảo!
Thân Đồ Tuyệt biết bán hình Huyết Sát thú đáng sợ, nó đủ sức chống lại cường giả Tinh Cực Cảnh cực hạn cường đại nhất chống lại, về phần Huyết Sát thú thì cơ hồ là dưới Linh Hải Cảnh không ai có thể chống lại, có thể xem như một nghịch thiên tồn tại. Nếu không có năm sáu vị Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả liên thủ cũng khó có thể là đối thủ của nó.
- Long Tượng pháp thuẫn!
Hai tay vung lên, không gian trước ngực Thân Đồ Tuyệt vặn vẹo, tiếng long ngâm lần nữa vang lên, ngăn cản công kích của bán hình Huyết Sát thú.
"Phanh!"
Phòng ngự bị nghiền nát, sắc mặt Thân Đồ Tuyệt tái nhợt, bay ngược ra sau.
- Là bán hình Huyết Sát thú!
Bạch Bào đao khách hít một ngụm khí lạnh.
Xích Kim Nham cười hắc hắc:
- Huyết Sát Thạch của bán hình Huyết Sát thú hiệu quả tốt hơn ba bốn lần so với Huyết Sát Thạch bình thường, chỉ cần được một viên, cô đọng Đao Hồn hình thức ban đầu không quá khó khăn, thậm chí còn có thể chỉ một lần là có thể thành công, ngày sau bước vào Linh Hải Cảnh sẽ không bị trở ngại quá lớn.
Huyết Sát Thạch đối với Tinh Cực Cảnh cường giả quá trọng yếu, không đủ Huyết Sát Thạch để tôi luyện ý chí, chỉ dựa vào bản thân tự cố gắng thì cho dù là người có thiên phú tuyệt đỉnh cả đời cũng khó mà đột phá tới Linh Hải Cảnh được, cho nên Huyết Sát Thạch này không khác gì một cái chìa khoá mở ra cánh cửa Linh Hải Cảnh, do đó Huyết Sát Thạch là thứ mà đám người Bạch Bào đao khách phải có cho bằng được.
- Vô thanh nhất kiếm!
Bạch Hữu Đạo vừa ra tay, là dùng ngay sát chiêu mạnh nhất.
Một kiếm vừa ra, kiếm quang cô đọng cùng cực, vô thanh vô tức.
"Xoẹt!"
Bán hình Huyết Sát thú trên trán nhiều thêm một vết kiếm.
- Phòng ngự khủng bố như vậy?
Bạch Hữu Đạo nhướng mày hạ quyết tâm, chân nguyên thiêu đốt đến cực hạn, thân hình hắn loé lên cấp tốc hướng tới chỗ bán hình Huyết Sát thú.
- Bạch Hữu Đạo, đầu Huyết Sát thú này không phải của ngươi!
Ba vị Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả khác cũng nhào tới muốn cướp đoạt.
- Viên hồng sắc thạch này không phải vật đơn giản a, có công hiệu tôi luyện ý chí, mà đầu Huyết Sát thú kia so với Huyết Sát thú bình thường còn lợi hại hơn mấy lần, Huyết Sát Thạch của nó hiệu quả có lẽ tốt hơn rất nhiều, không thể buông tha!
Ý chí cùng Kiếm Ý, Đao Ý là hai khái niệm khác nhau. Ý chí cường đại không có nghĩa là Kiếm Ý hoặc Đao Ý cũng cường đại, nhưng ý chí cường đại thì tiềm lực của Kiếm Ý hoặc Đao Ý sẽ rất lớn, tốc độ tăng trưởng sẽ nhanh hơn người khác rất nhiều. Mặt khác, Diệp Trần đối với ý chí của Thân Đồ Tuyệt cũng có chút lý giải, hẳn là đơn thuần ý chí không có quá nhiều biến hoá. Viên huyết hồng thạch kia nếu rơi vào tay bọn họ, rất dễ giúp bọn họ tăng lên lực lượng ý chí, không giống với Kiếm Ý hay Đao Ý cần phải qua một quá trình chuyển hoá, cho nên huyết hồng thạch có thể trợ giúp làm tăng lên ý chí cũng đồng nghĩa tăng lên thực lực của bọn họ, nhưng kiếm khách đạt được tác dụng không nhiều như vậy. Minh bạch điểm mấu chốt trong đó, Diệp Trần bắt đầu tính kế muốn đoạt thức ăn trước miệng cọp.
Không có lập tức xông lên, Diệp Trần rất rõ ràng, bán hình Huyết Sát thú không dễ giải quyết như vậy, hiện tại mà đi lên không có chút tác dụng nào, đây là một trận đánh lâu dài a.
Dập tắt chân nguyên nguyên thiêu đốt, nuốt vào một viên linh đan có hiệu quả tu bổ kinh mạch, Diệp Trần lạnh nhạt nhìn tràn quần đấu giữa ba người và một thú phía trước. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
- Tức chết ta!
Thân Đồ Tuyệt ở cách đó vài dặm há mồm phun ra một ngụm máu tươi, toàn lực một kích của đầu bán hình Huyết Sát thú kia khiến hắn bị thương nhẹ, chút điểm bị thương đó hắn không coi vào đâu, nhưng khiến hắn căm tức là đầu bán hình Huyết Sát thú kia vừa xuất hiện thì hắn lập tức phải lựa chọn hành động, một là đánh chết Diệp Trần, hai là tiến lên cướp lấy Huyết Sát Thạch trong người đầu bán hình Huyết Sát thú kia. Viên Huyết Sát Thạch của đầu bán hình Huyết Sát thú kia là tương đương với ba bốn viên Huyết Sát Thạch bình thường, độ tinh khiết của sát khí ẩn chứa trong đó rất cao, càng dễ lợi dụng nâng cao ý chí, nếu bỏ qua lần này, lần sau khó mà có cơ hội khác.
- Hừ! Tính ngươi may mắn!
Do dự một chút, Thân Đồ Tuyệt quay người phóng tới tràng quần đấu kia, so với việc đánh chết Diệp Trần thì tranh đoạt Huyết Sát Thạch bên kia hấp dẫn hơn.
- Cút!
Long Tượng đại lực quyết thúc dục tới đỉnh phong, trong mỗi cử động của Thân Đồ Tuyệt đều ẩn chứa Long Tượng chi lực đánh ra, hư không chấn động kịch liệt đem Bạch Bào đao khách đang ở gần đầu bán hình Huyết Sát thú kia bức sang một bên để hắn cướp lấy vị trí tuyệt hảo nhất.
Bạch Bào đao khách sắc mặt âm trầm, luận thực lực hắn tuy không bằng Võ Hồn cô đọng hình thức ban đầu của Thân Đồ Tuyệt nhưng chênh lệch phi thường nhỏ, hắn không thắng được Thân Đồ Tuyệt, Thân Đồ Tuyệt cũng không thắng được hắn, hắn chỉ kiêng kỵ thân phận hạch tâm đại trưởng lão Huyền Không Sơn của Thân Đồ Tuyệt.
- Nhất đao thất thiểm!
Bạch Bào đao khách hướng về phía bán hình Huyết Sát thú chém ra một đao, bảy cái đao ảnh chớp lên liên tục khiến mấy người ở gần đó hoa cả mắt.
- Ngươi muốn chết?
Võ ý cường hoành chẳng những tăng phúc lực công kích của Thân Đồ Tuyệt đòng thời còn tăng phúc cho phòng ngự của hắn, huống chi, Bạch Bào đao khách trong lòng cũng có chút cố kỵ nên cũng không có phát ra toàn bộ công kích tập trung lên Thân Đồ Tuyệt mà chỉ sướt qua mà thôi. Hộ thể chân nguyên trên người Thân Đồ Tuyệt chỉ thoáng vặn vẹo một cái, không hề bị thương chút nào, mặc dù như thế, Thân Đồ Tuyệt vẫn nổi trận lôi đình, đem Bạch Bào đao khách xếp vào đối tượng tất sát.
Bạch Bào đao khách lạnh lùng nói:
- Vương Bào ta lĩnh ngộ Đao Ý đến này chưa bao giờ sợ hãi, Thân Đồ Tuyệt, muốn chiến, ta phụng bồi!
- Vương Bào ngươi chờ đó!
Thân Đồ Tuyệt cảnh cáo.
Hai người ngoài miệng đao to búa lớn nhưng không hề có ý tứ tiếp tục chiến đấu, nếu có thể thu được Huyết Sát Thạch của đầu bán hình Huyết Sát thú này thì so với giết cả trăm người còn ý nghĩa hơn nhiều.
Chú ý tới điểm này, Diệp Trần lộ vẻ suy tyw, xem ra, tên Thân Đồ Tuyệt này sống trong địa vị cao quen rồi, không hề xem người ở ngoài Lục phẩm tông môn vào trong mắt, làm chuyện gì cũng không cho phép người khác có quyền phản kháng, đáng tiếc Bạch Bào đao khách cũng là một đao khách Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả, sao có thể vứt bỏ tôn nghiêm của bản thân cúi đầu trước người khác?
"Xoẹt!"
Chính lúc này, Bạch Hữu Đạo xuất ra sát chiêu mạnh nhất, trường kiếm trong tay run lên, một điểm hàn tinh bắn tới thân thể đầu bán hình Huyết Sát thú, ngay chỗ có Huyết Sát Thạch.
Một tiếng "Phốc!" vang lên, hàn tinh xuyên qua thân thể Huyết Sát thú, nhưng tốc độ của đầu bán hình Huyết Sát thú này cực nahnh, thoáng vặn vẹo thân thể một chút, hàn tình chỉ lướt qua được một phần thân thể của nó, lộ ra một góc Huyết Sát Thạch trong thân thể của nó.
Bạch Hữu Đạo thầm hô đáng tiếc, hàn tinh nhất kiếm là thức thứ mười trong Vô tình kiếm pháp, kiếm khí ngưng thành một điểm, vô kiên bất tồi, không gì không phá được, chỉ có một khuyết điểm là điểm công kích quá nhỏ, khó có thể tạo thành thương tổn lớn cho địch thủ, đương nhiên nếu hắn có thể luyện hàn tinh nhất kiếm này tới cảnh giới cao nhất, thì khuyết điểm này cũng sẽ biến mất chuyển thành chạm vào cơ thể địch thủ sẽ bộc phát từ bên trong nội thể địch thủ. Vô tình kiếm pháp tổng cộng có mười một thức, tiến thêm một thức đều khó khắn rất nhiều, thức thứ mười khó khăn hơn tổng chín thức trước cộng lại. Dùng thiên phú trên kiếm đạo của hắn cũng không thể nhanh chóng lĩnh ngộ được hàn tinh nhất kiếm này, dù sao khi hắn được lên làm hạch tâm trưởng lão mới được tiếp xúc tới Vô tình kiếm pháp, cũng không phải từ nhỏ đã được tu luyện.
- Hoả trung thủ lật!
Hoả Linh Điện hạch tâm đại trưởng lão Xích Kim Nham ở một bên thấy Bạch Hữu Đạo thiếu chút nữa đoạt được Huyết Sát Thạch thì cũng nóng nảy vung trường đao trong tay lên, đao khí xoay tròn hướng tới vị trí Huyết Sát Thạch trong cơ thể đầu bán hình Huyết Sát thú kia đánh tới.
- Long Tượng cách không đả!
Thân Đồ Tuyệt đánh nát đao khí đồng thời quyền kình của hắn còn đem thân thể bán hình Huyết Sát thú đánh rách tả tơi, Huyết Sát Thạch cũng lộ ra phần lớn. Trong lòng Xích Kim Nham thầm hận nhưng nghĩ lại nếu là hắn thì hắn cũng sẽ làm như thế, cùng với một viên tinh thuần Huyết Sát Thạch so sánh thì cảm tình nửa vời giữa bọn họ còn đáng nhắc tới sao? Cho nên hắn bất động thanh sắc tiếp tục công kích bán hình Huyết Sát thú.
Thân Đồ Tuyệt đang muốn tiếp tục ra tay, tranh thủ cướp đoạt Huyết Sát Thạch vào tay thì Bạch Bào đao khách lại phát ra một kích Nhất đao thất thiểm đánh bay Huyết Sát Thạch ra xa.
- Là của ta!
- Của ta!
- Ai dám tranh đoạt với ta!
Bốn người đều điên cuồng, bung ra toàn lực tranh cướp, khiến chiến đoàn biến thành hỗn loạn.
- Cơ hội tới!
Hai mắt Diệp Trần sáng ngời, chân nguyên trong cơ thể theo tâm pháp vận Phân Thân Hoá Ảnh vận chuyển, sau một khắc, thân ảnh hắn nổ tung hoá thành bóng ảnh trùng trùng điệp điệp bắn ra đem một thú bốn người phía trước bao phủ lại.
Trong vô số bóng ảnh đó, chân thân của Diệp Trần nhanh chóng tiếp cận Huyết Sát Thạch.
- Tiểu tử ngươi muốn chết!
Hai mắt của Xích Kim Nham đỏ lên, Thuấn sát kim diễm trảm lập tức thi triển ra, so sánh với Nghiêm Xích Hoả thì Thuấn sát kim diễm trảm này của Xích Kim Nham mạnh hơn không chỉ mười lần, tốc độ bạo tăng mấy lần, một đao như thuấn di mà ra.
- Phải kháng trụ một đao kia!
Ý niệm trong đầu loé lên, Diệp Trần miễn cưỡng nâng ngón trỏ tay trái lên đón đỡ đao mang.
"Xoẹt!"
Đầu ngón tay hắn liền bị cắt vỡ, máu tươi tung toé nhưng Diệp Trần không hề biến sắc, Lôi Trạch Kiếm được hắn dụng lực bắn ra một đạo kiếm khí xoắn lấy Huyết Sát Thạch.
"Ầm! Ầm!"
Một mảng lớn bóng ảnh bị tiêu diệt, Thân Đồ Tuyệt xông tới thấy Diệp Trần sắp đoạt được thì không hề nghĩ ngợi oanh ra một quyền.
Diệp Trần thu Huyết Sát Thạch vào ta, rồi ngạnh sanh thừa nhận một quyền này của Thân Đồ Tuyệt.
"Phốc!"
Phun ra một ngụm máu tươi, thân ảnh Diệp Trần bắn ngược về sau, thoát ly vòng chiến.
- Chạy đi đâu?
Bạch Hữu Đạo và Bạch Bào đao khách đem những bóng ảnh còn lại diệt sạch rồi cùng với Thân Đồ Tuyệt và Xích Kim Nham đuổi theo Diệp Trần. Cục diện lúc này trở thành bốn đuổi một, còn đầu bán hình Huyết Sát thú kia bởi vì trong nội thể đã không còn Huyết Sát Thạch nên nguyên khí đại thương, đã không còn chút hấp dẫn hay uy hiếp nào.
- Chạy!
Trong lòng Diệp Trần lúc này chỉ có duy nhất một ý niệm là "Chạy trốn!", tứ đại Tinh Cực Cảnh cực hạn cường giả liên thủ, ai cũng không chống nổi.
- Tiểu tử, lưu Huyết Sát Thạch lại, ta có thể bảo vệ tính mạng của ngươi!
Bạch Hữu Đạo truyền âm nói.
Diệp Trần trả lời:
- Bảo vật quy người có duyên, ai cũng không trách được ai!
- Vậy đừng trách ta ra tay độc ác!
Trương kiếm trong tay Bạch Hữu Đạo rung lên, thi triển ra Hàn tinh nhất kiếm.