Ông lão vươn vai đứng dậy, nói với giọng điệu nghiêm túc: “Đi tới Thần điện với ta!”
Cuối cùng, ông lão vẫn thở dài một tiếng, cao giọng nói: “Bẩm thần Tengu, tôi là thầy tế Yuki Goro, xin hỏi ngài có mệnh lệnh gì ạ?” Theo lời của ông ta, tiếng hét thảm thiết của vu nữ im bặt, sau khi yên lặng hai phút, một âm thanh to lớn vang lên, khiến cả đại điện rung rinh: “Phân thân của ta, phân thân của ta bị phá hủy rồi!” Mọi người khiếp sợ, Yuki Goro nhíu mày, trầm giọng quát: “Nishimura, phân thân của ngài Tengu trên được đặt trên người năm vật tế, lập tức đi xem thử người nào xảy ra vấn đề!” Nishimura mà ông ta kêu chính là Hikaru Nishimura, một người đàn ông trung niên.
Hắn ta vội theo lệnh mà đi, sau đó nhanh chóng quay về báo cáo: “Bốn vật tế khác đều còn, chỉ có Aokawa Sayuri nhà Aokawa là không ở trong nước, nghe nói là đi Hoa Hạ rồi nhưng người nhà không liên lạc được cô ta!” Yuki Goro hừ lạnh: “Hiển nhiên là Aokawa Sayuri đã xảy ra chuyện, có thể được chọn là vật tế cho ngài Tengu thì đó là vinh hạnh lớn lao nhất, cô gái này lại dám phản bội, đúng là đáng chết!”
Cùng lúc đó, giọng nói to lớn của Tengu truyền ra từ trong Thần điện: “Giết, giết cô ta! Giết những kẻ đã cấu kết với cô ta!” “Vâng…” Ba người đồng thời quỳ lạy trên đất, cung kính đáp, lúc này mới xoa dịu được cơn giận của Tengu, Thần điện dần trở nên yên tĩnh.
Sau khi quay lại sảnh, Hikaru Nishimura vội nói: “Thầy tế Yuki, mong thầy hãy phái tôi đi xử lý việc này, tôi nhất định sẽ mang đầu Aokawa Sayuri về, dâng lên cho thầy Tengu!” Yuki Goro còn chưa nói gì, một người phụ nữ quyến rũ thành thục cười lạnh, khinh thường nói: “Nishimura, thường ngày anh thế nào, ai cũng rõ.
Anh tích cực như thế cũng chỉ vì ham muốn nhan sắc Aokawa Sayuri thôi, sợ là trước khi mang đầu cô ta về, cơ thể của Aokawa Sayuri đã bị anh chơi nát rồi!” Hikaru Nishimura bị nói trúng tim đen thì lộ ra vẻ xấu hổ, nhưng trong lòng thì tức giận mắng chửi: “Con khốn, đừng tưởng mày là vu nữ thì có thể ngang ngược, nếu không phải thầy tế Yuki thiên vị mày thì ông đã biến mày thành nô lệ tình dục rồi!” Yuki Goro thản nhiên nói: “Việc nhỏ thôi, từ khi Aokawa Sayuri kia phản bội thần Tengu thì số phận đã quyết định cô ta không có kết cục tốt.
Nếu Nishimura bắt được thì cứ tùy ý xử lý, vấn đề là…” “Vấn đề là anh ta không có bản lĩnh đó!”, người phụ nữ xinh đẹp lại cười lạnh: “Phân thân của thần Tengu không phải là thứ mà quỷ hồn tầm thường đoạt được, nếu muốn phá giải thì ít nhất phải có năng lực của Pháp Thánh, huống chi cô ta còn đang ở Hoa Hạ, không rõ tung tích!” Nishimura khinh miệt nói: “Trong biên giới Hoa Hạ thì sao, chẳng lẽ họ còn có thể đánh lại tôi?” “Câm miệng!”, Yuki quát một tiếng khiến Nishimura vội im tiếng, ông ta quy sang nhìn người phụ nữ xinh đẹp nói: “Hana, cô nói tiếp đi!” Hana Egami được thầy tế cho phép thì bình tĩnh phân tích: “Hiện giờ, cường giả Thánh Vực như lông phượng sừng lân nhưng dù sao Hoa Hạ cũng có lịch sử lâu đời, không thể khinh thường.
Pháp Thánh thì nhất định bên nước họ vẫn có, như Lâm Bích Lạc khiến thầy tế phải kiêng kỵ chính là ví dụ!” Nhắc tới tên Lâm Bích Lạc, gương mặt già nua của Yuki cũng run lên một chút, năm đó ông ta vừa tiến vào Thánh Vực, tuổi trẻ khinh khi, không coi ai ra gì, và rồi ông ta gặp Lâm Bích Lạc trên một du thuyền xa hoa.
Lúc đó, ông ta còn ngạo mạn khiêu chiến đối phương rồi bại trận với thương tích đầy mình, thê thảm chạy về Đảo Quốc, từ đó không hề rời khỏi đền thờ Inada nửa bước.Hôm nay, tên của kẻ thù bị nhắc tới, dù ông ta đã ở tuổi xế bóng nhưng trong lòng vẫn dâng lên lửa giận, may mà Hana cũng thức thời đổi đề tài: “Nhưng mấy nhân vật lớn thường sẽ không ở gần Aokawa Sayuri, dựa theo phán đoán của thuộc hạ, có lẽ cô ta đã đụng trúng một Pháp Thánh lánh đời, dùng tình báo của gia tộc để trao đổi rồi mới nhờ đối phương ra tay được, tiêu diệt phân thân của thần Tengu!” Yuki cũng âm thầm gật đầu, Hana càng phân tích càng gần với suy đoán của ông ta.
Nishimura càng bị dọa tới mức chảy mồ hôi lạnh, hắn ta chỉ là một đại sư võ đạo, nếu không biết trời cao đất rộng đi khiêu chiến một Pháp Thành thì đúng là chết cũng không biết chết thế nào.
Phải biết là sau Thánh Vực, võ đạo và thuật pháp không khác nhau nhiều, Cừu Lăng Vân tu luyện Bôn Lôi Chưởng, có thể gọi ra Thiên Lôi, đánh vỡ cả một đỉnh núi tuyết.
Mà người tu pháp đến sau Thánh Vực thì không cần sợ hãi cận chiến nữa, có thể nói, tiến vào Thánh Vực, võ và pháp không quá chênh lệch, chỉ còn một chữ “Đạo” mà thôi.
Yuki Goro trầm ngâm một tiếng rồi nói: “Hana, việc này giao cho cô xử lý hết,để Nishimura đến giúp đỡ cô.
Không cần có xung đột trực diện với Pháp Thánh kia, chỉ cần bắt kẻ phản bội Aokawa Sayuri về là được!” Hai người đồng loạt cúi đầu: “Vâng!” Ra khỏi sảnh, Hikaru Nishimura chột dạ, dù sao lần này cũng phải đối mặt với một Pháp Thánh, hắn ta nhìn Hana Egami hỏi: “Chúng ta nên làm sao?
Hana Egami bình tĩnh đáp: “Đi tới nhà Aokawa trước, lấy được thông tin chi tiết về Aokawa Sayuri, nhất là mục tiêu và vị trí cụ thể của cô ta trước khi đi tới Hạ Hạ, còn thuận miệng ép hỏi một chút bồi thường vì họ làm việc không tốt để làm tài nguyên cho chúng ta làm việc!” “Được,được! Hana quả nhiên lợi hại!”, Hikaru Nishimura hớn hở hẳn, gia tộc Aokawa chỉ là gia tộc phụ thuộc đền thờ Inada với thân phận của hắn ta, tới đó chính là đặc phái viên, tất nhiên sẽ được chiêu đãi tận tình, nghĩ tới mấy thị nữ xinh đẹp của gia tộc đó, Hikaru Nishimura tỉnh táo hẳn.
Dù sao thì cuộc sống trong đền thờ khá khổ hạnh, vài vu nữ trẻ còn cần phụng dưỡng thần Tengu, tuy có Hana cực xinh đẹp trước mắt nhưng chỉ có thể nhìn, không thể đụng khiến Hikaru Nishimura nghẹn hư rồi.
Hana nhìn Hikaru Nishimura như thế thì tia khinh miệt hiện lên trong mắt, nếu người này không phải là họ hàng xa của Saito Kazuo, ỷ vào quan hệ với Võ Thánh để cưỡng ép tăng thực lực lên đại sư võ đạo thì chắc chẳng có nổi một ưu điểm nào.
Nhưng đây là chuyện cô ta nghĩ trong đầu thôi, không thể nói ra, người đàn ông này vẫn còn giá trị lợi dụng rất lớn trong nhiệm vụ này… - ------------------
.