- Tộc chủ trẻ tuổi của Khương gia thật sự tài ba trác tuyệt, còn chưa bước vào lĩnh vực kia, mà đã có thể tranh phong với một vị Đại Thánh tuyệt thế!
Có người than nhẹ.
- Chẳng lẽ thật sự là con của Đế hay sao? Bằng không sao hắn có thể ngạo thế tuyệt trần như vậy?!
Trên bầu trời, hai người giằng co, cũng là hai kiện binh khí đối kháng nhau, như có như không Đế khí thổi quét Vực ngoại Vực nội, làm cho chư thánh ở phía dưới đều sợ run từng đợt.
Cuối cùng, mấy vị Đại Thánh bay lên trời, có dao động binh khí Đế khác lan tràn ra, khuyên giải hai người không nên gây chiến.
- Đều là nợ cũ năm xưa đã trôi qua năm tháng dài lâu, hôm nay không nói những chuyện này, chỉ bàn mọi việc về con đường thành tiên!
Có lão Đại Thánh khuyên can.
Hồn Thác Đại Thánh cũng tiến lên, vẻ mặt đầy từ bi, nói: T.r.u.y.ệtruyenyy.vn
- Đạo hữu xin bớt giận, mọi sự lấy hòa làm quý!
Chết mất! Mọi người gọi cái này là một điềm ứng, không có lão không có bi kịch, có lão tức có vấn đề. Mặc kệ nói như thế nào, tiếng tăm của vị Thần xui xẻo vẫn rất lớn, khiến mọi người kiêng kị. - Năm đó, Hằng Vũ giết hai Chuẩn đế của bộ tộc ta, một môn nhị Đế toàn bộ đã chết! Hắn không lưu tình chút nào, mối huyết hải thâm cừu này đến nay không bao giờ quên!
Lão nhân nghiến răng nghiến lợi, tròng mắt đỏ bừng.
- Trên Đế lộ nhiều thi thể hài cốt, Hằng Vũ Đại đế nếu lưu tình, người chết chính là hắn! Cả đời hắn giết chết tổng cộng tới mười hai vị Chuẩn đế, phải trải qua huyết kiếp, không có lựa chọn!
Có người thở dài.
Hằng Vũ Đại đế trước khi chứng đạo từng đứng sừng sững trong tinh không, đối mặt với khiêu chiến của bốn phương tám hướng. Trước sau tất cả mười hai vị Chuẩn đế tiến đến chiến đấu kịch liệt, tất cả đều trước sau bị hắn đánh gục.
Trận chiến ấy, trực tiếp làm cho vạn vực chư thiên tiêu điều, vũ trụ hồng hoang lâm vào sụp đổ, trong sử sách còn ghi lại, đến nay mỗi khi nghĩ đến đều khiến người ta sợ run.
Ai cũng không nghĩ tới, hậu nhân của Chuẩn đế năm đó tìm đến nơi này, càng không nghĩ tới còn chiếm được Nhân Hoàng Ấn, điều này quả thật có chút nghịch thiên. - Hắn đến từ bộ tộc nào?
Rất nhiều người kinh hãi, không kiềm nổi nói nhỏ.
Một môn hai Chuẩn để, quả thực giống như chuyện thần thoại, đây phải là chủng tộc cường đại cỡ nào? Quả thực nghe mà rợn cả người, chỉ sợ là xưa nay hiếm có! - Côn Lôn di tộc!
Có người nhẹ nhàng nói ra bốn chữ này. Ở trong tai một ít hậu bối không coi là cái gì, nhưng nghe vào trong tai một ít lớp Đại Thánh người già, lại như tiếng sấm sét nổ vang. - Cái gì? Côn Lôn di tộc! Hậu đại của nhóm người gần tiên?
Đúng lúc này, đừng nói là Đại Thánh Nhân tộc, chính là lão tộc chủ Cổ Hoàng tộc, hay Đại Thánh của Vực ngoại đều giật mình kinh sợ.
Hiện trường lập tức sôi nổi ồn ào, có thể làm cho rất nhiều Đại Thánh cổ biến sắc, tất nhiên không phải là chuyện nhỏ, như thế nào không khiến cho mọi người khiếp sợ.
Rất nhiều cường giả hậu bối tất cả đều lên tiếng thỉnh giáo lớp nhân vật người già, hỏi đến tột cùng, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.
- Cũng không thể nói là đại biếu Côn Lôn di tộc, bọn họ này chỉ là một chỉ trong di tộc mà thôi! Nên biết rằng cái gọi là di tộc cũng không phải chỉ là một chủng tộc, mà đại biếu cho một quần thể!
Khương Dật Phi nói, thanh âm bình thản, mặc dù là đối mặt với nhiều Đại Thánh như vậy, hắn cũng trấn tĩnh tự nhiên.
Hắn nho nhã anh tuấn, có được mình ngọc xương ngà, quả nhiên là siêu phàm thoát tục, khiến người ta vừa thấy liền biết được: hắn thuộc loại nhân vật cao vượt trên chúng sinh. - Côn Lôn di tộc! Tên như ý nghĩa, là một quần thể nhiều chủng tộc từng ở trên Tiên sơn Côn Lôn. Bọn họ mong được đến gần tiên, tất cả đều cường đại quá phận, có được thần thông vô lượng, cũng chỉ có Đế Tôn mới có thể đánh hạ được... Bằng không ai dám tranh phong?
Một vị Đại Thánh cổ khẽ thở dài.
Mọi người càng thêm kinh hãi, lại có liên quan đến Đế Tôn, nhắc tới kẻ thống trị cường đại nhất vạn vực xưa nay này, trong nháy mắt mọi người nghĩ tới rất nhiều, từng trận kinh ngạc hoảng sợ.
Lúc này, hai vành tai Diệp Phàm khẽ nhúc nhích. Tuy rằng không tới gần nhưng hắn vận dụng thiên nhĩ thông, còn thật sự lắng nghe. Đây là chuyện trước kia chưa biết. - Trên thế gian này, có vài ngọn núi phi thường nổi danh, xưng được với chấn thế, không cực hạn ở một vực, mà có truyền thuyết ở rất nhiều nơi trong vũ trụ, cực kỳ nổi danh nhất...
Côn Lòn, Tu Di, Bất Tử Sơn, danh chấn muôn đời!
Bất Tử Sơn thì không cần phải nói, cách nơi này không xa lắm. Là một chỗ Cấm địa Sinh Mệnh của Bắc Đẩu. Nó thành danh so ra hơi chậm, nhưng cũng có người khảo chứng qua. Đời trước nơi đó kỳ thật rất khủng bố, chỉ có điều bị người quên đi, đúng ra nó là từ chỗ sâu trong vũ trụ buông xuống Bắc Đẩu, có lai lịch rất lớn lao.
Tu Di Sơn cũng không thuộc về Bắc Đẩu, là được A Di Đà Phật Đại đế di dời tới. Năm tháng của nó đặc biệt rất xa xưa, năm đó khi Đại đế Phật môn thu đi quả thực đã hao tốn một phen khí lực thật lớn mới từ nguyên tiên địa cắt đứt đoạn đem xuống.
Những điều này khác biệt so với nhận thức của phàm nhân, vả lại cũng không phù hợp với nhận thức của rất nhiều tu sĩ. Nó được cho là bí tân! Mọi người lắng nghe Đại Thánh cổ giải thích, cũng không nói chen vào.
Mà Côn Lôn thì còn phi phàm hơn, từng có một số tộc đàn nghịch thiên cư ngụ, vì muốn ở gần tiên, tự xem mình rất cao không dung hợp với phàm trần. Ở địa phương đó quá mức đặc thù, mà cũng chính vì vậy dẫn tới đại họa.
Chúa tể Thiên Đình cổ tự mình công phạt, thế gian ai có thể chống đỡ? Một trận chiến đó đánh cho Côn Lôn sụp xuống, trục xuất các tộc, mà cũng chính vì vậy, mới có Tiên Đỉnh của Đế Tôn.
Từ ý nghĩa nào đó mà nói, cái đỉnh đồng xanh chính là vì Đế Tôn đánh hạ Côn Lôn mới sinh ra.
Diệp Phàm giật mình, Côn Lôn ngày nay ở một bến bờ tinh không khác, là ở cố hương của hắn!
- Những tộc đàn này bị Đế Tôn lưu đày, liền tự xưng Côn Lôn di tộc!
Côn Lôn thật sự rất đặc biệt, Đế Tôn đúng là ở nơi này thấy được hỵ vọng thành tiên, bằng không cũng sẽ không tự mình ra tay, khí nuốt thiên địa, thổi quét lục hợp bát hoang. "Sau Côn Lôn, Thiên Đình giam cầm từng cái từng cái tổ long mạch, giá lâm từng cổ địa, ngay cả Huỳnh Hoặc cổ Tinh đều là bị hủy diệt là vì chuyện đó." Diệp Phàm tự nói trong lòng, lập tức nghĩ tới rất nhiều, như là sờ được cái gì, nhưng lại rất mơ hồ. - Côn Lôn di tộc gần với tiên, có rất nhiều bí mật! Năm đó Đế Tôn đúng là từ trên người bọn họ phát hiện rất nhiều tin tức có giá trị!
Có người nói.
Khó trách bọn hắn cường đại như vậy, khó trách trong tộc của lão nhân trước mắt này từng xuất hiện hai Chuẩn đế! Việc trọng đại bực này cỗ xưa ít thấy, có quan hệ rất lớn với tổ huyết! - Xong chuyện nơi đây, nhất định phải đi Khương gia tìm một câu giải thích! Mối cừu này không thể không báo!
Lão nhân quát to.
- Chờ ngươi đến, chiến một trận là được!
Khương Dật Phi bình tĩnh nói, không nghĩ giải thích gì nhiều! Hắn khí chất xuất chúng như nhã tiên trên đời, thực dễ dàng làm cho người ta sinh ra cảm tình. - Cái cổ ấn này ngươi từ chỗ nào lấy được?
Đại Thánh Cơ gia hỏi.
Nhân Hoàng Ấn tái hiện thế gian, là một sự kiện không phải là nhỏ, và còn làm cho người khẩn trương chính là, nó rơi vào trong tay Côn Lôn di tộc, mà dường như nhận chủ rồi. - Thần chiến bùng nổ, ảnh htrởng rất rộng, chiến tới nơi đó cũng không ngoài ý liệu, đây là tộc của ta nhặt được ở di địa Côn Lôn!
Lão nhân nói.
Mọi người ngẩn ra, cái gọi là di địa Côn Lôn tự nhiên là Côn Lôn bị Đế Tôn cắt đứt sau đó còn lưu lại ở vùng cổ xưa đó, chẳng lẽ các tộc ấy còn cư ngụ ở nơi đó hay sao? - Truyền thuyết mấy kiện Hoàng khí bị hủy diệt rồi, có phải cũng đều có lầm lẫn hay không? Mà thật ra đều không phải là như vậy, có thứ còn lại trên thế gian ư?
Có người sinh ra nghi hoặc.
Chỉ là, điều này cũng không quan hệ với họ, dù có người biết cũng sẽ không tiết lộ, vì liên quan đến quá nhiều.
Diệp Phàm bình tĩnh ngồi ở trong lương đình, nghe mọi người ở phụ cận Thiên Cung bàn luận. Đối với vài lần Thần chiến hắn ít nhiều có biết một chút, trong đó có một lần chính là vì Côn Lôn dựng lên.
Tục truyền, trận chiến ấy kinh thiên động địa, các chí tôn khắp tinh không vung tay, gần như đánh giết tới thành tiên địa. Đến gần Côn Lôn, nhưng không hiểu nguyên nhân vì sao lại rút lui.
Nghe đồn, những trận Thần chiến đó có thể có người của các đại cấm địa Sinh Mệnh đều xuất động nhúng tay vào, bằng không khẳng định sẽ không thảm thiết như vậy! - Đánh đến trước cơ sở cuối cùng của Thiên Đình cổ, nhưng đột nhiên Tiên Chung từ trên trời giáng xuống, ở trên một viên cổ tinh quỷ dị đã xảy ra một ít chuyện cổ quái, cuối cùng chí tôn khắp nơi đều rút lui, phong ấn nơi đó. Chỉ để lại một cái Ma Hải Nhãn!
Khi Diệp Phàm nghe nói tới đây, trong lòng chấn động! Hắn lập tức nghĩ tới Huỳnh Hoặc cổ Tinh. Hắn từng nhìn thấy một số hình ảnh lạc ấn, hư hư thực thực giống như Thánh Hoàng cổ đại đang khai chiến!
Hắn lập tức lộ vẻ sợ hãi một trận, chẳng lẽ thật sự từng phát sinh đại chiến cấp Hoàng? Hắn tuyệt đối không nhớ lầm, lúc ấy "nhìn thấy" rõ ràng, sau lại Nhân Ma, Thần Ngạc cũng đều nhắc tới Ma Hải Nhãn.
Con cá sấu to lớn dừng lại ở nơi đó không chịu rời đi, chính vì muốn tiến vào Ma Hải Nhãn, từ trong đó thu hoạch Tiên Trân.
Đột nhiên Diệp Phàm phát hiện, nối liền lại rất nhiều chuyện đó không khỏi quá mức to lớn: Côn Lôn, Huỳnh Hoặc, Bắc Đẩu không ngờ lại toàn bộ xâu chuỗi nối liền vào nhau. - Cái Tiên Chung đó là gì?
Có người hỏi.
- Đương nhiên là một kiện Tiên khí!
Có Đại Thánh đáp.
Hôm nay, cường giả vạn giới chư thiên tụ tập tại đây, Đại Thánh đến từ các cổ tinh vực khác nhau tụ tập cùng một chỗ, cũng chính vì vậy mới có thể tập hợp lại rất nhiều mảnh nhỏ bí tân cổ xưa, giúp mọi người dần dần sáng tỏ.
Bằng không, tối thiểu tu sĩ của Bắc Đẩu Tinh Vực cũng chưa từng nghe nói qua cổ khí Tiên Chung này.
- Hoang Tháp, Tiên Chung, cùng vói cái đỉnh của Đế Tôn, được xưng là ba cổ khí gần tiên nhất...
Khi Diệp Phàm nghe đến đó, không khỏi chấn động, hắn nhớ tới kiện Tiên Trân đồ trong người mình: mặt chính là vạn vực chư thiên, còn không có hiểu được rõ ràng. Mà mặt trái lại là ba bức hình, hình thứ nhất là thành tiên địa Côn Lôn, Tiên Tuyền vạn long phun ra, hóa thành một cái Tiên Trì như cuống rốn, dựng dục cái đỉnh đồng xanh không trọn vẹn. Lúc này, hắn hiểu rõ ba kiện Tiên khí cùng tồn tại, như vậy tự nhiên làm cho hắn lập tức liên tưởng đến hai bức hình kia có thể ẩn chứa chân nghĩa gì chăng.
Chẳng lẽ chỉ tới hướng hai kiện Tiên khí kia sao?
Không thể không nói, cường giả đến từ vạn giới chư thiên tụ tập cùng một chỗ, một khi thảo luận một bí sự cổ đại nào đó, rất nhanh là được phá giải ra từng bộ phận chân tướng. Mỗi người hiểu biết một chút, chỉ cần kết hợp cùng một chỗ, sẽ sinh ra hiệu quả kinh người. - Hoang Tháp sinh ra ở niên đại nào, là như thế nào sinh ra, điều này quá xa xưa không thể khảo chứng. Thậm chí có truyền thuyết là khi tổ tiên chân chính xây dựng Thiên Đình đã lưu lại.
Truyền thuỵết nói kiện cổ khí này đã từng đánh chết Thánh thể đại thành, thậm chí được cho rằng có thể trấn chết Đại đế!
- Tiên Chung sinh ra ở Côn Lòn, là Tiên sơn dựng dục ra binh khí thứ nhất, ẩn chứa vạn bí chư thiên, khủng bố tuyệt thế. Đế Tôn tấn công núi này, Tiên Chung xé hư không mà đi không bị hắn đoạt được, vì vậy cũng chỉ còn có cái đỉnh xanh dựng dục xuất thế...
Những lời này vừa nói ra, thực có tính đảo điên, khiến mọi người trố mắt nhìn trân trối, đây là "bí tân" mà rất nhiều Đại Thánh các đại tinh vực đã kết hợp lại rất nhiều mảnh nhỏ linh tinh hiểu ra. - Tương truyền, tiếng chuông vang lên có thể làm cho người ta khôi phục đến trạng thái trẻ tuổi! Tiếng chuông rơi xuống cũng có thể làm cho người ta ngay khoảnh khắc chết già!
Đây là một loại trong năng lực của Tiên Chung không gì sánh nổi, thật không thể tưởng tượng.
Côn Lôn dựng dục ra Tiên Chung, nguyên khí đại thương, vì vậy Đế Tôn phải giá lâm vạn giới chư thiên, tìm kiếm từng cái tổ mạch để bổ sung tiên tinh cho Côn Lôn.
Trong lòng Diệp Phàm nổi sóng dậy bốn bề, hắn biết được rất nhiều bí mật từ xưa tới nay, có thể xâu chuỗi lại không ít sư kiện.
"Thần chiến bùng nổ, Cổ Hoàng đại chiến... Nói như vậy, Tiên Chung có thể bị phong ấn ở Huỳnh Hoặc, chính là cái gọi là Tiên Trân kia ư? Năm đó đến tột cùng nó hiển hóa ra chuyện quỷ dị như thế nào, đến mức cường giả cấp Hoàng phải hợp lực phong ấn?!" Diệp Phàm tự hỏi trong lòng. - Đế Tôn từng lưu lại một tấm Tiên đồ, nghe nói mặt trái ghi lại hết thảy đích xác về cái đỉnh xanh, cũng có một phần bí mật của Hoang Tháp và Tiên Chung!
Một vị Đại Thánh nói.
Trong lòng Diệp Phàm nhảy dựng lên, bức Tiên đồ này từng được Đế Tôn nắm giữ, từng được Bất Tử Thiên Hoàng nắm giữ, từng qua tay Đấu Chiến Thánh Hoàng, từng ở trong tay Độc Nhân, cuối cùng bị hắn từ trong Long Sào hỗn độn lấy ra, ngày nay chính hắn nắm giữ!