TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Già Thiên
Chương 1566: Hỗn Thiên Hồ

Hỗn Thiên Hồ, sương mù mông lung, trong nước thỉnh thoảng có ngư thú thượng cổ khủng bố rè sóng lộ ra cái lưng lởn thật đáng sợ, tản ra khí cơ khiến người ta sợ run.

Đây là trọng địa của Hỗn Thiên tộc, người bình thường đừng nói vào tới nơi này, chỉ cần đến gần khu vực bên ngoài lập tức sẽ có đại họa sát thân.

Hỗn Thiên tộc đứng trong hàng ngũ mười đại Vương tộc, được xưng là có thể loạn thiên động địa, gần với số ít Cổ Vương tộc chí cường như Ngân Huyết tộc, Thủy Vương tộc.

Thế núi nơi này nguy nga, ngọn núi cổ đứng sừng sững, Hỗn Thiên Hồ diện tích không nhỏ, ít có sóng gơn, ở vào trung tâm vùng núi, có từng đợt sương mù hỗn độn dâng lên. - Chúng ta tuy mạnh, nhưng dù sao không có Cổ Hoàng binh, cần phải liên thủ, ngày sau mới có thể đi xa hơn trên con đường thành tiên!

- Chỉ có liên hợp hết thảy, hình thành một mạng lưới thế lực khổng lồ, ngày sau mới có thể tranh hùng thiên hạ, đánh thẳng vào Tiên vực!

Bên bờ hồ, khí tức hỗn độn tràn ngập, ước chừng mấy trăm người đang ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, mỗi người đều cực kỳ cường đại, tản ra dao động khủng bố khiến người ta hít thở không thông.

Nhiều ngày nay, nơi này luôn đang thảo luận mặt nghị, không thể bình tĩnh. Gần cả trăm Cổ tộc tụ cùng một chỗ, thương thảo tương lai của Thái Cổ tộc và đủ loại khả năng sau khi con đường thành tiên mở ra.

Không có các Cổ Hoàng tộc Nguyên Thủy Hồ, Hòa Lân Động, Huỵết Hoàng Sơn. chỉ có Vương tộc. Bọn họ rất cường đại, nhưng duy nhất còn thiếu chính là Đế binh nên cần liên hợp lại.

Phàm là Vương tộc cường đại, đều phái người đại diện tới đây, đối với kết minh lần này thật sự rất quan tâm, muốn chinh hợp thành một liên minh thế lực lớn khủng bố siêu cấp. - Chư vị hẳn là đều nghe nói, Thánh thể Nhân tộc đã trở lại, ngày nay phi thường cường thế!

Hồ lớn tối đen như mực, ngư thú đáng sợ thỉnh thoảng quẫy động bắn tung lên những bọt sóng, bên bờ hồ âm u ảm đạm, sương mù đậm đặc bao phủ mọi người ngồi xếp bằng trên mấy trăm cái bồ đoàn, thoạt nhìn mông lung mờ ảo.

Ở trong này, rất khó thấy rõ khuôn mặt mỗi người, tất cả đều ẩn ở trong mây mù, rất mơ hồ, bầu không khí tăng thêm vẻ thần bí.

- Thánh thể Nhân tộc đúng là đã trưởng thành! Thật đáng giận, năm đó không thể tìm được hắn. bằng không đâu cỏ phần ngày nay để hắn đi đến một bước này, sớm nên đánh gục hắn ở giai đoạn chưa trưởng thành!

Ngày xưa, Cổ tộc đã từng vài lần xuất động đại quy mô, muốn tiêu diệt Diệp Phàm, nhưng cũng không thể thành công, để hắn chạy thoát. Một lần nghiêm trọng nhất, chư thánh đều ra tay, nhưng lại tạo thành hậu quả nghiêm trọng, kinh động tới Cái Cửụ u chí tôn của Nhân tộc. Liên tiếp tiêu diệt mười đại hung tộc, khiến thiên hạ mất tiếng! - Hắn trở về thì đã có sao! Có liên quan gì tới chúng ta, nếu như bức quá sẽ có người thu thập hắn!

Có người ác nghiệt nói.

- Thật sự không có lão tiền bối xuất thế sao? Vì sao còn không có động tĩnh, phải liều chết với Cái Cửu U mới đúng. xem thiên hạ này ai dám khiêu chiến uy nghiêm của các tộc Thái cổ ta!

Mọi người than nhẹ, đều truyền ngôn nói trên đời này còn có lão tiền bối Cổ tộc còn sống, nhưng nhiều năm trôi qua như vậy, vẫn không thấy xuất thế.

- Đáng tiếc, mấy Cổ Hoàng tộc không để ý tới những chuyện này, bọn họ đều đang tích lũy lực lượng, chờ tấn công con đường thành tiên, bằng không cầm Hoàng binh đi ra tất nhiên có thể trấn áp Thánh thẻ! - Ít nói vài câu đi! Các ngươi thực khi hắn vẫn là chiến lực của lúc trước sao? Chỉ một tay hùy diệt đại quân Kim Ô tộc buỏng xuống ở Bắc Đẩu, còn nghe nói Đại Thánh Kim Dục kia đều mất tích, nghe phong phanh cũng bị hắn đánh chết rồi!

Mọi người đều trầm mặc. Diệp Phàm ngày nay trở về, chinh chiến trên cổ lộ còn sống, bản thân đã là một loại kỳ tích. Khiến mỗi người đều có cảm giác áp lực trầm trọng. - Về Ngân Huyết hoàng tộc làm sao bây giờ, Thánh thể Nhân tộc đã trở lại, sẽ từ bỏ ý đồ sao?

- Thật sự không được cứ để cho hai người kia rời đi, không cần miễn cường!

- Như vậy sao được! Chúng ta kết minh mấy trăm Vương tộc, chính là muốn hợp nhất tổ huyết của các tộc, dung hợp tất cả mảnh nhỏ đại đạo thành tựu ra một chí tôn, hai người này rất trọng yếu! - Chẳng lẽ chúng ta nhiều đại tộc như vậy còn sợ một Thánh thể Nhân tộc?

- Không sai! Tổ huyết của Ngân Huyết hoàng tộc rất trọng yếu, cần bọn họ gia nhập chung vào, cần cung cấp máu huyết cuồn cuộn không ngừng!

Hiện trường tiếng tranh luận ầm ĩ, nhưng không thể đưa ra một kết quả quyết định nào. Cách đó không xa Song Hoàng máu bạc bị giam cầm, không thể nhúc nhích mảy may. - Chúng ta đều có tổ tinh, Ngân Huyết hoàng tộc cũng không phải thật sự bị diệt tộc, ở chỗ sâu trong vũ trụ kia tất nhiên còn có nhất mạch, không nhất thiết phải có hai người này gia nhập! - Đại Lực Ngưu Ma Vương ngươi có ý gì, là muốn thòa hiệp à? Ngày nay rất khó tiến vào tinh vực, càng khó tìm được bộ tộc này. Hơn nữa máu cũng không khẳng định phù hợp. Thánh thể Nhân tộc có đáng sợ gì, chúng ta nhiều tộc như vậy còn sợ một mình hắn sao? - Không sai! Nghe nói hắn cùng với Phật Giáo tất sẽ có một trận chiến, chẳng lẽ lúc này còn muốn đắc tội với chúng ta?!

Hiện trường rơi vào cảnh ồn ào huyên náo! Ý kiến của mọi người không giống nhau, nói nhao nhao ầm ĩ. trông thật hỗn loạn.

- Kỳ thật, cứ thả hai người Ngân Huyết hoàng tộc này đi là thích hợp nhất! Có thế giao hảo cũng Thánh thể Nhân tộc, để hắn an tâm đi quyết đấu với Phật môn. mượn tay hẳn thăm dò hư thật của Đại Lôi Âm Tự, không còn gì tốt hơn. - Không sai! Tu Di Sơn có đại khủng bố, năm đó có Cổ Hoàng tửng đẩy ra sương mù, nhìn thấy một góc tương lai, nói là Tây Mạc sắp xuất hiện đại giáo, sẽ ở con đường thành tiên hiện thời rung động thế gian, nhưng ngay cả Cổ Hoàng cũng không thấy rõ chân tướng cuối cùng! - Hừ! Ta nhất quyết không đồng ý thòa hiệp với Thánh thể Nhân tộc, hắn dựa vào cái gì? Quá khứ là một tên tu sĩ nho nhỏ mà thôi, hiện tại lại muốn chúng ta kiêng kị và nhìn lên hay sao?!

Bên ngoài Hỗn Thiên Son. Diệp Phàm đã đến. hắn biết tung tích của Song Hoàng máu bạc nên chi ở lại Thần Thành mấy ngày, liền dẫn người đuổi tới, không mảy may che dấu hành tung của mình.

Đợi đi vào trước sơn môn. hắn trực tiếp xưng tên báo họ, chấn khiếp một ít người trẻ tuổi Cổ tộc đang thủ hộ sơn môn sợ hãi một trận. Diệp Phàm ngày xưa từng giết viễn cổ, chém Thiên Hoàng tử... rúng động lòng người, để lại bóng ma trong lòng người một thế hệ trẻ này. - Không xong! Thánh thể Nhân tộc đến rồi!

Bên bờ Hỗn Thiên Hồ có người vào bẩm báo, lập tức nổi lên sóng gió, rất nhiều người trực tiếp ngậm miệng.

- Mạo muội quấy rầy, còn thinh các vị thứ tội!

Diệp Phàm không đợi mời tự đi thẳng vào sơn môn, như vào chỗ không người. đi tới chỗ trọng địa sương mù dày đặc.

Vừa rồi đám người còn đang tranh luận nhao nhao ồn ào, lập tức im bặt, có người căm thù, có người lạnh lùng, có người mặt không chút thay đổi... tất cả đều không nói một câu nào. Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.

Đại Thánh Kim Dục đã chết, điều này đè nặng trong lòng rất nhiều người. ngày nay chân chính đối mặt với Thánh thể Nhân tộc tất cả đều trầm mặc, không còn có tiếng la hét ầm ĩ như vừa rồi.

Rốt cuộc chiến hay là không chỉến, trong lòng rất nhiều người đều trống rỗng.

- Gần hai ngày nay nghe được rất nhiều lời đồn đãi về ngươi, có nói một chút chiến tích của ngươi trên cổ lộ, không biết có đúng thực không?

Một vi Cổ Vương Hỗn Thiên tộc hỏi.

- Sư phụ ta đã đánh khắp cổ lộ Nhân tộc không địch thủ!

Tiểu Thiên Sư Trương Thanh Dương đáp.

Những lời này vừa ra, bên bờ Hỗn Thiên Hồ lập tức rơi vào tĩnh mịch, mọi người đều hít một hơi khí lạnh. Lời đồn đãi lậ thực, đích xác đây là một chí tôn Nhân tộc quật khởi, tương lai của hắn không thể lường trước được!

Những người vừa rồi từng nói lời phản đối, lúc này sắc mặt âm trầm, khó có thể nói ra lời. Vì tương lai cảm giác được sầu lo thật sâu. tin tức này thập phần đáng sợ. "Xoạt. Xoạt!"

Diệp Phàm vung thủ điểm tới phía trước, hai luồng hào quang bay ra, chìm sâu vào trên người Lôi Bột và Vương Xu, hai người lập tức chấn động một cái, khôi phục tự do liền đứng bật lên. - Diệp Phàm!

Bọn họ kêu to, rất nhanh vọt lại đây.

Mọi người Cổ tộc đều sắc mặt rất khó xem, Diệp Phàm cứ như vậy trước mặt bọn họ giải cứu Song Hoàng máu bạc. Rất nhiều người muốn đứng lên ngăn cản, nhưng đều ngồi im tại chỗ.

Toàn trường thực tĩnh lặng, cuối cùng nhưng lại không có người nào ngăn cản.

Diệp Phàm mỉm cười, chắp tay nói với mọi người:

- Đa tạ các vị thành toàn!

Dứt lời, hắn mang theo Vương Xu, Lôi Bột ung dung đi ra ngoài sơn môn. trỏng thực trấn định tự nhiên.

Rất nhiều người chua xót trong lòng, Thánh thể Nhân tộc trong ôn hòa mang theo khí phách tuyệt thế, không ngờ lại chấn nhiếp gần cả trăm tộc không dám vọng động, đây là một kết quả đáng sợ.

vẫn không hề dẫn đại quân đến, chỉ là dẫn theo mấy vị đệ tử mà thôi, cứ như vậy xông thẳng vào đây. Đây là một loại khí thế hùng tráng. Không hề nghi ngờ, bắt đầu từ hôm nay, tin tức truyền đi, các tộc đều phải kính sợ hắn tới cực điếm. - Diệp huynh xin dừng bước!

Một lão tổ vương đứng dậy.

- Đạo huynh có việc sao?

Diệp Phàm quay lại hỏi.

- Nghe nói đạo huynh sắp tấn công Tây Mạc, chúng ta thật sự có cảm xúc nhất định phải ủng hộ, thời khắc mấu chốt có thể trợ giúp huynh một tay!

Lão tổ vương nói, do dự một chút, rồi nói tiếp:

- Ở thời thái cổ, từng có một lời đồn đãi, nói Tây Mạc sắp có đại giáo hưng thịnh, trên con đường thành tiên lộ ra mũi nhọn!

- Tốt! Ta đã biết, đa tạ!

Diệp Phàm xoay người rời đi.

Thật lâu về sau, lão tổ vương lạnh lùng cười cười, nói với mọi người:

- Ngày nay, làm cái gì cũng không bằng không làm, trả lại hắn hai người Ngân Huyết tộc thì có sao chứ! Chúng ta cứ đứng ngoài quan sát, nhìn thử xem đến tột cũng Tây Mạc hư thật như thế nào!

Tại Thần Thành phong ba rung chuyển, thổi quét khắp lục hợp bát hoang, dẫn lên sóng gió ngập trời. Hịch văn Thảo Phạt của Diệp Phàm vừa ra, thiên hạ chấn động lớn, nơi nơi đều nhao nhao rầm rĩ!

Các tộc ồ lên, tiếng náo động lớn vang lên tận trời. Đây cũng không phải nói Diệp Phàm độc tôn Bắc Đẩu vạn tộc hướng ứng. mà chính là vì rất nhiều người mang lòng dạ bất lương, đều muốn mượn hắn tay đo lường Phật Giáo.

Đây là chuyện hiển nhiên, Diệp Phàm từ đầu đến cuối đều biết rõ, mà hắn cũng chính vì muốn tạo lên một đại thế, mang tới loại nhân tố lo lắng này, quả nhiên là dẫn phát lên tiếng vang động.

Bất kể là chư thánh Vực ngoại hay là Cổ tộc, tất cả đều trợ giúp, làm cho sự kiện này sôi trào tới tột đỉnh, dường như đúng thật là phải cả thế gian chung sức công phạt Phật môn.

Đương nhiên, cỏ một số người chú định là sẽ đục nước béo cỏ, ra tay chém Phật môn một đao, dựa vào sự kiện này để thử nghiệm nội tình của Phật môn!

Trong mấy ngày kế tiếp, phật thổ Tây Mạc bất an, trên Tu Di Sơn tràn ngập khí tức nghiêm túc như lâm đại địch, còn thật sự chuẩn bị đối phó với SÓng to sió lớn lần này.

Diệp Phàm mượn đại thế của thiên hạ, dẫn phát lên bạo động lần này, quả thực làm cho Phật môn như đứng giữa đống lửa, như ngồi trên đống than, không cẩn thận một cái thật sự có thể sẽ trở thành mục tiêu công phạt của cả thế gian, có họa lớn dao động tới nền tảng của cổ giáo.

Tới giờ khắc này, bốn phương tầm hướng đều rung chuyển, cả thế gian đều chú ý, rất nhiều người đều đang chờ mong.

- Xin hỏi chư phật Tu Di Son, vì sao nhốt đệ tử ta. độ hắn làm nô dịch, cỏ thả ra hay không?

Diệp Phàm truyền lời, thoạt nhìn tuyệt không cường thế, mang theo giọng điệu thương lượng.

Tây Mạc cự tuyệt, cũng không thả Hoa Hoa xuống núi.

Diệp Phàm cười lạnh! Ngay một ngày này, hắn dẫn theo đại quân, chậm rãi tiến thẳng tới Tây Mạc. Long Mã, Cổ Kim Bằng. mười một vị Thánh Vương đi đầu, còn Tề La, Đông Phương Dã, Lệ Thiên... cũng đều là cảnh gÌỚÍ Thánh Vương, cùng với các Thánh giả Tiểu Tước nhi, Diệp Đồng, Khương Đình... có thêm Thần Tầm Công chúa, Thần Tầm đạo nhân, Khổng Tước Vương. Hoàng chủ Đại Hạ, Yêu Nguyệt Không... rất nhiều viện thủ cường đại.

Không hề nghi ngờ, đây là một đoàn đại quân khủng bố, cũng nhau buỏng xuống Tây Mạc, khí tức chấn động vòm trời, trời rung đất chuyển.

Trong thời gian đó còn có những người khác lục tục gia nhập vào, mà Cơ Tử Nguyệt cũng ở trong đó.

Quá khứ Diệp Phàm chí từ xa dõi mắt nhìn về phía Tu Di Sơn, nhưng chưa bao giờ leo lên tới, ngày nay hắn dẫn dắt đại quân bức tới gần, sắp sửa tấn công!