Nhưng bốn vị Lang quân Kim Xà thật sự rất nghịch thiên, bốn con Kim Xà nhanh như điện, hóa thành tia chớp màu vàng rời khỏi đây, xuất hiện tại khoảng không phía xa, khí tức khủng bố của Đại Thánh tuyệt thế cũng không thể trấn trụ được bọn họ.
Bọn họ dùng đuôi lấn chấm đất, thân thể màu vàng to bằng thùng nước tràn ngập câm giác cường đại, giống như bốn cây Thần thương màu vàng đứng thẳng tấp, nhìn chằm chằm vào Hôi Giao, từng con đều có ánh mắt lạnh lẽo.
Tam Lang quân màu vàng sắc mặt lạnh lùng, nói:
- Xà và giao có quan hệ thân mặt, chẳng lẽ thật sự muốn làm khó chúng ta hay sao?
- Trong cổ vực mà ta thống trị, giết con dân của ta, không thể không nghiêm trị!
Hôi Giao nói. Lần này nó tự minh ra tay, vươn ra một cái móng vuốt màu xám, lập tức bao phủ thiên địa, che lấp càn khôn.
Phiến tinh không này đều rung chuyển, giống như có một con chân long hàng lâm, một cái xoay người cũng có thể hủy diệt cả vũ trụ.
Bốn vị Lang quân của Kim Xà tộc vẫn rất cường thế, mặc dù gặp phải Đại Thánh, nhưng cũng không muốn cúi đầu, muốn cứng rắn va chạm, dùng lực đánh một hồi, đủ để thấy bọn họ đáng sợ tới mức nào!
Bốn thân rắn màu vàng tỏa ra hào quang rực rỡ, trên đầu bọn họ xuất hiện một góc trận đồ, phong cách cỗ xưa nhưng mang theo một cỗ khí tức nguy hiểm, sau đó tất cá đều buông xuống từng đợt hỗn độn khí.
Trận đồ chuyển động, chấn động bốn phương tầm hướng, hỗn độn khí hạ xuống này đã thủ hộ bọn họ vào trong, ngay cả giao trảo của Đại Thánh cũng không thể đột phá vào được.
Kết quả này khiến cho chư hùng đều sợ hãi, bất kể là cổ thú trong thần thoại săn bắn khu, hay là các thí luyện giả, ai cũng khiếp sợ.
Bốn vị Lang quân Kim Xà tộc làm việc ương ngạnh, thiết huyết giết chóc, quả nhiên có vốn để tự phụ, dám khiêu chiến với Đại Thánh, đổi thành người khác, thì ai dám làm vậy đây?
Hôi Giao còn đang độ tráng niên, tiến vào lĩnh vực Đại Thánh chưa được bao nhiêu năm, nhưng cũng không phái Thánh Vương có thể so được, có địa vị thống trị tuyệt đối, nhưng giờ phút này cũng không thể giết được bốn con Kim Xà này.
Phiến tinh không này chấn động, đa số cổ thú đều lộ ra vẻ khó tin!
- Rống...
Hắc hổ dài ba ngàn trượng này rít gào, dường như thừa hưởng sự phẫn nộ của chủ nhân, lao nhanh về phía trước, trời rung đất chuyển, hắc vụ ngập trời.
Trong mất Hôi Giao có từng tia sáng bắn ra. hóa thành từng sợi dây nhô, sắc bén tuyệt thế, giống như từng luồng kiếm quang, chém ngang trời tới đối phương, nó nhảy khỏi đầu hổ, chân thân hạ xuống. trấn áp bốn con Kim Xà này.
Ầm...!
Trên đầu bốn Lang quân Kim Xà. bốn góc trận đồ rung chuyển, khí tức càng tăng lẻn, hơn nữa phía sau còn phát ra các luồng sáng rực rỡ, giống như vạn luồng sát khí, bắn ra vô số bóng dáng cổ Thần, đó là một cái con Đằng Xà!
Bọn họ triển khai phản kích, quyết đấu với Đại Thánh tráng niên, đây là một loại ngạo khí đáng sợ, e rằng gặp phải cổ Thú Vương bọn họ cũng không lùi bước, dám đánh một trận!
Bốn góc trận đồ hợp nhất, hiện ra một con Đằng Xà, phát ra ánh sáng vạn trượng, xé rách tinh không, rất nhiều cổ thú và thí luyện giả gặp tai ương, bị dư chấn ép thành bùn máu.
Hôi Giao không thể tấn công vào được, hơn nữa còn gặp phải đại phiền toái. Đằng Xà trận đồ hợp nhất đang không ngừng quét ra các luồng tiên quang, tạo thành uy hiếp cho hắn.
Mọi người đều hiểu được, trận đồ này không phải là nhỏ, tất nhiên là bí bảo quán thế rất khó lường, có đại uy lực, có khả năng tranh phong với Đại Thánh, khiến đối thủ phải tránh lui.
Bốn Lang quân Kim Xà quá cường thế, hợp thành một thể đế tấn công, bốn con Kim Xà dung hợp vào trận đồ, lưu chuyển hỗn độn khí, trong thời gian ngắn Đại Thánh cũng không bắt được chúng, liều mạng huyết chiến. - Bốn con rắn này thật sự rất mạnh, hơn nữa trận đồ kia khiến cho Hôi Giao mới vào Đại Thánh cảnh chưa được bao nhiêu năm cũng phải cố hết sức, thắng bại khó lường trước được.
Bàng Bác lộ ra vẻ mặt ngưng trọng.
Đúng lúc này, một bên chiến trường khác cũng xảy ra biến hóa kinh người. Địa Thi đại chiến Huyền Quy càng ngày càng kịch liệt, trên người bắn ra vài luồng máu màu đen, rniệng vết thương rất sâu.
Huyền Quy cực kỳ cường đại, cảnh giới cao hơn hắn, hơn nữa có thiên phú thần thông, bát quái đồ trên quy xác kia là tâm huyết cả đời của nó, lấp lánh trong suốt, bắn ra các luồng sáng, có thế định càn khôn, phá vạn vật.
Đương...
Địa Thi há mồm phun ra một cái chuông nhỏ màu đen, từ từ vang lên, toàn thân đen nhánh, tản ra một loại khí tức khiếp người, giống như đồ chôn cùng cả vạn người chết được đào ra.
Loại âm thanh này thật sự rất đáng sợ, chấn động lao thẳng tới linh hồn của con người, khiến cho hồn phách ly thể, thần thức chi hỏa chuẩn bị tất, thân thể trở thành cái xác không hồn.
Thứ này quả thực chính là một cái chuông tang!
Huyền Quy chấn động, bị đánh tới mức trở tay không kịp, nguyên thần ngay tại chỗ xuất khiếu, đây là bị chấn văng ra. bát quái thần quang tạm thời trở nên ảm đạm. T.r.u.y.ệtruyenyy.vn Đương...
Cái chuông màu đen biến lớn, cao trên vạn trượng, bao phủ trong vũ trụ hư không, chấn ra từng đợt sóng âm đáng sợ, trực tiếp mở ra cánh cửa Địa Ngục.
Huyền Quy hét thảm một tiếng, nguyên thần sóng âm của tiếng chuông đánh nát. chỉ còn lưu lại một khối thân thể, bị Địa Thi thu đi, luyện hóa vào trong một cái cổ khí.
Tình huống chuyển biến, thắng bại phân ra. khiến cho mọi người ngẩn ra, sau đỏ đều lộ ra hàn ý, đây là loại pháp khí cỡ nào a. Địa Thi có thân thể kim cương bất hoại, còn cầm trong tay chuông cổ chuyên giết nguyên thần của người khác, khiến cho các chí tôn trẻ tuổi đều vô cùng kiêng kị.
Đột nhiên giết chết, khiến cho ai cũng phải kinh sợ!
- Cái chuông này rất không tầm thường, giết chết hồn phách của con người, là đại tang chi chung từ xưa đến nay.
Diệp Phàm trầm giọng nói, cảm giác đây là kết quả của một pháp khí Phật môn bị ma hóa.
Địa Thi nếu là đệ tử của A Di Đà Phật, pháp khí này không chừng năm đó đã từng được khí tức của A Di Đà Phật Đại đế tẩm bổ, ngày nay hoàn toàn hóa Phật thành Ma, rất khó nói nó khủng bố tới mức nào.
Xa xa, tiếng kêu thảm thiết liên tiếp vang lên, Thần tộc Sân Lam cũng mở ra một đường máu, thân thể phát ra hào quang vô cùng tận, xông ra phía trước, đánh đâu thắng đó, không ai cản nổi.
Nhưng càng lúc có càng nhiều cổ thú lao tới. trong đó cả cường giả Thiên Vương cấp, cũng chính là tồn tại cấp bậc Thánh Vương đính phong, nơi này trở nên đại loạn, máu tươi văng khắp nơi, hỗn chiến cực kỳ thảm thiết.
Tổng cộng có mười một, mười hai vị chí tôn trẻ tuổi bị nhốt tại đây, tất cả đều đang đẫm máu giao chiến.
Mài cho tới lúc này, mọi người mới nhìn rõ thực lực chân chính của bọn họ, mỗi người đều vô cùng khủng bố, có con bài chưa lật cực kỳ cường đại.
Phì... phì...
Con cự xà to như ngọn núi kia rốt cục cũng hướng về phía Bàng Bác ra tay, hơn nữa còn muốn cuốn cá Long Mã vào, nơi đây bắt đầu xảy ra cuộc giao chiến rung trời.
Diệp Phàm cũng bị vây công, có rất nhiều cổ thú xuất hiện, bốn con long sa. sáu con đại màng, tầm con cổ giao, tất cả đều có thể chấn nhiếp một tinh vực, chỉ huy đại quân cổ thú đông nghịt, lao tới tấn công.
Hơn nữa, còn có thêm nhiều thái cổ dị chủng xuất hiện, muốn huyết tẩy nơi đây!
Chúng đến từ đâu, tại sao lại sống được trong vũ trụ cô quạnh? Đây là nghi vấn chung của tất cả mọi người.
Nơi này có tên là thần thoại cổ săn khu, là ai mệnh danh Đế Tôn của Thiên Đình, cổ, hay là Chư Thần, chẳng lẽ nơi này thật sự là khu săn bắn của các chí cường giả thời đại thần thoại hay sao?
Đột nhiên, một luồng Thần âm từ trên cao truyền đến, từng luồng gợn sóng màu vàng lan ra, không ngừng khuếch tán, rất nhiều cổ thú thấy vậy, lập tức giống như thủy triều rút đi, phi thường nhanh chóng. - Thần thoại bỉ ngạn!
Mọi người nghe được cổ thú tê rống.
Tinh không im lặng lại, âm thanh kia vẫn tiếp tục vang lên. phía trước có một tòa đạo đài, lưu lại rất nhiều dấu vết loang lổ, đây là cổ thai từ thời đại thần thoại, chính là nó đang phát ra tiếng Thần âm này. - Đây là một tòa Thần đàn, dụng để truyền bá tin tức!
Thần tộc thiên nữ Sân Lam cẩn thận quan sát, nhận ra lai lịch của nó, liền nói ra công dụng của nó.
Không có gì để trì hoàn, mọi người đuổi theo, đại quân cổ thú chìm sâu vào vực môn. bắt đầu vượt qua, vô cùng vội vàng rời đi, vẫn còn có không ít dị thú đi lẻ.
Đáng tiếc, chúng có cấp bậc không đủ, chỉ biết thần thoại bỉ ngạn cần được triều bái, đó là nơi gần với Thần linh, không thể mô tả chính xác, không biết quá khứ của nó.
Chỉ có những người có đại thần thông mới có thể tới gần được, các cổ thú bình thường thì đều chỉ có thể đứng phía xa mà nhìn.
Các chí tôn trẻ tuổi đuổi theo, từng người đều vượt qua hư không, xuất hiện trong một phiến tinh không khác, rất nhanh đi tới gần một vùng cổ địa.
Nơi đó có một dải đá ngầm, xếp hàng trong hư không, đa số cổ thú lao về phía trước, nhưng cuối cùng lại đều dừng lại, chỉ có thống lình, quân chù cường đại nhất thì mới có thể tới gần.
Vào lúc này, bốn Lang quân Kim Xà, Thôn thiên thú, Địa Thi, Thần tộc, Thánh linh đều tới đây, bọn họ đồng thời chấn động, bởi vì đã cảm nhận được một loại khí tức tuyệt thế khủng bố!
Nơi này giống như dải đá ngầm trong Chư Thần cấm Kỵ Hải, đứng tại đây, có thể nghe được thanh âm đại đạo, vô cùng thần bí, có các loại tiên huy chiếu xuống.
Các thống lĩnh thần màng, long sa, cổ giao đều xuất hiện, nhìn lên dải đá ngầm. nhìn chằm chầm vào thần thoại bỉ ngạn. trong mắt tràn ngập khát vọng và chờ mong.
Đột nhiên, một thân ảnh mờ ảo hiện lên, xuất hiện trên dải đá ngầm, có thể nói đó là hóa thân của đại đạo, trấn áp trời xanh, hắn rất mơ hồ, cán bản không thấy rõ hình dáng.
Theo hắn xuất hiện, thiên địa ầm vang, chư đạo cộng minh, một vài cổ dược từ trong hư không xuất hiện, rơi xuống đám cổ thú đông đúc kia.
- Từ đâu tới vậy?
Mọi người đều không thấy rõ, cảm thấy giống như là sinh ra từ hư không vậy.
Mà ngay vào lúc này, từng chiếc lá trong suốt bay xuống, tràn ngập một loại khí tức sinh mệnh kinh người, giống như một hải dương thần lực.
- Đây là... lá của Sinh mệnh cổ thụ!
Đồng tử Diệp Phàm co rút lại.
Thân ảnh mơ hồ tiên dải đá ngầm kia là ai, tại sao lại quá mức đáng sợ như vậy, tại sao khi hắn xuất hiện, thì các lá cây Sinh mệnh cổ thụ lại trở nên khô héo, rời cành? Đó chính là Bất Tử Thần Dược a!
Các chí tôn trẻ tuổi đều bị dọa cho ngây người.
Khó trách sẽ có nhiều cổ thú như vậy, thần thoại bí ngạn có tiên dược nghịch thiền cỡ này hạ xuống, tất nhiên đáng giá để thù hộ, đưa tới rất nhiều cổ thú chí cường. - Sao lại thế này, tất cả cổ thú đều bị người ta nuôi dưỡng ở trong này ư?
Nơi này là thần thoại cổ săn khu. là nơi cổ thú tụ tập, tất nhiên cần nuôi dưỡng chúng, chẳng lẽ từ xưa tới nay đều như vậy, qua một đoạn thời gian, thì sẽ có cổ thần dược hạ xuống ư?
Thần thoại bỉ ngạn rất gần với Thần linh, quả nhiẻn là thần bí, khiến người ta phải rung động!
Trong vũ trụ hôn ầm, một mảnh đá ngầm trôi nổi, dường như đã tồn tại từ rất xa xưa, khó có thể đến gần, đây là bỉ ngạn của thần thoại cổ vực hay sao?
Chỉ có ánh sao mờ nhạt chiếu xuống, không thể chiếu rọi ra toàn bộ nơi này, hư ảnh mông lung trên dải đá ngầm kia là ai, tại sao lại hiện ra ở đây?
Đối mặt với hắn, mỗi người đều sinh ra kính sợ từ trong tâm khảm, giống như đang nhìn thấy một vị cổ Thần bất hủ, xương cốt đều phát run, muốn quỳ sát xuống. Trên dải đá ngầm, chung quanh thân ảnh mơ hồ có chư đạo cộng minh, thiên âm vang lên, giống như một vị đạo tổ đang giảng đại đạo trong thiên địa, giải thích bí mặt về trường sinh bất hủ.
Cấp bậc của người này là không thế đánh giá được, hắn khiến cho linh hồn người ta phải rung động, mặc dù mạnh như bốn Lang quân Kim Xà cũng không dám nói câu nào, chỉ đứng yên từ xa mà nhìn.
Thần tộc, Thôn thiên thú, Thánh linh, Thực Thiêm thú, Địa Thi cũng trầm mặc, đứng tại một nơi, bình tĩnh quan sát, người này rốt cuộc là ai? Quá mức thần bí!
Mùi dược ập vào mũi. trên bầu trời trong suốt sóng lạn, thỉnh thoảng có cổ dược rơi xuống, Diệp Phàm mở tay ra, có một gốc dược linh hai vạn năm bay đến, có tử vụ bốc lên, dừng lại trong tay hắn. - Thứ này có chút khó tin, rất quỷ dị, dược thảo này từ đâu mà đến, tại sao lại không ngừng từ trên trời hạ xuống, nguồn gốc của chúng ở đâu?
Bàng Bác dùng linh giác cường đại tìm kiếm, nhưng vẫn không có chút kết quả nào.
Dược thảo sáng chói nhất, tất nhiên là lá của Sinh mệnh cổ thụ, từng chiếc lá trong suốt, phát ra tinh khí mênh mông, khiến cho cả vũ trụ hắc ầm cũng dần sáng lên theo.
Chúng hóa thành một mảnh mưa ánh sáng, rơi xuống hư không, phát ra rồi một đợt đại chấn động. Các bá chủ, thống lĩnh, quân vương trong đám cổ thú thì tất cả đều đi tranh đoạt, liều mạng giao chiến, máu tươi không ngừng văng ra.
Không riêng gì bọn chúng, ngay cả Long Mã cũng gia nhập vào trong. Tổng cộng có tất cả mấy chục chiếc lá của Sinh mệnh cổ thụ, mỗi một lá đều là báu vật, tỏa ra các luồng sáng rung động lòng người.
Bàng Bác cũng ra tay, đánh văng ra một con bá chủ cổ thú đang nhằm về phía mình, sắp bắt được một chiếc lá lực rỡ. Đột nhiên, một bàn tay màu đỏ to lớn vỗ đến. kéo theo mùi máu tanh gay mùi. giống như một biển máu cuồn cuộn ập tới. - Ngươi dám!
Bàng Bác khẽ quát, hắn bị chí tôn trẻ tuổi Huyết Thú tập kích, muốn tranh đoạt chiếc lá này với hắn.
Ầm...
Hai người va chạm một chưởng, phát ra các luồng sáng rực rỡ, không gian nơi này lập tức bị xé rách, hoàn toàn vỡ nát.
Huyết Thú cũng không ham chiến, bởi vì hắn biết rõ ngoại trừ Bàng Bác ra, Diệp Phàm có thể còn đáng sợ hơn, hắn liền vọt qua luôn, còn Bàng Bác thì vươn tay, chụp lấy chiếc lá cây này để thu về.
Huyết Thú tuy rằng rời khỏi, nhưng thân thể lại giống như một cái động không đáy, hấp thu tinh khí khấp nơi, muốn hút tất cả các loại cổ dược, tiên diệp về minh.
Trong lòng bàn tay Huyết Thú có một cái cổ bồn rất nhỏ, chỉ cao có ba tấc, nhưng lại có thể nuốt cả vạn vật, vô cùng đáng sợ. Nó mang dáng vẻ tang thương. trên bề mặt có khắc hai chữ bàng thái cổ thần văn: Tụ Bảo.
Đây là tụ bảo cổ bồn, tuy rằng không phải là đế khí, nhưng cũng phi thường thần bí. có thể nuốt các binh khỉ, Pháp bảo của địch nhân, khiến cho người ta khó lòng phòng bị. - Chết tiệt!
Bàng Bác tức giận kêu to, chiếc lá kia mắt thấy sắp tới tay lồi, nhưng lại bay về phía Tụ Bảo Bồn, không phải chiến lực không địch lại đối phương, mà là kiện bảo bối này khiến người ta rất bất đắc dĩ.
Diệp Phàm trong miệng phát ra một tiếng quát khẽ, nhanh chóng ra tay, vận chuyển bí quyết chữ "Binh", toàn thân phát ra từng đợt thần huy, eiống như cỏ một bàn tay vô hình đang nắm lấy Tụ Bảo Bồn.
Các tiên diệp này đều bay ngược lại. từ bên cạnh bảo bồn quay về, hơn nữa trong bồn còn phát ra một tiếng vang nhẹ, hai kiện Thánh khí rất mạnh cũng rung động, bị mạnh mẽ kéo ra.
Huyết Thú rít gào một tiếng, trong mất hung quang đại thịnh, đây thật đúng là ăn trộm gà không được mà còn mất nắm gạo, đây là lần đầu tiên có người đoạt ngược bảo bối của hắn.
Keng...
Ngay cả tụ bảo cổ bồn cũng rung động lên. thiếu chút nữa bị Diệp Phàm cướp đi. nhưng Huyết Thú rốt cuộc cũng có tu vi siêu phàm nhập thánh, cực kỳ cường đại, lòng bàn tay phát ra một luồng sáng, mạnh mẽ thu cổ bồn lại.
Ầm...
Đột nhiên, trên dải đá ngầm này tản ra một cỗ khí tức tang thương cổ xưa. rung động khắp tinh không. ngoại trừ vài chiếc lá của Sinh mệnh cổ thụ, đại đa số đều hóa thành một thân ảnh mảnh quang vù, vờn quanh mơ hồ kia, chư hùng cũng không dám vọng động.
Đạo âm vang lên không dứt, mơ hồ thân ảnh kia miệng tụng chân kinh, vang lên khắp thiên địa, giải thích các chân lý bất biến trên đời, khiếng người ta phải động dung, chìm trong say mê. - Hắn đang tụng Thanh Đế Cổ Kinh?
Bàng Bác trong lòng nhảy rộn, vô cùng rung động, hắn nghe ra Thanh Đế diệu pháp, là Cổ Kinh của Yêu đế, hắn liền dùng tâm đi nghe.
Đồng thời, Thần tộc Sân Lam, bốn vị Lang quân Kim Xà tộc, thái cổ Thần Ma hậu đại Tang Cổ cũng đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, bọn họ cũng nghe được các nội dung quan trọng trong bộ kinh văn này, liền dùng tâm đi nghiền ngẫm.
Kỳ thật, không chỉ bọn họ, mọi người đều Nliư vậy, bao aồm rất nhiều cổ thú bá chủ, thậm chí cả các sinh vật cổ không có tư cách đi tới gần, thì cũng ở phía xa lắng nghe đạo âm, tìm hiểu được đạo pháp của mình. - Hắn đang tụng kinh của ta ư?
Diệp Phàm lộ ra vẻ kinh ngạc, điều này rất không có đạo lý, hẳn là chuyện không có khả năng xảy ra, kinh của hắn thuộc loại tự nghĩ ra, còn chưa lưu truyền trên đời, tại sao lại bị người này biết được.
Hẳn thông qua biếu hiện của đám người Bàng Bác, Long Mã, lập tức hiểu được, người này tụng một loại chân nghĩa đại đạo không lố rằng, khiến cho mỗi người đều có cảm ngộ của riêng mình.
Đây thật đúng là thủ đoạn khó lường, xưng là nghịch thiên cũng không sai, tuyệt đối thể hiện đạo hạnh cao thâm tới mức cực hạn, nếu không sao có thể làm như thế được.
Đúng lúc này, ngay cả Hôi Giao cấp Đại Thánh kia cũng hiện thân, đứng ở cách đó không xa, dụng tâm đi nghe, toàn thân phát sáng, hiểu được đạo của chính mình.
Tang Cổ, Địa Thi, Đồng Nghĩ Vương, Thôn Thiên cổ thú đều lần lượt thức tỉnh, cũng hiểu rõ loại huyền bí này giống như Diệp Phàm, tất cả đều rung động.
Dưới phiến tinh, không này, tụ tập nhiều cổ thú như vậy không phải là không có đạo lý, không chỉ cách mỗi đoạn thời gian có cổ dược hạ xuống, mà còn có người giải thích đại đạo, làm cho bọn chúng ngộ ra pháp môn của mình. - Thần chi bỉ ngạn, một khi đạt tới, có thể thấy được Chư Thần, sau một thời gian. lại bắt đầu thỉnh thoảng hạ xuống Bất tử tiên dược, chứng minh Thần muốn thức tỉnh hay sao, muốn gặp chúng ta ư!
Bá chủ trong số các cổ thú tự nói. nhìn chằm chằm vào thân ảnh mơ hồ trẻn dải đá ngầm kia. dụng tầm ở hiểu rõ lĩnh ngộ về đại đạo này.
- Nơi này quả nhiên thần bí, trường tồn từ xưa tới nay, có rất nhiều điều khó hiểu.
Bàng Bác từ lâu đã thanh tinh, nhưng vẫn đang lĩnh ngộ, tuy nhiên đã không rung động giống như vừa rồi nữa, mà đang nói chuyện với Diệp Phàm.
Hơn mười vị chí tôn trẻ tuổi đều âm thầm nghi hoặc, cảm thấy nơi này lất mịt mù. mọi người đều buông ra thần thức, nhưng lại không phát hiện được cổ dược từ nơi nào rơi xuống!
Cũng không biết qua bao lâu, thân ánh trên dâi đá Ngầm đã biến mất, tiếng tụng kinh cũng ngừng lại, thiên địa khôi phục thanh tĩnh, mấy chục chiếc tiên diệp bay về phía bốn phương tầm hướng, dẫn tới một hồi huyết chiến.
Đây là một cuộc đại chiến kịch liệt, bất kể là bá chủ, hay là Đại Thánh như Hôi Giao, hoặc là thiên kiêu vô địch như bốn Lang quân Kim Xà, tất cả đều lao tới tranh đoạt.
Bàng Bác, Long Mã cũng cướp được một ít dược thảo, đã lui ra phía sau, không muốn tham dự quá vào, vì liều mạng huyết chiến cũng không phải là mục đích chân chính của bọn họ khi tới đây.
Ngón tay Diệp Phàm đang cầm theo một chiếc lá, dụng tâm đi cảm ứng, tin chắc rằng đây là lá của Sinh mệnh cổ thụ, bởi vì hắn đã từng có được khi ở Vĩnh Hằng cổ tinh vực.
Đương nhiên, đó là lá cây đã rụng xuống rất nhiều năm, mà chiếc lá này lại mới từ trên cây rụng xuống, rõ ràng cảm giác được hai loại có sự khác nhau.
Diệp Phàm lẩm bẩm:
- Chúng ta đến gần mục tiêu rồi. cái gọi là cổ thụ hẳn là ngay tại bờ đối diện.
Mưa máu bay tán loạn, thây cốt chất thành núi, cổ thú cuồng bạo, rất nhiều bá chủ hạ xuống, tham dự vào trận tranh đoạt đại chiến này, ngoại trừ Hôi Giao ra, các Thú Tôn khủng bố tại cổ săn khu cũng khiến cho bốn Lang quân Kim Xà, Tang Cổ, Địa Thi, Thần tộc Sân Lam đều không thể không tránh lui.
Nơi này từ xưa đã là một loại Thần địa, là chỗ mà đại quân cổ thú đạt được chỗ tốt lớn bằng trời, sao có thể để cho người ngoài đến nhúng chằm, bọn chủng đều đồng lòng đuổi giết những kẻ ngoại lai này.
Trong quá trình này, thỉnh thoảng có mấy vị chí tôn trẻ tuổi liên thủ với nhau, giết chết mấy con bá chủ, rốt cục hiểu được không ít bí mặt.
Đàn thú này tuân theo cổ huấn, thủ hộ thần thoại bí ngạn, cách một đoạn thời gian có thể đạt được chỗ tốt rất lớn.
Cổ săn khu, nuôi dưỡng, Thần chi bỉ ngạn..., những thứ này sống nhờ lẫn nhau, không phải là quan hệ độc lập. Nơi này là một vùng đạo thổ rất trọng yếu, thần thoại bỉ ngạn tồn tại, hấp dẫn rất nhiều cổ thú quân chủ đến triều bái.
Dái đá ngầm này là cầu nổi với chỗ của Chư Thần, tương truyền nơi này có một mánh Thần linh hải, một khi vượt qua, liền có nghĩa là đạt được thiên địa tán thành, có thể được gặp Chư Thần, Đại đế, bờ biển bên kia chính là chỗ mà chúng sinh, đều khát vọng đi tới. - Sao ta không thấy có vùng biển nào vậy?
Bàng Bác nghi hoặc.
Bởi vì đã lục soát được trí nhớ trong đầu của vài con bá chủ. tất cả cổ dược, tiên diệp đều đến từ một bờ biển khác, là thứ mà Chư Thần ban cho.
- Khổ Hải không xuất hiện, chĩ có người được Chư Thần tán thành, thì mới có thể nhìn thấy. Mà muốn vượt biển đi tới bờ bên kia, thì cần có tạo hóa lớn hơn nữa. Đại Thánh Hôi Giao, các cổ thú bá chủ thì đều đang đợi cơ hội này.
Diệp Phàm nói, hắn hiểu được thêm vài thứ nữa, trên mặt lộ ra vẻ trầm tư.
Trên thực tế, không chỉ là Hôi Giao đang chờ, cho dù là tổ tiên của bọn họ, trong năm tháng vô cùng vô tận này, đã có rất nhiều Thú Tôn đến cổ săn khu, nhưng lại không cỏ bao nhiêu người đi tới được bờ bên kia.