Mặt mày Thương tộc ai nấy đều âm lành, không thể kiềm chế nỗi giận trong lòng, vô cùng căm tức Diệp Phàm. Mấy cường giả trong bóng tối dùng thần thức truyền âm, chuẩn bị một cấm khí muốn đột nhiên tập kích, trấn sát Diệp Phàm. - Dược Vương...
Một lão già nghiến răng nghiến lợi, nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm, thoạt nhìn như sắp lao tới đánh giết bất cứ lúc nào.
Diệp Phàm vẫn không hề để ý như cũ, dẫn Dương Hi chuyển động ở bên ngoài, gần như xem hết cả một vùng núi lớn, bước chân hạ xuống đều có một loại thần vận.
Tiểu phá hài từ mò, chớp đôi mắt to, hỏi đông hỏi tây. Hai thân ảnh một lớn một nhỏ hồn nhiên không để ý, chẳng hề quan tâm tới đám người kia, siêu nhiên tự tại. - Tới vừa hay. Nếu hắn không tới thì ta còn muốn đích thân xuất quan giết hắn, tuyệt không cho phép Thánh thể có huyết mạch thuần khiết tồn tại cùng tộc ta!
Ở sâu trong Thương tộc có âm thanh ác nghiệt vô tình truyền ra từ bóng tối.
- Hai vị thúc tổ xuất quan sớm rồi!
Mấy vị quản lý ở sơn môn mừng rờ, sát ý trên người càng dày đặc. Text được lấy tại http://truyenyy.vn
- Huyết mạch Thánh thể bất kể đời nào đều nhất định bại vong!
Sâu trong ngọn núi tú lệ, giọng nói kia càng âm trầm hơn, vẫn truyền ra từ trong bóng tối, nói với tộc nhân của hắn sẽ lập tức xuất quan.
- Ngươi chịu vạn kiếp bất phục cho ta đi!
Ở sơn môn, tên Thánh nhân uy mãnh kia kêu to, cùng với lão Thánh nhân râu tóc bạc trắng cùng động thủ, hợp lực thúc dục một kiện cấm khí, triển khai tập sát tuyệt thế.
Các loại Pháp trận quanh sơn môn đồng loạt lóe lên. Có rất nhiều trận đồ bí ẩn được bố trí, lúc này đều sống lại làm khó dễ.
- Vút...
Một tiếng chuông ù ù vang lên, chấn động thiên địa, khí phách tuyệt thế, giống như vũ trụ mênh mông rơi xuống, khủng bố ngập trời.
- Bá Chung?!
Diệp Phàm lộ dị sắc, cảm nhận khí tức rất gần ở phần mộ phía trước. Lúc này một cự chung đột ngột giáng xuống từ trên trời, trấn sát về phía hắn.
- Thánh thể, chúng ta nhịn ngươi lâu rồi. Hình thần câu diệt cho ta!
Thánh nhân uy mãnh kia rống to, khiến cả vạn dãy núi đều chấn động, Cổ Thánh râu tóc bạc trắng kia thần sắc cùng ác nghiệt, hợp lực tế chung.
- À, ta cùng chờ rất lâu rồi, vừa kịp.
Diệp Phàm điềm tĩnh không nao núng, lôi tiểu Dương Hi hóa thành một luồng hào quang, vận chuyển bí quyết chữ Hành, ngay lập tức đã lướt đi cả trăm dặm.
Đại chung kia đánh vào khoảng không. Nơi đó chỉ còn lại một cái bóng mờ. Nó tòa ra từng luồng đạo ngân, xé rách trời đất, tiếng chuông đinh tai nhức óc.
Giờ khắc này bên ngoài đất lành xuất hiện một loạt dấu chân, tất cả đều phát sáng, nhìn kỹ hóa ra đều do Diệp Phàm lưu lại, là những nơi hắn đã bước qua.
Ầm ầm!
Đây là từng đạo trật tự thần liên, ánh sáng chói mắt, do Nguyên Thiên Văn Lạc cấu thành, hoàn toàn che kín bên ngoài địa vực. dọc theo cổ mạch trong lòng đất mà lan tràn ra.
Cả vùng núi sông tráng lệ thiêu đốt, long trời lờ đất, nhật nguyệt vô quang, hóa thành một nơi khủng bố vô cùng. Các loại văn lạc đan xen, biến nơi này thành tuyệt địa. - Chuyện gì vậy?
Thương gia đều kêu to, tất cả thất kinh. Bởi một số Pháp trận của Thánh nhân đều sụp đổ, long mạch trong lòng đất thay hình đổi vị, biến đối phương hướng khiến Pháp trận Thánh nhân khắc trên mặt đất sụp đổ hơn phân nửa.
Đây là nguyên đạo thần thuật!
Diệp Phàm vừa rồi đối chọi gay gắt với Thương tộc, âm thầm khắc Nguyên Thiên Văn Lạc, giờ phút này kích hoạt toàn bộ, long mạch sôi trào, thay trời đổi đất, khiến cả sơn môn bắt đầu sụp đổ.
Ầm ầm!
Vài ngọn núi lớn sụp đổ, sơn môn bị biến thành đất bằng. Sông núi nơi này tan vỡ, Pháp trận Nguyên Thiên phát huy uy lực tới cực hạn.
Đây là một cỗ khí thế không thể ngăn cản, bẻ gãy nghiền nát, giống như hồng thủy vỡ đê, mang theo thần lực ngập trời, đánh gãy núi non, mãnh liệt mênh mông đánh về phía vùng đất lành. - A...
Chư hùng Thương gia kêu to, toàn bộ đều khiếp sợ, không rõ làm sao các Pháp trận ẩn phục đều tan biến trong nháy mắt, tràn vào bên trong.
Lúc này ánh mắt Diệp Phàm lạnh lẽo, rốt cục ra tay, gần như một tia chớp theo dao độn của Nguyên Thiên đại trận lao vào Thương gia, vung quyền chém giết.
- Pháp trận cấm kỵ, ngăn cách sơn môn!
Có người kêu lớn.
Ánh sáng bừng lên thành phiến, nối tiếp lại trở thành một quầng sáng nhưng vân không thể ngăn cản nổi sự sụp đổ. Nguyên Thiên Thần Trận thay đổi long mạch trong lòng đất, làm chúng hoàn toàn tan rã.
Nếu trước đây Diệp Phàm khẳng định không làm được những chuyện này. Nhưng ngày này hắn là Thánh nhân tầng tám, Nguyên Thuật thông thần, có thể phát hết vạn pháp!
Phụt!
Vài người bày trận đều bị văn lạc Nguyên Thuật giết chết, trực tiếp nổ tung, hóa thành bùn máu.
Diệp Phàm đi trước, giờ khắc này không che dấu thêm, huyết khí màu vàng ngập trời tràn ra, đi tới gần Thánh nhân uy mạnh, nện xuống một quyền khiến trời sụp đất nứt.
Đây là một vị thánh giả cường đại nhưng căn bản không thể chặn một kích của Diệp Phàm, đầu tiên là cánh tay nổ tung, sau đó thân thể trở thành pháo hoa, hình thần câu diệt.
Cổ Thánh bên cạnh hét lên giận dữ, đại chung trên bầu trời đánh xuống. Đây là một cấm khí hiếm thấy, còn hơn cả Thánh binh, có khí tức của Bá Chung.
Coong!
Từ mi tâm của Diệp Phàm bay ra một cái đỉnh, đập về phía đại chung. Đột nhiên thiên địa sụp đổ, ù ù chấn động. Núi non sụp đổ thành phiến, trên mặt đất có đủ loại trận văn lóe sáng. Nguyên Thiên Pháp trận cũng hiện ra. - Mảnh nhỏ của Bá Chung!
Trong mắt Diệp Phàm bắn ra hai luồng thần quang rực rỡ. Đại chung này không đơn giản, tuy rằng nứt nẻ như trong đó lại có một mảnh nhỏ bất đồng, thần quang đại thịnh, giống như sắp sống lại vậy.
Hắn quát khè một tiếng, Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh nổ vang, kiếm khí hỗn độn bắn ra bốn phía, bổ toàn bộ vào mảnh nhỏ này, khiến hào quang của nó lập tức âm đạm đi, bay tung ra ngoài. - Thu!
Ở sâu trong Thương tộc, một giọng nói lạnh lùng truyền đến. Mảnh nhỏ Bá Chung ảm đạm ánh sáng, hóa thành một ngôi sao băng bay về phía kia.
- Thánh thể, ngươi dám quấy rầy Thương gia ta, người có dòng máu Thương Thiên Bá Huyết trong cơ thể ngươi sẽ dùng cả tộc giết ngươi!
Cổ Thánh đầu bạc rống giận, ra sức chống cự.
Nhưng dưới một loại thần quyền tuyệt thế này thì hắn có thể ngăn trở sao? Ánh mắt Diệp Phàm lạnh lẽo, lúc này ác nghiệt vô tình, vung Lục Đạo Luân Hồi Quyền, thần uy cái thế.
Toàn thân hắn đều phát ra ánh sáng rực rỡ, bao phủ toàn bộ thiên địa, giống như một Chiến Thần bình thường, không thể đỡ nổi.
Lão già chỉ kém một bước là trở thành Vương của Thánh nhân, đáng tiếc là cuối cũng không bước qua được cánh cửa kia, dùng hết khả năng cũng không thể ngăn được một quyền của Diệp Phàm, bị đánh bay tung.
Cùng lúc đó ở sâu trong Thương tộc có cường giả xuất quan, đáng tiếc là đã chậm rồi.
Diệp Phàm giống như một Thần linh màu vàng, sức mạnh hiếm gì sánh nổi. Đây là chiến lực tuyệt đại thế gian không gì sánh được, vẻn vẹn chỉ xung ra ba quyền mà thôi.
Một quyền đánh ra, răng rắc một tiếng, hắn đánh Thánh khí của lão già thành mảnh nhỏ, giống như một vùng pháo hoa sáng lạn, năng lượng tuyệt thế dao động giống như sóng thần mãnh liệt, càn khôn nổ tung!
Quyền thứ hai của Diệp Phàm chém ra, cánh tay và thân thể của Cổ Thánh này dập nát từng đoạn một, mưa máu tung bay, xương trắng văng khắp nơi, khủng bố ngập trời.
Quyền thứ ba đánh ra thì năng lượng loạn lưu cả khu vực này và tàn niệm thần thức của Cổ Thánh đều bị đánh nát, hóa thành mây khói. Thiên địa hoàn toàn sáng tỏ.
Chỉ ba quyền mà thôi, Diệp Phàm đã đánh gục một vị Cổ Thánh, máu tươi nhuốm đỏ cả vùng núi vỡ nát, trông giống như ma thổ, khủng bố vô cùng.
Diệp Phàm đi nhanh tới. Dương Hi xuất hiện trong dị tượng của hắn, được bảo vệ nghiêm ngặt, không hề bị dao động làm tổn thương.
Thương gia có cường giả nhưng khẳng định không có Đại Thánh. Diệp Phàm trước đây chưa động thủ, bày Nguyên Thiên Văn Lạc trong bóng tối, lan tràn vào lòng đất, xâm nhập hiểu tất cả của tộc này.
Ngày nay sau khi thăm dò rõ ràng rồi, không liền tiến nhanh tới, không ai ngăn nổi. Tuy nhiên hắn cũng không đại khai sát giới mà chỉ tiến vào sâu trong Thương tộc mà thôi.
Viên tinh tú này tuy rằng thích hợp cho bộ tộc Thương gia tu đạo nhưng rất khó xuất hiện Đại Thánh. Dù sao thì bộ tộc này có bao nhiêu người đâu?
Mặc dù là cổ tinh thực phồn thịnh có tới mấy vạn ức thì cũng không xuất hiện nổi mấy Đại Thánh. Cường giả bậc này rất khó sinh ra.
Rất cả mọi chuyện phát sinh nhanh như chớp, biến hóa quá nhanh khiến ai nấy đều phản ứng không kịp. Diệp Phàm như đi vào chỗ không người, tiến sâu và trong Thương gia. - Thánh thể chịu chết đi!
Một tiếng hét lớn truyền ra. Một nam nhân trung niên tóc đen tung bay, khí thế như núi, đỉnh đầu có một cái chuông lớn đánh tới, nói:
- Ngươi không tới ta cũng phải đi giết ngươi, không thể để ngươi tồn tại sâu trong tinh không. Ta luôn luôn chờ ngươi xuất hiện!
Đây là một cường giả, vừa rồi âm thầm truyền âm, là Thánh Vươn thực lực kinh người, trong cơ thể có Bá Huyết cùng không loãng, so với những người khác mạnh hơn rất nhiều.
Mà mấu chốt nhất chính là chuông lớn trên đầu hắn nhìn như có vài vết rách của đại đạo, giống như minh ngộ nhưng lại khiến lòng người kinh sợ, tỏa ra khí tức khiến người ta hết hồn.
Có mấy mảnh nhỏ trong đó có vẻ không giống bình thường, là Bá Chung khi xưa bị đánh nát trong vũ trụ, rơi xuống được người ta đem đúc vào trong Thần liệu khác. - A...
Người này rống to chấn động non sông, chuông lớn trên đầu nổ tung, tỏa ra từng đợt uy áp bức người, mơ hồ có vài phần đế khí.
Diệp Phàm kinh hãi. Bá thể ngày xưa quá cường đại, thông qua một kiện binh khí vỡ nát mà có thể phán đoán được một chút, không thẹn là cường giả cái thế.
Ngày nay chỉ cần vài mảnh vỡ nhưng vẫn khiến lòng người kinh sợ như trước. Bởi vì pháp tắc và đạo ngân trong chúng cũng không tan biến, thần uy ngập trời!
Keng!
Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh trên đầu Diệp Phàm chấn động, tranh hoa điểu ngư trùng, thần linh hỗn độn cũng hiện lên, phong cách cổ xưa tang thương, giống như có thể thu nạp vũ trụ thiên địa, có nhật nguyệt tinh hà xuất hiện ở miệng đỉnh.
Hai người va chạm kịch liệt, nổ vang ầm ầm. Nhất là đỉnh của Diệp Phàm bên trong đã có thần linh, vạn vật trên đỉnh như sống lại, vô cùng chân thật.
-?! Cường giả Thương tộc rất cường đại, lúc này lại khiếp sợ phi thường nói:
- Ngươi... Lại có thể rèn được Vạn Vật Nguyên Đỉnh của Thiên Đình sao?
Vẻ mặt hắn tràn ngập kinh hãi, nhìn chằm chằm vào Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh, nhìn khắp các đồ án, rung động cực độ.
Đột nhiên một đạo kiếm khí sắc bén tuyệt thế lao ra. Một Vương của Thánh nhân khác xuất hiện, đánh về phía Diệp Phàm. Hai đại cao thủ của Thương tộc đều xuất hiện.
Đương nhiên uy hiếp lớn nhất là người thúc dục chuông lớn kia. Mấy mảnh nhỏ của Bá Chung thực đáng sợ, ẩn chưa dao động lực lượng tuyệt đối mạnh mẽ.
Bọn họ chiến đấu kịch liệt, chuông lớn như có đế khí bao phủ, không phải rất rõ ràng nhưng lại khiến người ta không thể không kiêng kị. Vạn nhất phát ra đế uy thì thực là phiền toái.
Tuy nhiên Diệp Phàm cũng không sợ. Đây cùng không phải Đế binh chân chính. Mà hắn cùng nắm giữ đỉnh đồng xanh, không sợ đối phương mang cổ khí thần bí ra đối phó.
Đại chiến tiếp tục. Diệp Phàm chỉ dựa vào đỉnh và thân thể đối kháng với Bá Chung, chấn hai người không phun máu.
- Thánh thể đến từ Táng Đế Tinh... Thật sự là cường đại. Nhưng người tiến vào đất lành của tộc ta thì cùng đừng hòng sống mà ra ngoài nữa!
Một người rống lên trầm trầm.
Trận văn hiện ra trên đại địa. Pháp trận cổ xưa phách tuyệt thiên địa hiển hóa ra, giống như có thể trấn áp vạn vật thương sinh!
Diệp Phàm trấn định, Nguyên Thiên trận văn lóe lên dưới chân, huyền ảo khó hiểu, quả thực là thông thiên động địa, khiến lục hợp bát hoang đều run rẩy.
Người còn lại cười lạnh nói:
- Thánh thể vốn là từ Táng Đế Tinh, trong sách cổ của tổ tiên có ghi lại. Tuy nhiên chỉ là cùng Đại đế giáng xuống Bắc Đẩu mà thôi. Thật là buồn cười, mẫu tinh của bọn họ ở nơi nào cùng không biết, thế mà còn dám chinh chiến nhiều năm với tộc ta như vậy.
Trong lòng Diệp Phàm chấn động. Hắn biết một số bí ẩn. Hai thể chất dường như ân oán từ rất lâu rồi, vốn là bắt đầu từ hai mẫu tinh, tại thời đại trước Bắc Đẩu đã huyết chiến rồi.
Ầm!
Trên mặt đất, các loại Pháp trận lóe sáng, đạo ngân ngập trời, quả thực có thể tan biến hết Thánh nhân.
Diệp Phàm vẫn lạnh lùng như cũ, Nguyên Thiên Văn Lạc xung quanh tỏa ra ngàn vạn luồng, đối kháng với đại trận tuyệt thế của bọn họ, từ trong lòng đất lan tràn ra trời cao, dẫn động lực lượng của nhật nguyệt tinh hà.
Đột nhiên thân thể Diệp Phàm lay động kịch liệt, hai màng nhĩ ong ong, trước mắt biến thành màu đen. Máu vàng trong cơ thể hắn sôi trào, suýt nữa ngã lăn ra đất.
Hắn vô cùng kinh ngạc, không hiểu nổi, trên hai cánh tay sinh ra một tầng lông đỏ đáng sợ, phi thường kinh người nhưng lại bị thánh huyết màu vàng hủy diệt.
- Nguyên Thiên Sư... Cũng đã từng tới viên cổ tinh này?! Diệp Phàm lộ vẻ ngưng trọng.