Trong lòng Diệp Phàm không hề sợ hãi, cùng lắm thì cá chết lưới rách, tế Thánh nhân thái cổ đi ra, phá vỡ phong ấn, giết cho máu chảy thành sông! _
- Người chết đã chết, nguyên nhân cũng không phải do Diệp Phàm, chư vị tốt nhân nên lo lắng việc chủng tộc thái cổ xuất thế đi!
_ Tây Vương mẫu mở miệng.
Rất nhiều người đều luốn phản bác nhưng không ai dám không nể ngng Dao Trì nữ Thánh chủ, Lần này Tây Vương mẫu mạnh mẽ cầm Thần Thành Thạch Lệnh cứu bọn họ đi ra.
Đông!
Cung điện này đột nhiên rung chuyển, nhiều môn đồ của các Thánh địa ở cửa đại điện bị đánh bay, ba gã cường giả nhanh chóng bước vào, khí thế trầm ngưng, khiến người ta úy kỵ.
Khổng Tước Vương! Mái tóc bay nhẹ, thoạt nhìn chỉ mười bảy mười tám tuổi, vô cùng tuấn tú nhưng yêu uy chấn thế, nhất hống toái sơn hà. _
- Những người đó chết cũng xứng đáng mà thôi, hoàn toàn tự tìm tử lộ!
_ Hắn vừa tiến vào liền nói ra một câu, hiển nhiên là tới để trợ giúp Diệp Phàm.
Đây là nhân vật đại năng đỉnh phong, cùng Nam Cung Chính, rất có thể đột phá cảnh giới này, tiến vào lĩnh vực cao thâm hơn.
Bên cạnh hắn, Thanh Giao Vương cao lớn cường tráng, bộ dáng trung niên, huyết khí như biển, vô cùng dọa người.
Mà người còn lại càng thêm khủng bố, đạo y cổ xưa, như đã mạc cả ngàn năm, làn da màu đồng cổ khô cằn, Nhưng hắn tinh thần quắc thước, chính là Xích Long đạo nhân.
Hắn đã có hơn ba ngàn tuổi, so với những Thánh chủ bình thường còn cao hơn nửa bối phận, đã sớm bước ra khôi cảnh giới đại năng, thoải mái hành tẩu khắp Đông Hoang, dám ngang nhiên đuổi giết Thánh chủ.
Ngay cả con khỉ thấy hắn cũng phải nhíu mày, Lần trước khi ở Thần Thành, hắn chịu thiệt nhiều dưới tay Xích Long đạo nhân. _
- Giết đã giết, chết đã chết! Các ngươi muốn thế nào?
_ Xích Long đạo nhân lạnh lùng mở miêng, quét khắp toàn trường.
Ba vị Yêu Vương kinh thế này cùng nhau mà tới, mang theo cảm giác vô cùng áp bách, khiến ai ai cũng cảm thấy kiêng kị. _
- Xích Long, từ biệt một ngàn năm trăm năm, ngươi vẫn tính tình như vậy, quản nhiều chuyện quá đó!
_ Lão Giáo chủ Âm Dương Giáo mở miệng. _
- Không phục sao, lên đây tranh tài một phen!
_ Xích Long đạo nhân cười lạnh, không hề cố kỵ nói: _
- Đối xử với một hậu bối như vậy, ngươi cũng đúng là không biết xấu hổ! Thánh thể ta bảo vệ chắc rồi!
_ - Xích Long, đừng tường rằng ngươi đã thiên hạ vô địch! Chúng ta hẳn phải chiến một trận rồi!
Lão Giáo chủ Âm Dương Giáo sắp hết thọ nguyên, tất nhiên cũng không hề sợ hãi điều gì.
Lúc này, hậu nhân Thanh đế, Nhan Như Ngọc xuất hiện ở đại điện, nàng mặc ngọc lũ y thêu sơn hà cẩm tú, đầu mang cửu hoàng trâm, như một tiên tử thánh khiết, tao nhà vô song.
Nhưng sự xuất hiện của nàng lại khiến ai ai cũng giật mình, dự cảm không ổn.
Ai ai cũng biết mấy đại yêu ma che chở nàng, là đại biểu một loại ý chí Yêu tộc, bất kể là Khổng Tước Vương hay Xích Long đạo nhân đều có thể dễ dàng mượn Thánh binh Cực Đạo từ nàng ta!
Mà nay, chỉ có Thánh binh do Thanh đế lưu lại là có thể dễ dàng vận dụng, không cần trấn áp cái gọi là "nội tình" , là một nhân tố không ổn định nhất đương thời, rất nhiều đại giáo vô cùng kiêng kị. _ - Ra mắt các vị tiền bối!
_ Diệp Phàm tiến lên thi lễ.
Khổng Tước Vương vỗ vỗ vai hắn rồi nhìn một ít Giáo chủ, Thánh chủ nói: _
- Dùng thế áp nhân chỉ sợ các ngươi không làm được đâu! Không phục thì đến đánh một hồi đi!
_ Gia chủ Hoàng Kim gia tộc tinh khí mênh mông, đứng lên nói: _
- Đánh thì đánh, chẳng lẽ phải sợ các ngươi sao?!
_ - Không sai, đánh thì đánh! Nhiều đồng đạo ở nơi này, ba người các ngươi chẳng lẽ muốn quấy nhiễu sự kiện Bàn Đào Dao Trì sao?
Người của Phiêu Miểu Phong cũng phụ họa.
Trong đại điện, rất nhiều cường giả cùng đứng lên, rất nhiều hùng chủ lên tiếng, nhằm vào ba đại Vương giả của Yêu tộc, sát khí không ngừng tràn ra. _
- Năm trăm năm Dao Trì mới mở một lần đại hội, mỗi lần đều có đại chiến cấp Thánh chủ, không hài lòng vậy gặp nhau trên sinh tử đài chiến thôi!
_ Ngô Đạo, Đồ Thiên, Khương Nghĩa trong mười ba đại cường đạo cũng đứng lên hết, đi về đứng bên cạnh mấy người Khổng Tước Vương.
Trận doanh khác nhau, oán hận chất chứa nhiều năm, lúc này đã muốn bùng nổ, Rất nhiều hùng chủ đều bị cuốn vào. _
- Chư vị, cần gì phải vậy!
_ Tây Vương mẫu mở miệng khuyên bảo, không muốn phát sinh đại chiến đổ máu nơi này, Tuy rằng Dao Trì đã chuẩn bị tốt lôi đài nhưng không muốn trận chiến này diễn ra. _ - Xích Long huynh, xa cách hai ngàn năm, cả ta và ngươi đều còn sống ã... Nguồn: http://truyenyy.vn
_ Ô Nha đạo nhân mở miệng, giống như vô cùng cảm thán. _
- Ngươi cũng còn sống sao... Đồng lứa năm đó, giờ chỉ còn lại ta và ngươi...
_ Xích Long đạo nhân cũng cảm khái vô cùng.
Ô Nha đạo nhân tuyệt đối là một bá chủ tuyệt luân khó đối phó bậc nhất! _
- Như thế nào!? Không phục thì đánh một trận đi?!
_ Khổng Tước Vương quét mắt nhìn mọi người, liên tục cười lạnh. _
- Khổng Tước Vương ngươi có ý gì?! Ở sự kiện Bàn Đào Dao Trì này đại náo sao?! Ngươi tường chúng ta sợ ngươi chắc, ngươi muốn đánh thì ta tiếp!
_ Các Thánh địa cũng có không ít người nóng tính, Một gã đại năng của Vạn Sơ Thánh địa đứng lên, Thánh chủ của bọn họ ngã xuống trong Vạn Long Sào, cường giả của thế lực này là giận dữ nhất. _ - Vậy còn chờ gì nữa, gặp nhau trên Đài sinh tử chiến của Dao Trì thôi!
_ Khổng Tước Vương tuy rất tuấn tú, nhìn chỉ như một thiếu niên nhưng từ trước tới nay luôn cường hoành, bằng không cũng không muốn chém giết Thánh chủ Diêu Quang. _ - Được! Gặp trên Đài sinh tử chiến, một trận cao thấp đi!
_ Gà đại năng của Vạn Sơ Thánh địa này chính là đệ đệ của gã Thánh chủ quá cố, cũng là một nhân vật uy danh.
Ầm!
Cả tòa cung điện sôi trào lên, tất cả mọi người đứng dậy, Yêu Vương tuyệt đại muốn đánh nhau với nhân vật cấp Thánh chủ, đây quả là một cuộc chiến nóng hổi.
Mỗi lần mở ra sự kiện Dao Trì, ảnh hưởng đều vô cùng lớn, gần như lần nào đều có đại chiến, sớm không còn là bí mật nữa. _
- Nhân vật cấp Thánh chủ muốn đại chiến, thật sự chuyến này đi không tệ a!
_ Có tán tu cường đại nhẹ giọng nghị luận. _
- Yêu Vương xuất thế, tranh hùng với đại năng tuyệt đỉnh! Lần này chỉ sợ sẽ huyết nhiễm trời cao, đại chiến vô cùng gay cấn!
_ Trước đại điện, rất nhiều Thánh tử và Thánh nữ biến sắc, truyền nhân các đại giáo cũng vô cùng kích động. _
- Không biết còn có đại nhân vật bậc nào ra tay nữa, sẽ không đánh cho thiên địa sụp đổ cả đi?!
_ Một thế hệ trẻ đều rất không bình tĩnh bởi vì điều này quan hệ tới sư môn bọn họ. _
- Xích Long đạo nhân, Ô Nha đạo nhân, hai người này là những lão yêu ma tuyệt thế tung hoành khắp Đông Hoang, ai có thể kháng cự?!
_ - Ngươi cũng quá coi thường các Thánh địa rồi! Khẳng định có vài người có được chiến lực sánh ngang Xích Long đạo nhân, cũng sẽ xuất chiến thôi!
Bên ngoài cung điện, bất kể là thế hệ trẻ hay thế hệ lớn tuổi, ai ai cũng bàn luận, không ai bình tĩnh được, vô cùng kích động.
Khi những Thánh tử và Thánh nữ kia nhìn về phía Diệp Phàm, thần sắc liền có chút phức tạp. Hiện giờ trong thế hệ trẻ cũng chỉ có mỗi mình hắn là đứng trong cung điện, giàng co với lớp nhân vật lớn tuổi, hết thảy nguyên nhân đều là từ hắn.
Trong cung điện tràn ngập sát khí, trận chiến này căn bản không thể tránh được, rất nhiều người đều lóe ra ánh mắt sắc lạnh.
Bọn họ đều là hùng chủ một phương, một khi đã quyết định sẽ rất khó sửa đổi, tất nhiên phải đánh một trận. _
- Mời Tây Vương mẫu chủ trì trận chiến này, mở ra đài chiến đấu viễn cổ đi!
_ Một vị Thánh chủ mở miệng.
Đài sinh tử chiến Dao Trì nằm trên một đám mây, tương truyền vĩnh viễn không bao giờ rơi xuống, mênh mông vô tận, chắc chắn bất hủ, đủ để chống đỡ đại chiến của Thánh chủ mà không lo lắng tai nạn có tính hủy diệt.
Tây Vương mẫu than nhẹ, nàng biết không thể ngăn cản được. Hai phe oán hận chất chứa lâu ngày, chuyện hôm nay chỉ khiến nó bùng nổ mà thôi, nhất định phải đánh một trận để giải quyết vấn đề. _ - Hy vọng các vị có thể điểm tới là dừng!
_ - Còn mời Tây Vương mẫu mở ra đài chiến.
Một gã đại năng của Tử Phủ Thánh địa lên tiếng, bộ dáng muốn lập tức ra tay ngay. _
- Mở rai Đài sinh tử chiến Dao Trì!
_ Tây Vương mẫu lên tiếng, âm thanh xuyên thấu trời cao, truyền xa mấy trăm dặm.
Cùng lúc đó, mọi người liền đi về phía bên ngoài, chiến ý mãnh liệt như sóng biển xô bờ, Bóng người lóe lên, ai ai cũng là những đại năng như ma thần, khí huyết dâng trào như man long thức tỉnh.
Đây là một loại kỳ cảnh, trên thiên linh cái mỗi người đều phát ra một đạo huyết quang thô to, như đại long xuyên qua bầu trời, thanh thế khiến người ta kinh hãi.
Một thế hệ trẻ tuổi không thể không sợ hãi, Đây là một sự chênh lệch như giữa trời và vực, không thể vượt qua, Tinh huyết tràn ngập như nộ hải, có thể cắn nuốt trăm vạn sinh linh.
Ông ông
Đám mây như núi, nặng nề mà trầm lắng xuất hiện, khiến người ta hít thở không thỏng.
Đám mây màu xám này như ép xuống mặt đất, một loại khí cơ cổ kính phát ra cùng với sát phạt khí nồng đậm.
Đài sinh tử chiến Dao Trì là một diễn vò trường rất rộng, dùng đá núi xây thành, mỗi tàng đó như có một câu chuyện cổ xưa.
Mặt trên đầy những vết ngân, vết máu loang lổ, cũng không biết bao nhiêu cao thủ tuyệt thế từng dựng thân nơinày, đại chiến liệt thiên quyết định sinh tử vận mệnh.
Diễn vò trường mênh mỏng bát ngát, trên nhiều khối đá có khắc tên các cường giả, nơi nơi là những vết rạn nứt, giống như một chiến trường viễn cổ.
Tuy rằng không có thi hài ngang dọc nhưng khí cơ của những cường giả ngã xuống cũng không bị xóa nhòa.
Phàm là ai tới nơi này cũng có cảm ngộ, dường như nháy mắt đã trải qua ngàn vạn lần đại chiến, cảm nhận được khí cơ tuyệt thế của những cao thủ đã qua đời. _ - Một trong những diễn vò trường nổi danh nhất Đông Hoang quả nhiên danh bất hư truyền. Hôm nay không biết sẽ có bao nhiêu cường giả đổ máu nơi này!?
_ - Ta còn nhớ rõ sự kiện Dao Trì một ngàn năm trước, Tử Phủ Lâm và lão Thánh chủ Thiên Trùng đánh một trận cuối cùng, khí thôn sơn hà, chém giết đại năng, cuối cùng thọ nguyên khô cạn, tọa hóa ngay tại nơi này! _ - Lão hủ cùng nhớ rõ một ngàn năm trước, Yêu Vương tuyệt thế Xích Thương Khung áo trắng như tuyết, tài ba trác tuyệt, độc chiến quần hùng, Mỗi bước hắn đi tới là cướp đi tính mạng một đại năng, cuối cùng thân thể nứt nẻ, hóa thành bụi phấn, máu nhiễm cả chiến trường cổ.
_ Rất nhiều lớp nhân vật già đều hồi tưởng lại những trận chiến quá khứ từng diễn ra nơi này, dường như mới chỉ hôm qua, những cường giả đó còn chưa rời xa.
Diễn vò trường Dao Trì quả thật là một nơi khác biệt, mỗi năm trăm năm, diễn ra sự kiện Dao Trì thì nơi này đều có một lần quyết đấu kinh thiên động địa.
Cũng không biết đã có biết bao nhiêu đại nhân vật ngã xuống, để lại những truyền thuyết vĩnh hằng, khiến ai ai cũng cảm khái.
Khổng Tước Vương thét dài một tiếng, hóa thành thần quang năm màu, đáp xuống Đài sinh tử chiến, khoanh tay mà đứng, quét mắt nhìn quần hùng nói: _
- Ai không phục cứ đi lên đi!
_ Bảy chữ này có thể nói là khá cuồng vọng, nhìn xuống hùng chủ khắp thiên hạ, muốn lấy thiên hạ thí kiếm. _
-o0o- _