TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một
Chương 2097: Đá khỏi công ty

Trong mấy ngày ngắn ngủi, cả công ty Quốc tế Ninh thị đều lục đục sóng ngầm.

Ninh Tuyết Lạc điên cuồng loại trừ các “nguyên lão” cũ của công ty, bồi đắp thế lực mới của mình, thậm chí cô ta còn chẳng kiêng dè gì mà tuyên bố sẽ tước đi vị trí chủ tịch của Ninh Diệu Hoa ngay trong cuộc họp cổ đông.

Nhưng, những chuyện sau đó thì đúng như những gì Ninh Tịch dự liệu, bởi vì Ninh Diệu Hoa quả thật cũng chẳng phải dạng vừa.

Ninh Diệu Hoa là một người rất đặt nặng vấn đề mặt mũi của bản thân và danh dự của Ninh gia, không ngờ lần này lại bất chấp không tiếc mất cả chì lẫn chài, công bố luôn scandal Ninh Tuyết Lạc đâm người, cố tình tâm chết đứa con trong bụng Trang Linh Ngọc ra cho công chúng biết.

Trong cuộc họp cổ đông, ông ta lấy số phiếu áp đảo để cách chức vị trí của Ninh Tuyết Lạc, công ty có quyền căn cứ vào giá ban đầu để cưỡng chế thu mua lại cổ phiếu trong tay cô ta. Cùng lúc này Ninh Thu Đồng lại được mời về đảm nhiệm chức vụ giám đốc mới của công ty.

Trải qua cuộc chiến này, tuy Ninh Tuyết Lạc hoàn toàn bị đá khỏi công ty nhưng cổ phiếu của quốc tế Ninh thị cũng bị rớt giá thảm hại gây ra tổn thất nặng nề.

Để tránh khỏi việc ngồi tù, Ninh Tuyết Lạc và Ninh Diệu Hoa đã phải làm một cuộc giao dịch, bị bức phải nộp hết cổ phần trong tay lên, một cắc cũng không được giữ lại rồi rời khỏi công ty.

Vậy cũng có nghĩa là, cô ta bị đuổi khỏi công ty mà không một đồng dính túi.

Sau khi kết thúc cuộc họp cổ đông, Ninh Tuyết Lạc vội vàng rời khỏi công ty, cô ta phải tốn sức của ba bò chín trâu mới tránh được sự săn đuổi của đám truyền thông về được tới Tô gia.

Lúc này, Trịnh Mẫn Quân đang xem tivi trong phòng khách.

Trên tivi đang chiếu tin tức Ninh Tuyết Lạc vì muốn tranh quyền đoạt lợi mà đã nhẫn tâm tự mình hại chết đứa con trong bụng của mẹ nuôi, bị công ty Quốc tế Ninh thị đuổi ra khỏi ban quản trị.

Trịnh Mẫn Quân nghe thấy tiếng bước chân ngoài cửa, lại trông thấy bộ dạng như chó nhà có tang của Ninh Tuyết Lạc thì bà ta cười lạnh, có vẻ rất chi là hả hê: "Chẳng qua cũng chỉ là con chó dựa vào quan hệ của Ninh gia và Tô gia này mới đắc ý được vài năm, thế mà cứ tưởng bản thân mình cao giá lắm?”

Con khốn chết tiệt này bị đá ra khỏi Ninh thị, giờ chẳng còn lấy một cắc trong tay, danh tiếng tồi tệ đến nỗi bị tất cả mọi người phỉ nhổ, thế mà còn mặt dày muốn chiếm lấy vị trí Thiếu phu nhân của Tô gia này.

Cứ nghĩ đến việc loại người này còn tiếp tục ở lại Tô gia, nghĩ đến việc từ nay về sau bà ta chẳng còn mặt mũi nào mà gặp các phu nhân trong giới nữa, bà ta lại hận không thể bóp chết luôn con khốn nạn này!

Ninh Tuyết Lạc làm như không nghe thấy những gì Trịnh Mẫn Quân nói, cô ta đảo mắt quanh nhà một lượt, đanh mặt nói: "Tô Diễn đâu?"

"Mày quản chuyện của Tô Diễn làm gì, tự lo cho cái bản thân mày trước đi! Làm gì có người đàn ông nào muốn ở nhà để trong thấy cái mặt khiến người ta gặp ác mộng kia của mày!" Trịnh Mẫn Quân bực tức nói.

Ninh Tuyết Lạc không nói nữa, cô ta đạp cửa ra ngoài, sau đó lái xe tới căn nhà nào đó của Tô Diễn ở Đế Đô.

Cô ta biết Tô Diễn có nhà ở ngoài, trước đây nếu gã không về nhà thì chính là ở đó.

Đang định ấn chuông, lại phát hiện cửa chỉ khép hờ chứ không đóng.

Ninh Tuyết Lạc đi guốc cao gót tiến thẳng vào trong.

Đi được một nửa, mặt Ninh Tuyết Lạc như bị ai đó thẳng thừng tát một cái...

Từ phía phòng ngủ đang vọng ra tiếng rên rỉ ngọt ngào của một người phụ nữ...

"Ưm... a... tuyệt quá... anh Diễn... anh tuyệt quá... nhanh nữa... nhanh nữa lên đi mà..."

Mặt Ninh Tuyết Lạc chuyển từ xanh tái tới trắng bệch, cô ta lao tới như một ngọn đè cù, xông tới đẩy "rầm” cửa mà lao vào.

Trong căn phòng rộng rãi, hai cơ thể trần truồng đang cuốn lấy nhau, không biết Tô Diễn đã bao lâu rồi không động tới cô ta, thậm chí khi phát hiện ra việc cô ta dùng hương kích dục với gã, gã còn nổi cơn tam bành lên nữa... vậy mà giờ gã lại đang nằm bên cạnh một con đàn bà khác... điên cuồng *** với ả sao...

"Á! Ninh phó tổng..." Người phụ nữ kia giật mình hoảng sợ, để lộ ra gương mặt xinh đẹp của mình.

Khoảnh khắc thấy rõ gương mặt đó, cả người Ninh Tuyết Lạc run lên, cô ta không thể tin nổi mà giận dữ gầm lên: "Hàn Tử Huyên!!!"