TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một
Chương 2076: Nhận định

Vừa nghe tới cái tên Ninh Tịch, sắc mặt của những người trong phòng rất khác nhau.

Tô Diễn vẫn không nói gì đột nhiên nhíu mày: "Cô có thể xác định là cùng một chiếc không?"

Cô giúp việc kia lập tức co rúm lắc đầu: "Chiếc xe kia chạy nhanh quá, tôi chưa kịp nhìn kỹ! Cho nên tôi cũng không chắc chắn được, tôi chỉ nói là tôi từng thấy chiếc xe giống như vậy ở chỗ tiểu thư Ninh Tịch thôi..."

Không đợi bọn họ thảo luận ra kết quả, Trang Linh Ngọc nằm trên giường bệnh thừ người ra mất mấy giây rồi đột nhiên kích động bật dậy: "Ninh Tịch! Là nó... chính là con nhóc chết tiệt đó... nhất định là nó... trừ nó ra thì còn ai hận tôi... hận đứa bé trong bụng tôi như thế..."

Ninh Tuyết Lạc thấy người giúp việc kia chỉ mới nói mấy câu, ấy thế mà Trang Linh Ngọc đã nhận định luôn thủ phạm là Ninh Tịch thì khóe miệng nhếch lên một cách bí ẩn, tuy nhiên mặt ngoài thì cô ta lại vội vàng can ngăn: "Mẹ, mẹ tỉnh táo lại một chút! Lời của người giúp việc cũng chỉ là lời từ một phía thôi! Hơn nữa cũng không chắc chắn cơ mà! Con cảm thấy dù chị có chút hiểu lầm với chúng ta những chắc cũng không đến mức làm ra cái chuyện đáng sợ như thế..."

Từ lúc Trang Linh Ngọc nghe được cái tên Ninh Tịch từ miệng của người giúp việc xong thì đã không nghe lọt lời của bất cứ ai.

"Trừ nó ra thì có thể là ai chứ! Nó không làm đến mức thế? Thế những chuyện ác độc, đáng sợ nó làm ra còn thiếu sao? Tuyết Lạc! Con đã quên nó đã đối xử với con như nào sao? Nó phá hủy sự nghiệp, danh tiếng của con từng bước một và cũng phá nát cả công ty của con! Ép con đến mức như này!"

"Nó phá hủy một đứa con của mẹ còn chưa đủ, bây giờ lại phá tiếp đứa con thứ hai! Từ lâu mẹ đã nói rồi, rõ ràng là nó cố ý đối nghịch với chúng ta mà, nó không muốn chúng ta sống tốt! Nó muốn đùa bỡn chúng ta, Ninh gia mãi mãi không yên ổn thì nó mới hài lòng!" Trang Linh Ngọc ngày càng kích động, bà ta kêu gào một cách đau đớn.

Ninh Diệu Hoa đưa tay ôm lấy mặt, lúc này sắc mặt ông ta cũng cực kì khó coi: "Nó không có lá gan này!"

Trang Linh Ngọc cười lạnh liên tục: "Không có? Nó bây giờ bản lĩnh lớn lắm rồi! Lại biết nhiều ngón nghề xấu xa như thế thì có chuyện gì mà nó không làm được? Nếu nó không có gan thì Ninh Tuyết Lạc có thể bị hại thảm như ngày hôm nay sao?"

Vẻ mặt Ninh Tuyết Lạc như không thể tin nổi vào chuyện này, cô ta đỏ mắt lắc đầu: "Không... không đâu... Sao chị có thể làm như thế... con biết chị hận con... con vẫn luôn biết thế... nhưng nếu chị hận con thì cứ nhè vào đầu con chứ! Chị ấy muốn làm gì con cũng đồng ý hết! Nhưng mà tại sao, tại sao chị ấy lại đem oán hận đổ hết lên đầu mẹ! Mẹ không có lỗi gì cả! Hơn nữa mẹ là mẹ ruột của chị ấy cơ mà, trong bụng của mẹ là em trai ruột của chị ấy! Tại sao chị lại có thể làm như vậy!"

Mới nghe thì tưởng Ninh Tuyết Lạc đang giải thích thay cho Ninh Tịch, nhưng từng câu từng chữ của cô ta lại khiến mối hoài nghi trong lòng Trang Linh Ngọc và Ninh Diệu Hoa càng dày đặc hơn nữa.

Ninh Tuyết Lạc tỏ vẻ tự trách, đau lòng đến mức không muốn sống nữa, cô ta lau nước mắt rồi đứng lên: "Đều là do con... Nếu không có con thì chị cũng sẽ không lầm đường lạc lối thế... Mọi chuyện đều là con sai... con phải đi tìm chị nói cho rõ ràng!"

Thấy Ninh Tuyết Lạc xông ra khỏi cửa, Ninh Diệu Hoa với Trang Linh Ngọc cũng phát hoảng theo.

"Con bé này! Sao lại xốc nổi thế chứ! Nó còn đang có bầu đấy! Tô Diễn, mau đưa Tuyết Lạc về!" Ninh Diệu hoa thấp giọng nói.

Tô Diễn gật đầu, sau đó vội vã đuổi theo.