TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một
Chương 2023: Chưa bao giờ Bị đánh bại

Cùng sống cùng chết, cùng tiến cùng lùi với Thịnh Thế.

Chỉ một câu nói ngắn ngủi thế thôi nhưng lại khiến cho tất mọi người ở đây đều dậy sóng.

Hơn nữa, câu này cũng đồng nghĩa với việc Ninh Tịch thẳng thừng từ chối Tô Diễn, cũng tỏ ý tuyệt đối sẽ không bao giờ chấp nhận tình cảm của Tô Diễn.

Trên kênh phát trực tiếp trên mạng, các bình luận lại ào ào dâng lên.

"Anh Tịch của mị trất"sss muốn chết!"

"Hay cho câu "cùng sống cùng chết, cùng tiến cùng lùi"! Anh Tịch quả đúng là bá khí ngút trời!

"Vẫn luôn bị người khác mắng chửi nhưng lại chưa bao giờ bị đánh bại!"

"Đời này không hối hận, chỉ yêu một mình anh Tịch!"

...

Về phần Từ Thao, khi nghe được Nữ vương đại nhân nhà mình nói thế, thật sự là cảm động đến mức sắp bật khóc tới nơi.

Giờ phút này, cá chép nhỏ nào đó đang ngồi xem trực tiếp cũng sắp khóc đến nơi rồi. Anh chàng đã tự động đổi toàn bộ chữ "Thịnh Thế" bằng tên của ông anh trai nhà mình, kết quả bị thứ tình cảm ngọt ngào của hai ông bà nhà này đập cho một phát vào mặt, suýt thì sặc máu.

Sống là người của anh trai mình, chết cũng là quỷ của anh trai mình là cái gì chứ! Òa!

...

Ninh Tịch nói xong liền gật đầu với mọi người xung quanh rồi lập tức đứng dậy ra về, tất cả mọi người đều tự động nhường đường cho cô.

Cô gái đó, dù là bất kỳ lúc nào, dù có gặp phải khốn khó và bị người ta mắng chửi như thế nào đi chăng nữa, cô gái ấy vĩnh viễn để lại trong người ta một hình ảnh mạnh mẽ kiên cường. Một cô gái như vậy, phải là người đàn ông thế nào mới xứng với cô ấy đây?

Trong đám người, Hàn Tử Huyên đã ngồi phịch luôn xuống đất, cô ta làm sao có thể ngờ được, sự thật thế nhưng lại là như vậy. Người không bao giờ có thể vực dậy chỉ có một mình cô ta mà thôi.

Mà, từ bây giờ cho đến mãi về sau, Ninh Tịch sẽ là sự tồn tại mà cô ta không có cách nào với tới được, chỉ có thể ngẩng đầu nhìn theo.

Doãn Ưu Ưu - người vốn tưởng chừng như đã nắm chắc phần thắng trong tay giờ phút này cũng hoàn toàn ngẩn ngơ, mặt mũi tái mét, trên gương mặt ngập tràn vẻ không thể tin được.

Tại sao lại như thế này! Tại sao lại như thế này?

Từ Thao chẳng phải đã nói là bọn họ căn bản là không có cách nào để rửa sạch tai tiếng cho Ninh Tịch mà?

Tại sao cuối cùng mọi chuyện lại thành ra thế này?

Tuy rằng Hàn Tử Huyên đã xong phim rồi nhưng... nhưng, Ninh Tịch không chỉ không bị đuổi ra khỏi giới giải trí mà ngược lại sau khi trải qua chuyện này danh tiếng của cô ta lại càng lên cao!

Vậy cô ta thì sao, bây giờ cô ta phải làm thế nào?

Hàn Tử Huyên và Trịnh An Như chắc chắn sẽ tra ra được chuyện này là cô ta làm, Tinh Huy tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cô ta!

...

Dưới bãi đỗ xe, Từ Thao kích động đến mức bổ nhào vào Lương Phi Tinh đang chỉ đạo từ xa trên xe bảo mẫu: "Lương Tử à, vừa nãy cậu nghe thấy không! Nghe thấy không hả! Nữ vương đại nhân nói rằng cùng sống cùng chết, cùng tiến cùng lùi kìa!"

Lương Phi Tinh giật giật khóe miệng cứng đờ của mình, giơ tay đập cho "ông chú" kia một phát đẩy anh ta ra.

Này người anh em, ông tự kỷ quá rồi đấy! Những câu đó của bà chủ rõ ràng là đang nói cho Đại Boss nghe đấy, có biết chưa?

Từ Thao bị ăn đập cũng chẳng thèm để ý, vẫn hớn ha hớn hở đắm chìm trong niềm vui mừng: "Lần này chúng ta phải cảm ơn đám paparazzi kia đấy, nếu không phải bọn chúng lắm chuyện định đi đào scandal của Ninh Tịch ra thì cũng sẽ không có được đoạn video này!"

Cái tối hôm đó, đám paparazzi đã bám đuôi Ninh Tịch đến đại học Đế Đô, quay lại được đoạn video Ninh Tịch nói chuyện với Tô Diễn, nhưng mà lại bị vệ sĩ ngầm đi theo bảo vệ Ninh Tịch kịp thời phát hiện ra, chặn lại cái video đó.

Không ngờ, cái thứ này cũng góp phần không nhỏ cho hiện tại.

Ninh Tịch vẫn luôn không thích lẫn lộn chuyện cá nhân với công việc, nhưng mà lần này liên quan đến danh dự của cả Thịnh Thế, vậy nên cô không hề do dự mà chủ động đề nghị sử dụng đoạn video này.

"Nữ vương đại nhân cẩn thận!" Từ Thao chạy vội đến mở cửa xe hộ Ninh Tịch, anh ta đang định theo lên xe cùng, thì đằng sau đột nhiên vang lên tiếng bước chân gấp gáp.

"Anh Thao, đợi đã!"

Người thở hồng hộc đuổi theo chính là Doãn Ưu Ưu.

Từ Thao nhướng mày: "Là Ưu Ưu đấy à, tìm anh có chuyện gì không?"

Trong mắt Doãn Ưu Ưu vốn tràn đầy lửa giận nhưng giờ phút này chỉ có thể cố gắng nhẫn nhịn: "Anh Thao, em có chuyện muốn nói với anh."

"Được thôi!" Từ Thao đồng ý rất dứt khoát, sau đó nói với Ninh Tịch và Lương Phi Tinh một câu, bảo bọn họ đi trước.

Ninh Tịch nhướng mày nhìn ra ngoài cửa sổ xe, còn Lương Phi Tinh thì chẳng hề để ý mà lái xe đi thẳng: "Bà chủ, đừng lo lắng, Doãn Ưu Ưu không phải là đối thủ của con cáo già Từ Thao đâu!"