Thấy ông già trước mặt đột nhiên rút ra một con dao phẫu thuật sắc bén sáng lóa thì Ninh Tịch theo bản năng vô thức lùi về phía sau.
Dù có phản ứng chậm đến mấy đi chăng nữa, giờ phút này cũng đã nhận ra, lão da trắng và gã da đen trước mặt này đều là sát thủ."Ông là... gã Bác Sĩ Tử Vong đứng thứ 10 trên bảng sát thủ Paroda??" Đường Lãng đột nhiên nhíu mày."Cậu nhóc, cậu biết tôi sao." Bác Sĩ Tử Vong cười hỏi.Thấy ông ta thừa nhận thân phận mình, Đường Lãng lại như hít phải một hơi lạnh.Bác Sĩ Tử Vong là biệt hiệu của lão già này, tên tuổi của ông ta vô cùng có uy lực ở thế giới ngầm Âu - Mỹ. Khi còn trẻ, ông ta là một vị bác sỹ ngoại khoa vô cùng có danh tiếng. Sau này không biết đã xảy ra chuyện gì, ông ta đã dùng chính dao mổ của mình cắt đứt đầu con gái và vợ mình, là một gã biến thái vô cùng.Từ đó về sau ông ta trở thành một tay sát thủ, danh hiệu mà người bên ngoài tặng cho ông ta chính là Bác Sĩ Tử Vong.Trái tim của Đường Lãng run lên, nếu như lão già này là Bác Sĩ Tử Vong vậy thì người đàn ông da đen bên cạnh ông ta là cộng sự của ông ta, kẻ đứng thứ 7 trên bảng sát thủ Paroda "Tên mổ bụng có tật thích sạch sẽ."Nhân vật có thể sai hai kẻ trong top mười bảng xếp hạng Paroda đến Trung Quốc để ám sát, e rằng chỉ có thế lực của ông trùm châu Âu mà thôi..."Hai vị, xin hỏi còn di ngôn gì không, nếu như không có thì chúng ta có thể bắt đầu được rồi." Bác Sĩ Tử Vong cười nói.Đúng lúc này, Đường Lãng hét lên thật to nói: "Ông nội ơi! Có người lại không nể mặt ông nữa rồi này!"Hàn Kiêu tay cầm một cái đùi gà, mồm toàn dầu mỡ, chân đang xỏ dép lê của Ninh Tịch, vừa ăn vừa đi ra."Lão già, có ngon thì đứng chạy, ông nội tôi đến rồi đấy, lão cứ chờ mà xem."Thấy Hàn Kiêu lê dép đi ra ngoài, vẻ nghiêm trọng trên gương mặt của Đường Lãng cuối cùng cũng biến mất, bắt đầu gặm tiếp nửa miếng dưa còn lại."Ai đấy!" Hàn Kiêu đi đến bên cạnh Ninh Tịch."Chính là cái lão đen sì này này, còn cả lão già trắng trắng này nữa!" Đường Lãng vừa ăn dưa hấu vừa chỉ chỉ vào Bác Sĩ Tử Vong và cộng sự của ông ta - Yorick."Các người là ai nào?" Hàn Kiêu cướp miếng dưa từ trong tay Đường Lãng, vừa ăn vừa hỏi.Nhìn thấy hai tên quần chúng vừa xem kịch vừa gặm dưa này, Ninh Tịch quả thật không còn gì để nói.Má nó chứ, đây là sát thủ top 10 của bảng Paroda đấy, dù gì thì các anh cũng phải để cho người ta một ít thể diện chứ!Sau khi nhìn thấy Hàn Kiêu ra mặt, vẻ điên cuồng ánh lên trong đôi mắt bệnh hoạn của lão già da trắng thoáng cái đã biến mất.Đặc biệt là Yorick, vội vàng cất khẩu tiểu liên đi, trên gương mặt lạnh băng bỗng nhiên hiện lên nụ cười như thể đang lấy lòng: "Ôi, là Kiêu gia đó à, thế nào mà lại là ngài nha!"Trán Yorick rịn ra một lớp mồ hôi lạnh, mẹ... mẹ nó chứ, đám bên trên đang đùa quá trớn rồi đấy? Không có ai nói với các người rằng, cái gã Hàn Kiêu biến thái này cũng đang ở đây à???"Các người là ai?" Hàn Kiêu vừa ăn dưa vừa hỏi."Kiêu gia, ngài xem trí nhớ của ngài kìa... Tôi là Yorick..." Yorick vội vàng cười cầu hòa nói."Ồ." Hàn Kiêu nghĩ nghĩ, nhưng nghĩ mãi không ra."Trước đây tôi không có mắt đắc tội với ngài, ngài đại nhân đại lượng, đánh gãy một cái chân của tôi sau đó tôi được bạn tôi chữa khỏi rồi." Yorick nhìn lão già da trắng bên cạnh nói.Đại khái là hai năm trước, gã ta và Bác Sĩ Tử Vong nhận một nhiệm vụ ám sát, giữa đường gặp phải Hàn Kiêu.Kết quả là suýt nữa thì bị Hàn Kiêu đập cho nhừ tử...Yorick bị đánh gãy một chân, sau đó được Bác Sĩ Tử Vong nối xương lại cho."Ông cầm dao phẫu thuật chỉ vào tôi là có ý gì đây?" Hàn Kiêu nhìn về phía Bác Sĩ Tử Vong."Ồ... tôi... tôi..." Lão già kia lập tức run bắn lên, sau đó lập tức dùng con dao khua khua dưới cằm mình một cái: " Kiêu gia đừng hiểu lầm, tôi chỉ cạo râu thôi..."
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một
Chương 1987: Có thể để cho người ta một chút mặt mũi được không?
Chương 1987: Có thể để cho người ta một chút mặt mũi được không?