TruyenChuFull.NET

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cực Phẩm Thiên Vương
Chương 812: Tranh giành trên thần bảng, đánh một trận cầu tương lai (11)

- Badian, ta, nhường hai mươi chiêu!

 

Trong không gian của thần miếu cổ xưa, thanh âm của Trần Phàm vang vọng như tiếng chuông, quanh quẩn mãi không tan.

 

Trần Phàm lúc này cuồng ngạo hơn cả Badian vừa rồi!

 

Zorro, Sark, Dixi nghe vậy thì cũng ngẩn cả ra. Theo như suy nghĩ của bọn chúng thì xem ra đầu óc của Trần Phàm đã có vấn đề, nếu không sẽ không nói ra lời cuồng ngạo như thế.

 

Bởi vì bọn chúng có thể thông qua khí thế mà Badian và Trần Phàm vừa thể hiện, đại khái đoán được thực lực của hai người. Khí thế của Badian mạnh hơn Trần Phàm, thực lực cũng đồng dạng theo đó.

 

Đã như vậy mà Trần Phàm còn nói nhường cho Badian hai mươi chiêu, hoàn toàn chính là chuột dẫn xác vào miệng mèo!

 

Không riêng gì ba người Zorro cho là Trần Phàm ngông cuồng, ngay cả Olivia cũng cho là như thế.

 

Thực lực của nàng mạnh hơn ba người Zorro nên có thể phán đoán chính xác giữa Trần Phàm và Badian thì ai là người mạnh hơn. Trần Phàm và Badian xấp xỉ nhau, còn so về khí thế thì Badian mạnh hơn một chút.

 

Từ đó mà nói, Trần Phàm muốn nhường cho Badian hai mươi chiêu, không khỏi có chút khoác loác.

 

- Đồ Tể, ta phải thừa nhận, ngươi quả thật rất cuồng.

 

Đang lúc bốn người Olivia cho là Trần Phàm khoác loác, Badian tựa hồ có chút nổi giận

 

- Ngươi đã không muốn nắm lấy cơ hội này, ta sẽ thỏa mãn nguyện vọng tìm chết của ngươi!

 

- Badian, bớt nói nhảm đi, ta nói nhường hai mươi chiêu là hai mươi chiêu!

 

Trần Phàm cười lạnh một tiếng.

 

Nghe Trần Phàm nhắc lại, Badian biến sắc, gầm lên

 

- Ngươi muốn chết!

 

Vừa nói xong, cả người Badian giống như một cỗ máy gia tốc, tại chỗ chồm lên rồi trong nháy mắt biến mất, hóa thành một đạo ảo ảnh chạy về phía Trần Phàm, trong không khí truyền đến một trận thanh âm vù vù.

 

Bất động như núi, động như sấm sét!

 

Tốc độ của Badian lúc này phát huy đến cực hạn, nên Dixi có thực lực yếu nhất không thể nhận ra được thân ảnh của y.

 

- Hô!

 

Phảng phất trong nháy mắt, Badian đã tới trước người Trần Phàm, giống như lúc Trần Phàm đánh lén Brahma, chuyển thủ thành đao bổ vào đầu hắn.

 

Một kích, chưa tính lực chạy đến của Badian, còn cả lực lượng khi tiến vào trạng thái nhân đao hợp nhất, thủ đao vừa chém ra làm không khí chung quanh như bị tách ra, đao phong lăng lệ quét qua mặt Trần Phàm đau rát.

 

Đối với Trần Phàm mà nói, hắn cũng có thể nhìn thấy thực lực của Badian sau khi tiêm vào năm mũi gien đột biến ngang ngửa với mình. Hắn nói cuồng vọng như vậy thứ nhất đúng như lời của Badian là muốn nhiễu loạn tâm thần y, thứ hai là khi Badian xuất thủ sẽ phán đoán chính xác thực lực.

 

Badian vừa ra tay, Trần Phàm đã cảm giác y mạnh hơn một chút trong phán đoán của mình. Thủ đao của Badian chém ra, đao phong ảnh hưởng đến hô hấp của hắn không nói, toàn thân còn bị sát ý của Badian bao phủ, ngay cả mắt cũng không thể mở ra.

 

Không ra tay thì thôi, vừa ra tay chính là sát chiêu!

 

Badian bị sự cuồng vọng của Trần Phàm chọc giận, tính toán tốc chiến tốc thắng, vừa ra tay chính là sát chiêu, một thủ đao này của y nếu chém trúng Trần Phàm thì e là đầu của hắn sẽ bị tách thành hai khối!

 

Điểm này, Trần Phàm tâm như gương sáng.

 

Trong phút chốc.

 

Trần Phàm động.

 

Hắn không đợi thủ đao của Badian đến gần, thân thể đã như một cơn gió lui về phía sau.

 

- Phật!

 

Trần Phàm vừa lui lại thì đã tránh được một đao của Badian.

 

Badian tuy nói không đánh trúng Trần Phàm nhưng đã thành công ép hắn lui về sau, khí thế tăng vọt, trong lòng dâng lên một tín niệm vô địch.

 

Giao phong trên chiến trường cổ đại, khí thế là một nhân tố rất trọng yếu quyết định thắng bại. Bạn đang đọc truyện tại - http://123truyen.vn

 

Tỷ võ cũng là như thế, nếu như nhất phương hoàn toàn bị đối thủ áp chế, tình cảnh cũng rất nguy hiểm.

 

Khí thế của Badian trong phút chốc vọt lên như cầu vồng, không ngừng lại, thủ đao biến chém thành đâm, giống như một thanh lợi kiếm thọc thẳng vào cổ Trần Phàm.

 

Lúc này, trong lòng của Badian dâng lên tín tín niệm vô địch, khí thế đạt đến đỉnh, tựa như thích khách cổ đại phát động một kích tuyệt thế, thân ảnh như gió xông thẳng vào Trần Phàm!

 

Cách đó không xa, Olivia thấy biến hóa của Badian thì con ngươi màu tím đột nhiên co rút lại. Hiển nhiên nàng hiểu rất rõ tín niệm vô địch mà Badian vừa biểu hiện mạnh hơn so với mình.

 

Trần Phàm bởi vì bị Badian cướp đoạt tiên cơ, khí thế bị áp chế, thực lực căn bản không cách nào phát huy, tình cảnh trở nên cực kỳ nguy hiểm!

 

Dưới cái nhìn chăm chú của Olivia và đám người Zorro, thân thể Trần Phàm tựa như chuồn chuồn lướt nước cấp tốc rút lui còn Badian như đằng không, tốc độ còn nhanh hơn, khoảng cách giữa hai người đang không ngừng rút ngắn...

 

Trong nháy mắt, thân thể Trần Phàm đã lui tới dựa vào một cây cột đá.

 

- Chết!

 

Badian quát lên một tiếng lớn, tốc độ lần nữa tăng nhanh, cả người phảng phất hóa thành một thanh bị ném đi lợi kiếm một loại, chạy thẳng tới Trần Phàm đi.

 

- Bịch!

 

Vào lúc sinh tử, phía sau gáy của Trần Phàm như có một con mắt, trong khoảnh khắc sắp chạm vào cột đá thì chân phải đột nhiên dẫm mạnh lên đó, lực đạo kinh khủng làm nó hiện ra mấy vết nứt, phảng phất tùy thời đều có thể sụp đổ.

 

- Vèo!

 

Trần Phàm mượn phản lực dưới chân vọt lên không trung như một cánh đại bàng.

 

- Bịch!

 

Trong nháy mắt Trần Phàm bay lên, thủ đao của Badian vẫn theo sát vỗ vào cột đá để lại một ấn kí sâu hoắm.

 

- Sát!

 

Thân thể Trần Phàm nhẹ nhàng hạ xuống rồi không ngừng lại mà bắn về phía Badian.

 

Phản kích!

 

Trần Phàm lúc này mới lựa chọn phản kích!

 

Lúc trước hắn nói nhường Badian hai mươi chiêu chỉ là muốn y phân tâm, từ đó tìm sơ hở!

 

Hắn cũng biết thực lực của bản thân và Badian xấp xỉ nhau, không thể bị động phòng thủ.

 

Nếu cứ để như thế thì khí thế của Badian sẽ càng ngày càng mãnh liệt.

 

Mà Badian nói muốn nhường cho Trần Phàm mười chiêu, trên thực tế cũng là mục đích giống nhau, hai người đều ngầm hiểu như vậy.

 

Trần Phàm sau khi bị áp chế một hồi, lúc này mới tìm được chỗ sơ hở của Badian tiến hành phản kích!

 

Badian nghe được sau lưng truyền đến tiếng xé gió, biến chưởng thành trảo, nhấc lên một tảng đá cẩm thạch vừa vỡ ra ném vào Trần Phàm.

 

- Véo véo véo véo...

 

Tiếng xé gió vang lên, khối đá cẩm thạch bị Badian toàn lực ném ra giống như đạn pháo bắn về Trần Phàm khiến hắn muốn tránh cũng không được được.

 

Không thể không nói, kinh nghiệm chiến đấu của Badian cực kỳ phong phú, lúc này y có thể lấy ngay vũ khí tại chỗ hóa giải đòn phản kích của Trần Phàm, lại một lần nữa đem Trần Phàm đẩy vào tuyệt cảnh.

 

Trần Phàm tựa hồ cũng đoán được Badian sẽ lấy công làm thủ, tiếp tục chiếm chủ động. Vào lúc Badian đưa tay chụp vào khối đá đã lột phăng chiếc áo trên người xoay một vòng như chiếc lưới cuốn hết khối đá vào trong.

 

- Hô!

 

Sau khi đã cuốn xong, Trần Phàm vung tay lên, chiếc áo có khối đá bên trong như một cây gậy nện thẳng vào đầu Badian!

 

Badian không nghĩ tới Trần Phàm lại có thể trong nháy mắt hóa giải công kích, phản thủ thành công, bất giác biến sắc tránh sang một bước.

 

Mắt thấy Badian né sang, Trần Phàm biến chiêu, chiếc áo lập tức quét ngang vào đầu của Badian!

 

Hoành tảo thiên quân!

 

Chiêu này chính là Trần Phàm vận dụng hoành tảo thiên quân trong đao pháp, một khi đánh trúng thì Badian sẽ lập tức vỡ đầu.

 

Vào lúc nguy cấp, Badian vẫn kịp vận dụng chữ "Nhu" trong thuật yoga, thân thể đột nhiên co rút lại, tránh thoát một kích trí mạng.

 

Bất quá mái tóc trắng như tuyết kia vẫn bị quét trúng bay tán loạn.

 

Cả đám người quan chiến, bao gồm cả Olivia đều lộ vẻ khiếp sợ. Bọn họ không thể ngờ, Trần Phàm chẳng những có thể trong khoảnh khắc hóa giải nguy cơ, hơn nữa còn thay đổi thế cục, chiếm cứ thượng phong, hoàn toàn áp chế Badian.

 

Không riêng gì đám người Olivia không nghĩ tới, ngay cả bản thân Badian cũng vậy!

 

Y từ lúc bắt đầu xuất thủ đã đoạt được tiên cơ, khí thế tăng vọt, trong lòng dâng lên một tín niệm vô địch, vốn tưởng rằng có thể dễ dàng giết chết Trần Phàm, nhưng nào ngờ đã bị Trần Phàm áp chế không nói, một nửa mái tóc cũng bị chặt đứt, quả thực chật vật tới cực điểm.

 

Hết thảy đơn giản là nhờ vào kinh nghiệm chiến đấu phong phú của Trần Phàm.

 

Trần Phàm từ nhỏ đến lớn đã trải qua vô số lần chiến đấu, nhất là vào lúc diệt trừ Huyết Sắc Luyện Ngục, cơ hồ mỗi một lần chiến đấu đều khiêu vũ với lưỡi hái của tử thần, cực kỳ nguy hiểm.

 

Cứ một lần chiến đấu lại là một lần hóa hiểm thành anh, Trần Phàm cuối cùng thành công diệt trừ Huyết Sắc Luyện Ngục, đồng thời cũng tích lũy kinh nghiệm chiến đấu không thể tưởng tượng.

 

Badian mặc dù thể chất dị thường, thiên phú võ học xuất chúng, cộng thêm cố gắng tự thân mà thăng tiến thực lực, sau khi thành công tiêm vào năm mũi gien đột biến đã có thể sánh ngang trình độ Trần Phàm.

 

Nhưng luận về kinh nghiệm chiến đấu, Badian so với Trần Phàm trưởng thành trong chiến đấu sinh tử, kém cách xa vạn dặm.

 

Mới vừa rồi chính là nhờ vào kinh nghiệm chắt ra từ xương máu nên Trần Phàm đoán chắc Badian sẽ dùng khối đá cẩm thạch kia để ngăn chặn hắn phản kích nên đã chuẩn bị trước, nhất cử ngăn chặn thành công công kích của Badian không nói, còn triển khai phản kích đẩy Badian vào tuyệt cảnh.

 

- Véo!

 

Badian đang còn chật vật, Trần Phàm không ngừng lại, cánh tay tiếp tục vung lên, chiếc áo hóa thành côn ảnh quét ngang lưng Badian.

 

- Vút!

 

Đối mặt với thế công cuồn cuộn của Trần Phàm, Badian muốn tránh cũng không được, bỗng chốc bị đánh bay vút ra ngoài như một trái bóng.