Ngẩng đầu nhìn huy hiệu là một Thanh đại chùy, Đường Vũ Lân bước vào Đoán Tạo Sư hiệp hội. Nội tâm hắn đã sinh ra hảo cảm ngay từ lần hắn đến để Khảo hạch.
Sau khi tiến vào Đông Hải Thành, đây cũng là nơi khiến hắn không còn cảm giác lạ lẫm. Cũng là nơi mang cho hắn cảm giác tin tưởng.
Vân Tiểu Lăng đứng ở trước sảnh chính, liếc mắt liền thấy được Đường Vũ Lân. Trên thực tế, nàng đã được cấp trên dặn dò, chuyên môn chờ tên tiểu tử này.
"Đường Vũ Lân, ngươi cuối cùng tới." Vân Tiểu Lăng bước nhanh đến trước mặt Đường Vũ Lân, mỉm cười nhìn hắn, trong ánh mắt sáng lên sự hiếu kỳ.
Nàng làm sao có thể đối với tên tiểu tử này không sinh ra hiếu kỳ đây?
Chín tuổi đã là Nhị cấp Đoán Tạo Sư. Hắn đến tột cùng là làm cách nào a?
Nghe nói, tuổi của hắn đã phá vỡ kỷ lục của tổng bộ.
Kỷ lục Nhất cấp Đoán Tạo Sư trẻ tuổi nhất của hiệp hội là do đương kim Hội Trưởng hiệp hội. Lúc đó Hội trưởng mới có tám tuổi, nhưng hắn trở thành Nhị cấp Đoán Tạo Sư lúc đó đã là mười một tuổi. Nếu so với hài tử trước mắt cái này thì đã chậm hơn hai năm.
Hiệp hội đối với đứa nhỏ này đặc biệt coi trọng, phân phó xuống, hắn chỉ cần tới, liền lập tức dẫn đến cấp trên.
"Tiểu Lăng tỷ tỷ, ngươi mạnh khỏe." Đường Vũ Lân trí nhớ rất tốt, nhớ rõ tên của vị tỷ tỷ này.
Vân Tiểu Lăng cười nói: "Ngươi cũng thật là lợi hại, nghe nói ngươi đã thông qua khảo hạch Nhị cấp Đoán Tạo Sư." Nàng vừa nói vừa cúi người sát vào trước mặt Đường Vũ Lân, nghiêm túc ngắm nhìn tiểu hài tử có đôi mắt to xinh đẹp này.
Đường Vũ Lân có chút ngại ngùng, ửng đỏ cả khuôn mặt, "Không có á..., chỉ là ta may mắn."
Vân Tiểu Lăng buột miệng cười, "Nhỏ như vậy đã biết rõ khiêm tốn? Đi thôi, ta mang ngươi đi."
"Cảm ơn tỷ tỷ."
Đứng trong Hồn Đạo thang máy, Đường Vũ Lân kinh ngạc chứng kiến Vân Tiểu Lăng ấn nút lên tầng cao nhất của tòa nhà, "Tiểu Lăng tỷ tỷ, chúng ta đang đi đâu a?"
Vân Tiểu Lăng mỉm cười nói: "Đương nhiên là nơi nhận Cấp bậc huy chương rồi."
Thang máy vận hành rất nhanh, lúc đến tầng cao nhất, Đường Vũ Lân thoáng có chút ù tai, phải một lúc sau mới khôi phục lại được.
Ra khỏi thang máy, thứ Đường Vũ Lân nhìn thấy đầu tiên là một khoảng không bát ngát tầm mắt
(GD: giống như đứng ở tầng thượng của tòa KeangNam vậy, ta là người sợ độ cao, lúc lên đó có chút nhũn chân)
Độ cao ở đây gần như có thể chứng kiến nửa cái Đông Hải Thành. Trong thành thị lầu cao như rừng, tựa như rừng rậm sắt thép. Điểm xuyết là những tàng cây xanh ngắt giữa những tòa nhà, tăng thêm một chút sinh cơ.
Vân Tiểu Lăng tìm được một gã nhân viên công tác, "Phiền toái thông tri Hội Trưởng, Đường Vũ Lân đã tới."
"Vũ Lân, ngươi trước ở chỗ này chờ một lát." Vân Tiểu Lăng mang theo hắn đến bên một cái ghế sô pha chỗ ngồi xuống.
Không lâu sau, Những tiếng bước chân dồn dập tiến đến.
Mộ Thần bước đi trước nhất, hắn đã đến Hiệp hội từ sáng sớm, thậm chí còn không vào phòng rèn của chính mình, chính là vì đợi tên tiểu gia hỏa đã mang đến cho hắn sự ngạc nhiên xen lẫn vui mừng cực lớn này.
Sầm Nhạc cũng ở phòng làm việc của hắn, cùng hắn cùng một chỗ chờ. Nếu để cho Đoán Tạo Sư hiệp hội người biết hai vị này vậy mà dùng gần cả ngày thời gian để đợi một hài tử, không biết sẽ nghĩ như thế nào.
Đi theo sau lưng hai vị này, chính là Mộ Hi.
"Hội Trưởng!" Vân Tiểu Lăng nghênh đón, cung kính hướng Mộ Thần hành lễ.
Mộ Thần mỉm cười gật gật đầu, sau một khắc, ánh mắt liền hướng đến trên người Đường Vũ Lân.
Thời điểm Đường Vũ Lân nghe được Vân Tiểu Lăng gọi Hội Trưởng, cũng đã đứng lên. Ánh mắt của hắn nhưng lại nhìn về phía Sầm Nhạc.
Sầm Nhạc đi đến bên cạnh hắn, mỉm cười nói: "Vũ Lân, đây là Đông Hải Thành Đoán Tạo Sư hiệp hội Hội Trưởng - Mộ Thần. Cũng là một trong các vị Đoán Tạo Đại sư Thánh Tượng cấp nổi danh nhất liên bang của chúng ta."
Thánh Tượng? Đường Vũ Lân nhãn tình sáng lên, hắn đã sớm nghe Mang Thiên đề cập tới danh xưng Thánh Tượng. Thất cấp, Bát cấp Đoán Tạo Sư mới có thể được gọi là Thánh Tượng a! Không nghĩ tới chính mình nhanh như vậy có thể tiếp kiến một vị.
Nhìn tuổi của vị Hội Trưởng, dường như cũng không chênh lệch nhiều so với Sư phụ của mình, thật sự là lợi hại. Huy chương trên ngực hắn, chính là Thánh Tượng huy chương sao? Tám ngôi sao, bát tinh Thánh Tượng a!
"Hội Trưởng ngài khỏe." Đường Vũ Lân vội vàng tiến lên vài bước, cúi người chào.
"Là ngươi?" Âm thanh kinh ngạc vang lên từ bên cạnh Mộ Thần. Chính là Mộ Hi bất ngờ khi thấy được kẻ đã đoạt lấy danh tiếng của chính mình, thậm chí có thể nói là đoạt lấy danh tiếng của tất cả thế hệ trẻ Đoán Tạo Sư.
Đường Vũ Lân chứng kiến Mộ Hi cũng là hơi sững sờ. Vị học tỷ giàu có tại sao lại ở chỗ này.
Mộ Thần có chút kinh ngạc nhìn về phía con gái, "Hi Hi, các ngươi quen biết nhau?"
Mộ Hi nhìn nhìn Đường Vũ Lân, nói: "Không quen. Chỉ là hắn học cùng trường với con."
Mộ Thần mỉm cười nói: "Đường Vũ Lân, ngươi ở Đông Hải Học Viện đang là lớp mấy?"
Đường Vũ Lân nói: "Ta là năm nay nhập học tân sinh. Học tại lớp 1A5."
(GD: Cái này sau khi suy nghĩ ta đã phân ra, giống như ở nước mình, lớp 1A1 là lớp giỏi nhất, số càng to thì càng dốt )
Nghe được con số A5 , trong ánh mắt Mộ Hi lập tức toát ra một tia khinh thường. Nàng đương nhiên biết A5 đại biểu cho cái gì. Đó là một đám Đại Hồn Sư đến củi mục còn không thể thành được.
Mộ Thần cũng không có bởi vì lớp của Đường Vũ Lân mà sinh ra tâm tình biến hóa, "Nghe Sầm huynh nói, lần trước ngươi thông qua được Nhị cấp khảo hạch, thật sự là thành tích khó tin. Ngươi có biết, người đã sáng tạo ra kỷ lục mới của Đoán Tạo Sư hiệp hội chúng ta. Làm chúng ta đều sâu sắc cảm giác được đã có người kế tục a!"
Đường Vũ Lân khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ, đối với sự tán thưởng của người khác, hắn có chút không biết nên trả lời như thế nào.
Suy nghĩ một chút, hắn mới lên tiếng: "Hội Trưởng thúc thúc, ta đã đạt được huy chương, không biết có thể tiếp nhận nhiệm vụ rèn chưa ạ?"
Mộ Thần bật cười nói: "Đương nhiên có thể."
Sầm Nhạc cười nói: "Hội Trưởng hôm nay một mực ở đây chờ ngươi, chính là vì muốn tự tay đeo huy chương cho ngươi đấy."
Vân Tiểu Lăng ở bên cạnh đã mang tới đây một cái khay. Chiếc khay được phủ một lớp vải nhung đỏ, bên trên để đó một quả huy chương.
Huy chương là hình sáu cạnh, có nền màu lam, có hình chùy đang vung lên, phía trên khảm nạm hai cái ngôi sao màu trắng.
Vô luận là Cơ Giáp chế tạo sư, hay là Đoán Tạo Sư, hoặc là một loại kỹ sư bất kỳ, hình dáng của Huy chương đều là giống nhau. Nhất cấp, Nhị cấp huy chương đều là nền lam sao trắng, khi nào đến Tam cấp sẽ có biến hóa.
Mộ Thần tự tay đem huy chương đeo lên ngực trái Đường Vũ Lân, thu liễm dáng cười, nghiêm túc nói: "Từ giờ trở đi, ngươi chính là một thành viên Đoán Tạo Sư của hiệp hội chúng ta. Thân là Đoán Tạo Sư, hy vọng ngươi có thể nghiêm túc hoàn thành mỗi một kiện tác phẩm rèn, dùng linh hồn của mình đi cảm thụ, dùng tính mạng đi dẫn dắt, chính thức rèn cũng không phải rèn kim loại, mà là đang sáng tạo sinh mệnh."
Sáng tạo sinh mệnh? Bốn chữ đơn giản này lại làm Đường Vũ Lân có cảm giác đinh tai nhức óc. Kết hợp với lúc hắn cảm ngộ Nghìn Rèn, phảng phất giống như đang dần mở ra một cánh cửa hoàn toàn mới đối với hắn.
Nhẹ nhàng chạm tay lên huy chương, miếng kim loại trong trẻo nhưng lạnh lùng khiến một kẻ trước đó chưa từng có cảm giác thành tựu như Đường Vũ Lân bỗng nhiên trong lòng dâng lên một cỗ nóng rực. Ta rút cuộc chính thức là Đoán Tạo Sư nha.
"Ta cùng với ngươi hãy Đấu một trận!" Mộ Hi đột nhiên từ bên cạnh Mộ Thần đi tới, vẻ mặt không phục nhìn Đường Vũ Lân. Đường Vũ Lân lúc này mới thấy, trên ngực nàng cũng mang một huy chương giống mình như đúc.